Rạng sáng 13/6, thế giới bàng hoàng khi thủ đô Tehran rung chuyển bởi chiến dịch không kích bất ngờ từ bên kia bờ Địa Trung Hải. Lực lượng Không quân Israel đã tấn công chính xác vào các cơ sở quân sự trọng yếu của Iran, khiến nhiều nhân vật cấp cao trong Lực lượng Vệ binh Cách mạng Hồi giáo (IRGC) và các nhà khoa học hạt nhân hàng đầu thiệt mạng.
Tiêu điểm: Không kích – Thay tướng – Lời tuyên chiến
Thủ tướng Israel Benjamin Netanyahu tuyên bố, Iran đã đẩy mạnh chương trình hạt nhân và “đe dọa sự tồn vong của Israel”. Ông khẳng định cuộc tấn công là hành động cần thiết nhằm chặn đứng những cuộc đàm phán “vô ích” với Mỹ – vốn bị xem là màn câu giờ chiến lược của Iran.
Iran lập tức đáp trả: trong cùng ngày, tướng Abdolrahim Mousavi được bổ nhiệm làm Tổng Tham mưu trưởng quân đội, thay thế ông Mohammad Bagheri. Đồng thời, Mohammad Pakpour – một người dày dạn kinh nghiệm trận mạc, nổi tiếng cứng rắn – được trao quyền lãnh đạo IRGC sau cái chết của Hossein Salami. Trong lễ nhậm chức, Pakpour tuyên bố dứt khoát: “Israel sẽ phải trả giá đắt cho hành động tàn bạo. Cánh cửa địa ngục đã mở ra.”
Kinh tế toàn cầu rung chuyển
Ngay lập tức, thị trường tài chính và hàng hóa toàn cầu chao đảo. Giá vàng trong nước tăng 1 triệu đồng/lượng; vàng thế giới vượt 3.400 USD/ounce, xác lập mức đỉnh lịch sử. Giá dầu WTI tăng 7,26% trong phiên trước và tiếp tục tăng mạnh khi mở cửa hôm nay. Trong nước, giá xăng dầu được dự báo tăng 350–600 đồng/lít. Cùng lúc, mặt trận Ukraine – Nga nóng trở lại, khiến thế giới không khỏi lo ngại về nguy cơ “hai mặt trận lửa”.
Từ bạn hóa thù: Mối hận kéo dài từ 1979
Ít ai nhớ rằng trước Cách mạng Hồi giáo 1979, Iran từng là đồng minh thân cận của Israel dưới thời vua Shah Mohammad Reza Pahlavi. Năm 1970, Iran đã ký Hiệp ước không phổ biến vũ khí hạt nhân. Nhưng sau năm 1979, chính quyền Hồi giáo mới đã xé bỏ hiệp ước, quay lưng với phương Tây và tuyên bố Israel là “kẻ thù không đội trời chung”. Từ đó, Iran không ngừng hỗ trợ các nhóm vũ trang chống Israel như Hezbollah, Hamas, Jihad Hồi giáo và lực lượng Houthis ở Yemen.
Trong các cuộc xung đột ở Lebanon (2006), Syria, Yemen và gần đây là Gaza (2024), hai nước liên tục đối đầu gián tiếp. Giờ đây, họ bước vào giai đoạn đối đầu trực tiếp – một bước ngoặt lịch sử không thể đảo ngược.
Tương quan lực lượng: Sư tử và chiến binh sa mạc
Theo Global Firepower Index, Israel xếp hạng 14 còn Iran xếp hạng 15 về sức mạnh quân sự toàn cầu.
• Iran có ưu thế nhân lực với 580.000 quân tại ngũ và 200.000 quân dự bị, so với Israel chỉ có 169.500 quân tại ngũ và 465.000 quân dự bị.
• Israel vượt trội về công nghệ vũ khí với 612 máy bay hiện đại, hệ thống phòng thủ tối tân như Iron Dome, Arrow, David’s Sling. Iran có 551 máy bay nhưng sở hữu một kho tên lửa đạn đạo và UAV có thể tấn công mọi mục tiêu trong khu vực, bao gồm cả Israel.
• Đáng lo ngại hơn, Iran còn có “đội quân bóng tối” – mạng lưới các lực lượng ủy nhiệm hùng hậu và trung thành: Hezbollah (Lebanon), Houthis (Yemen), dân quân Shiite tại Iraq và Syria, Hamas tại Gaza.
tế:
Ký ức 6 ngày và vòng vây lịch sử
Trong Chiến tranh 6 ngày (1967), Israel từng làm nên cuộc phản công thần tốc, đánh bại liên quân Ả Rập và chiếm giữ Gaza, Bán đảo Sinai, Bờ Tây và Cao nguyên Golan. Giao tranh khi đó chứng minh một thực tế dù bị vây hãm, Israel có thể giành thắng lợi nhờ tinh thần chiến đấu và năng lực quân sự vượt trội.
58 năm sau, Israel vẫn nằm giữa “vòng vây không đồng minh”. Syria nhiều khả năng sẽ tranh thủ tham chiến nhằm khẳng định vị thế trong thế giới Ả Rập. Ngược lại, Ai Cập và Jordan – những quốc gia có hiệp ước hòa bình với Israel – nhiều khả năng đứng ngoài. Họ không có lợi ích kinh tế rõ rệt nếu tham chiến, mà rủi ro lại quá lớn.
Tôn giáo, thù hận và địa chính trị
Hiềm khích giữa Hồi giáo và Do Thái giáo không đơn thuần bắt nguồn từ tín ngưỡng. Dù cùng chia sẻ gốc rễ Abraham, hai bên đã mâu thuẫn sâu sắc trong cách thực hành đức tin và đặc biệt là tranh chấp Jerusalem – vùng đất thánh. Sự kiện chia cắt Palestine sau Thế chiến II càng khoét sâu mâu thuẫn và để lại hậu quả kéo dài đến tận hôm nay.
Không phải tất cả người Hồi giáo đều thù ghét Do Thái, nhưng sự nghi kỵ và mất niềm tin đã ăn sâu vào tâm thức khu vực. Trong bối cảnh đó, rất nhiều kịch bản có thể xảy ra: Iran trả đũa bằng UAV khiến Iron Dome quá tải, đẩy mạnh các cuộc chiến ủy nhiệm, đẩy nhanh chương trình hạt nhân hoặc phong tỏa eo biển Hormuz – huyết mạch dầu mỏ toàn cầu.
Liên minh và rạn nứt toàn cầu
Israel có Mỹ hậu thuẫn, nhưng Iran không đơn độc. Nga đã hỗ trợ Iran từ thập niên 1990, đặc biệt trong chương trình hạt nhân – với nhà máy điện hạt nhân đầu tiên do Nga xây dựng (2011). Dù Iran phải chịu lệnh trừng phạt kéo dài, nhưng người dân đã quen sống trong thiếu thốn. Sự tức giận quốc gia có thể biến thành sức mạnh vượt qua cả bao vây cấm vận.
Tại phiên họp khẩn của Hội đồng Bảo an rạng sáng 14/6, Mỹ bị chỉ trích vì thiên vị Israel, trong khi Trung Quốc và Nga công khai phản đối cuộc không kích Tehran. Những diễn biến này diễn ra chỉ một ngày sau cuộc đàm phán Mỹ – Trung thất bại, khiến tương lai toàn cầu thêm phần bất ổn.
⸻
Cơ hội trong thời chiến, nhưng không ai mong chiến tranh
Khủng hoảng là lúc thị trường biến động mạnh, và những quốc gia giữ được sự khôn ngoan, linh hoạt trong điều tiết vĩ mô như Việt Nam sẽ có cơ hội. Tuy vậy, mọi cơ hội đầu tư cũng không thể bù đắp được thiệt hại của chiến tranh.
Hòa bình, ổn định vẫn là điều mà nhân loại luôn mong giữ. Hy vọng rằng, thay vì chạy đua vũ trang hay dằn mặt nhau bằng bạo lực, các quốc gia sẽ tìm được tiếng nói chung – dựa trên sự tôn trọng lẫn nhau, hiểu biết sâu sắc về văn hóa và tôn giáo.












