Một bữa nọ Con Mèo dồn đuổi được 1 đám chuột vào góc tường. Mèo ta đắc ý nhìn lũ chuột co rúm sợ hãi, nó toan vồ tất cả để ăn thịt thì chợt nghĩ lại … Nó nói với lũ chuột:
Anh đây vốn nhân từ. Giờ Anh sẽ hỏi 1 câu , chú nào trả lời được anh tha cho chú đó, Ok?
Lũ chuột cùng đường mừng rỡ, nhao nhao đáp:
Dạ vâng, xin Anh Mèo cứ hỏi ạ!
1+1 = mấy? - Mèo hỏi
Quá dễ! Bằng 2 ạ! - Con chuột FO nhanh chóng đáp ko cần suy nghĩ.
Nó hí hửng vì nghĩ mình sẽ được tha mạng… nhueng không! Mèo lạnh lùng vồ lấy nó nuốt chửng vào bụng, nói:
Mày bị loại vì " miệng nhanh hơn não"
Rồi nhìn lũ chuột còn lại, Mèo liếm mép hỏi:
Vẫn câu hỏi đó, 1+ 1 bằng mấy?
Con chuột F1 suy nghĩ rồi run rẩy trả lời:
Dạ! Em không chắc là bằng mấy ạ!
Con Mèo lại lạnh lùng nuốt chửng con chuột F1, nói:
Loại ko có Chứng kiến như mày không nên sống.
Đến con chuột F2, Con mèo ranh ma vẫn hỏi lại câu hỏi đó. Con F2 này suy nghĩ thật lâu rồi trả lời:
Biết thì sao mà không biết thì sao …
Chưa kịp nói dứt câu, nó đã nằm gọn trong bao tử của con Mèo
Loại Nguy hiểm như mày thì càng phải chết.
Tiếp tục con Chuột F3 và vẫn lại là câu hỏi đó, con này suy nghĩ rồi nói:
Trả lời anh giết, không trả lời anh giết, trả lời sai anh giết, trả lời đúng cũng giết luôn, thì em biết phải làm sao?
Mày phải chết vì mày nói quá nhiều!
Con chuột F3 lại nằm gọn trong bụng Mèo.
Đến con cuối cùng, vẫn câu hỏi cũ, con này tuy gầy gò nhưng ánh mắt sáng ngời ngời. Nó nhẹ nhàng đáp:
Dạ thưa anh!
Với những câu hỏi hóc búa như vậy, thì chỉ có những người cao siêu như anh mới có đáp án chính xác ạ!
Con mèo khoái chí bảo:
Được, Mài được, theo tao. Tau ko những ko ăn thịt mài mà còn nhận mài làm thuộc hạ
Nói rồi Mèo ta khệ nệ bước về nhà, chuột lẽo đẽo theo sau. Vào tới nhà Mèo chỉ 1 ổ pho mát thật to trên bàn bảo:
Miếng pho mát ấy là dành cho chú. Ăn thật no rồi vào bồn sữa tươi hảo hạng mà tắm cho mát mẻ. Anh rất ghét những con chuột hôi hám …
Chuột ta mừng húm đáp:
Dạ anh, em cám ơn anh ạ!
Chuột lao vào gặm pho mát, còn Mèo Ta chậm chạp khoá cửa nhà, bước lên giường nằm cạnh Mèo cái.
Mụ Mèo Cái trừng mắt hỏi nhỏ:
Cái lão hâm nhà ông đã dồn được chúng vào góc thì sao ko bắt hết bọn chúng ăn cho nhanh còn cho chúng cơ hội thoát thân như vậy hả?
Mèo cười nắc nẻ, nói thầm:
■■■ cùng dứt dậu, bọn nó đông như vậy mà tui chỉ có 2 tay, nếu vồ thì cùng lắm chỉ bắt được 2 con, chớ làm sao bắt trọn ổ được như vậy?
Mụ Mèo Cái nghe xong lập tức hiểu ngay vấn đề. Tuy vậy mụ vẫn chưa hết thắc mắc:
Thế … Sao ông lại tha cho con Chuột này?
Mèo đực nhéo má mèo cái đáp:
Vì tui no quá rùi … ý lộn, tui muốn mang nó về cho bà xơi mà no quá tay chân chậm chạp sợ vồ hụt thì hỏng việc, nên dụ nó tự theo mình về …😮💨
Thế sao nãy tui tính vồ nó mà ông lại cản?
Lại còn cho nó ăn pho mát tắm sữa tươi …
Mèo Ta phá lên cười, ghé tai vợ nói thầm:
Nó gày gò quá nên Tui vỗ cho nó Béo để bà hoàng của tui ăn cho ngon miệng nè …
Mụ Mèo Cái khúc khích cười:
Chồng quả là khôn như quỷ sứ … yêu chồng nhất !!!
( Internet )
Cảm ngộ chân lý:
Trong nguy luôn có Cơ hội, vấn đề là ta có đủ tỉnh táo và hiểu biết để nhận ra và nắm bắt hay ko thôi?
Trong một xu thế giảm luôn có những phiên tăng thậm chí tăng rất mạnh, và đó chính là cái bẫy Mèo ta dùng để dụ chuột tự nguyện theo về hang.
Trót mang kiếp chuột thì tuyệt đối đừng bao giờ nghe Mèo hô hào tô vẽ
Thông minh cũng chết, dốt nát cũng chết, thủ đoạn cũng chết, lý luận nhiều cũng chết, nịnh bợ cũng chết … Chỉ " TRÁNH XA " hàng lởm, hàng bơm thổi, hàng rời xa giá thị trường hợp lý " là SỐNG KHOẺ" mà thôi!!! 🥸
( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí nhảm nhí xả stress Làng trứng truyền kỳ )
1 câu chuyện bịa, tự huyễn hoặc, rồi tự kết luận thành 1 chân lý, thật khôi hài → nếu là chuyện hài thì ok, vì công lý đóng phim hài rất hợp. Còn để mà nghiêm túc, thì đúng là ấu trĩ
Đây là kết quả của cầm hàng blue trong năm vừa rồi đấy. Mr Market mới là người phán quyết cuối cùng, chứ chẳng có mèo chuột gì ở đây cả
Có ghi rõ là chuyện tưởng tượng tào lao giải trí nhảm nhí xả stress mờ bạn, căng thẳng tới mức hồ đồ để làm giề, thư giãn đj
Mạng xã hội chỉ là ảo, chém gió giải trí cho vui.
Còn Tk ở công ty ck ( nếu có) mới là thật. Thắng hay thua chỉ bạn biết, cùng lắm thì cha mẹ vợ con ( nếu có ) biết.
Nên lên mạng xã hội ko cần quá nghiêm túc căng thẳng chi đâu bạn ạ
Ấu trĩ hay thông thái thì nó còn tuỳ " Tư duy - hiểu biết - kinh nghiệm " của mỗi người bạn nhỉ!?
Như con khỉ đưa nó trái chuối giả thì nó vẫn nhận chứ đưa nó cái chìa khoá để mở xích khéo nó lại ném vào đầu người đưa ấy chớ
Chuyện của bạn là 1 câu chuyện hài, chuyện này cũng khá nổi tiếng, và mang tính giải trí thư giãn, Nhưng tôi ko rõ ai lại nhét cái kết cuối cùng này vào với mục đích gì? vì cái kết luận này ko nằm trong câu chuyện mèo chuột này. Rõ ràng người nhét cái kết luận này vào ko có ý là giải trí thư giãn nữa, mà nó cũng chẳng ăn nhập với câu chuyện hài, mà tỏ ra kiểu thâm thúy như trạng Quỳnh
Bạn đang đọc truyện ngắn trong bộ " Làng trứng truyền kỳ " thế nên tất nhiên mọi câu chuyện tưởng tượng tào lao giải trí nhảm nhí đều lấy " trứng " làm cảm hứng … và điều đó đã ghi rất rõ ràng …
Nêú bạn thik chuyện hài thuần tuý thì gõ từ khoá " truyện hài " vào ô tìm kiếm của google hoặc nhấn vào cái biểu tượng hình micro và nói to vào từ khoá " truyện hài " … sẽ hiện ra rất nhiều … tha hồ đọc bạn nhé
Mờ thật ra tui thấy bạn cũng có khiếu hài hước lắm khi lâý ví dụ kết quả đầu tư vào cổ phiếu HPG FPT PNJ VPB năm 2021 nhưng lại ko tính giá mua vào ngày 01/01/2021
Hay là theo phụ tui viết hài phóng đại nhé vì tui ấu trĩ nên chủ yếu chỉ bít viết hài trào phúng thui hà, rất yếu mảng hài phóng đại …
Các bác căng thẳng với nhau làm gì !
TRÊN THƯƠNG TRƯỜNG HAY CHỨNG TRƯỜNG AI CŨNG LẤY BẢN LĨNH CỦA MÌNH RA ĐỂ GIAO DỊCH MÀ, MỖI NGƯỜI 1 QUAN ĐIỂM, NHIỀU KHI NGƯỜI CÓ VẺ GIỎI NHƯNG CHƯA HẲN LÀ GIỎI ĐÂU, GIỐNG NHƯ CÂU CHUYỆN VIÊN SỎI (THỰC CHẤT LÀ ĐÁ QUÝ) MANG RA CHỢ CẢ NGÌN NGƯỜI QUA LẠI NHƯNG KO AI NHẬN RA, NHƯNG MANG VÀO TIỆM VÀNG TRẢ BẰNG 1 GIÁ 1 ĐỜI ĂN KO HẾT, CÒN MANG VÀO TIỆM ĐỒ CỔ THÌ TRẢ BẰNG 1 GIA SẢN ĂN NHIỀU ĐỜI VẪN KHÔNG HẾT.
ĐỜI NÓ THẾ
PHẢI LẤY BẢN LĨNH CỦA MÌNH RA ĐỂ LÀM GIẦU CHÂN CHÍNH CHỨ
CHÉM GIÓ THÌ AI CŨNG GIỎI CẢ
Lâu quá ko gặp bạn
Andjku giải thjk cho bạn ý hiểu rõ về Làng Trứng chớ có cãi hay chém gió xạo nổ chi mô đâu ạ
Làng Trứng là Làng hài, andjku chỉ là kẻ viết hài chớ trình chiên Trứng thuộc hàng trình còi vô danh tiểu tốt thôi ạ
Có một học trò hỏi thầy mình rằng:
Thưa thầy, giá trị của cuộc sống là gì ạ?
Người thầy lấy một hòn đá trao cho người học trò và dặn:
Con đem hòn đá này ra chợ nhưng không được bán nó đi, chỉ cần để ý xem người ta trả giá bao nhiêu.
Vâng lời thầy, người học trò mang hòn đá ra chợ bán. Mọi người không hiểu tại sao anh lại bán một hòn đá xấu xí như vậy. Ngồi cả ngày, một người bán rong thương tình đã đến hỏi và trả giá hòn đá một đồng. Người học trò mang hòn đá về và than thở:
Hòn đá xấu xí này chẳng ai thèm mua. Cũng may có ngườihỏi mua với giá một đồng thầy ạ.
Người thầy mỉm cười và nói:
Tốt lắm, ngày mai con hãy mang hòn đá vào tiệm vàng và bán cho chủ tiệm, nhớ là dù chủ cửa hàng vàng có mua thì cũng không được bán.
Người học trò rất bất ngờ khi chủ tiệm vàng trả giá hòn đá là 500 đồng. Anh háo hức hỏi thầy tại sao lại như vậy. Người thầy cười và nói:
Ngày mai con hãy đem nó đến chỗ bán đồ cổ. Nhưng tuyệt đối đừng bán nó, chỉ hỏi giá mà thôi.
Làm theo lời thầy dặn, sau một hồi xem xét thì anh vô cùng ngạc nhiên khi chủ hiệu trả giá hòn đá là cả gia sản hiện có. Anh vẫn nhất quyết không bán và vội về kể lại với thầy. Lúc này người thầy mới chậm rãi nói:
Hòn đá thực chất chính là một khối ngọc cổ quý giá, đáng cả một gia tài, và giá trị cuộc sống cũng giống như hòn đá kia, có người hiểu và có người không hiểu. Với người không hiểu và không thể cảm nhận thì giá trị cuộc sống chẳng đáng một xu, còn với người hiểu thì nó đáng giá cả một gia tài. Hòn đá vẫn vậy, cuộc sống vẫn thế, điều duy nhất tạo nên sự khác biệt là sự hiểu biết của con và cách con nhìn nhận cuộc sống.
Bài học: Mỗi người có một cách “định giá” khác nhau về thành công hay hạnh phúc. Hãy tôn trọng sự lựa chọn của mỗi người và làm cho đời mình trở nên giá trị theo cách của mình. Chỉ có bạn mới quyết đinh được cuộc sống của bạn
Andjku chẳng phải đã nổi danh khắp 319 rồi hay sao, bác nói thế là khiêm tốn rồi em ngưỡng mộ bác từ lâu.
Nhưng sông có khúc người có lúc bác ơi, Thần tài điểm ai người đó giầu, vớ phải cục c.ứt nhưng lại biến thành vàng cũng chẳng đoán được.