Truyện viết với AI (3) "MỘT VỤ BÁN TRĂNG"

,

Truyện viết với AI : “MỘT VỤ BÁN TRĂNG”.

ảnh minh hoạ …

image

Đề từ trước truyện … Lời bài Nguyệt ca của N/s Trịnh Công Sơn.

"Từ khi trăng là nguyệt tôi nghe đời gõ nhịp ca
Từ khi em là nguyệt cho tôi bóng mát thật là …".

Căn gác xép của anh nhỏ đến nỗi ánh trăng đêm rằm cứ tràn qua khung cửa sổ. Nó đổ bóng vào giường, xuống người anh làm một kẻ vô tình động phạm cả giấc ngủ .

Rằm tối nay, Triều vẫn thao thức. Anh thấy nỗi cô đơn, sự trống trải trong lòng. Là một họa sĩ, nhưng đã lâu rồi bàn tay anh không chạm đến cọ vẽ. Người ta bảo anh hết duyên, tranh vẽ như của người mất hồn, không cả cảm xúc. Còn anh thì biết, lòng mình đã như một vũng nước đọng, chẳng thể phản chiếu được bầu trời nào nữa.

Ngước nhìn vầng trăng tròn vành vạnh treo lơ lửng giữa lòng phố thị đã ngủ sâu. Trong anh, một ý nghĩ điên rồ chợt lóe lên. Anh lấy một bìa cứng, với nét bút thư pháp bay bướm, viết lên đó: “AI MUA TRĂNG TÔI BÁN TRĂNG CHO”. Anh treo tấm bìa ấy trước cửa sổ gác xép, rồi thầm cười một mình. Anh biết câu thơ này của Hàn Mặc Tử, một gã si tình cô đơn. Gã, hay anh đêm nay rao bán một thứ mà chẳng ai nắm giữ được, thứ thuộc về tất cả nhưng cũng chẳng thuộc về riêng ai. Đó là trò đùa của những kẻ thất bại.

Đêm hôm sau, tiếng gõ cửa gọi anh. Mở cửa, một cô gái như bước ra từ ánh trăng đứng ngó anh trân trân. Ánh mắt cô trong veo như suối, không phải là thứ ánh mắt tò mò hay dè bỉu mà anh tưởng tượng.
“Tôi đến để mua trăng”, giọng cô gái nhẹ cứ như là gió thoảng.
Triều sửng sốt, định giải thích đó chỉ là trò đùa, nhưng cô đã tiếp tục: “Nhưng tôi không mua trăng trên trời. Tôi muốn mua trăng… trong tranh của anh”.

Nguyệt, cái tên như một sự sắp đặt của số phận. Cô trở thành người mẫu của Triều. Những tối trời vằng vặc ánh trăng. Cô chọn ngồi cạnh khung cửa dưới trăng vàng rạng rỡ. Cô thầm thì, kể cho anh nghe về những chuyến đi, về tiếng sóng biển vỗ về bãi cát đêm trăng, về hương lúa chín thơm nồng dưới ánh trăng vàng óng ở miền quê, về những con phố cổ nhuốm màu bạc lịch sử soi bóng vầng trăng già. Giọng kể của cô không phải là lời tán tụng vẽ đẹp, mà là sự rung động chân thành của người yêu trăng. Cô không đến với anh bằng tiền, cô mua nó bằng chính những ký ức đẹp đẽ, những cảm xúc nguyên sơ mà cô trao tặng cho anh.

Và lạ thay, ngòi bút của Triều như được hồi sinh. Anh không vẽ trăng theo kiểu ước lệ, tròn vành vạnh trên nền trời đen. Trăng trong tranh anh bây giờ là những mảnh vỡ lấp lánh trong đáy mắt Nguyệt, là ánh bạc lung linh trên mái tóc cô, là chiếc khăn choàng vô hình quấn lấy dáng hình cô giữa đêm đầy sao. Anh vẽ bằng nỗi nhớ, bằng niềm thương, bằng một thứ cảm xúc đã lâu lắm rồi anh tưởng đã đánh mất. Nhiều đêm anh say sưa với tranh đến nỗi Nguyệt ra về khi nào cũng không hay biết.

Triều cất tấm biển “Bán trăng”. Anh rao bán trăng cho cô, nhưng cô gái ấy mới là người đem trăng thực sự trở lại với tâm hồn anh.

Một đêm, khi bức tranh cuối cùng trong bộ sưu tập “Trăng của Nguyệt” hoàn thành, cô nhìn anh và nói: “Anh thấy không, trăng không phải để sở hữu. Nó là để cảm nhận. Em đã ‘mua’ trăng của anh, nhưng thực ra, em chỉ muốn trả nó về đúng nơi nó thuộc về – trong trái tim người nghệ sĩ.”

Rồi Nguyệt ra đi, như một cơn gió nhẹ, không lời hẹn ước. Cô để lại cho anh một phong bì. Bên trong chỉ có địa chỉ của một phòng tranh nổi tiếng với trăng ở đất Sài thành hoa lệ, cùng một dòng chữ: “Hãy mang trăng của anh đến với thế giới.”

ảnh internet …

image

P/s : Deepseek viết tất cả, sau kết NaK tui chọn đây, còn ba đoạn hơn 150 chữ. Chúng có thể sử dụng tốt … như một kết khác của truyện.
Phần lớn truyện bạn đã đọc, công sức NaK tui chỉ chỉnh sửa, cắt bỏ … ít dòng/câu hoặc chữ thôi.
Khoản “thắng” lớn v/v truyện viết với AI của tui nằm ở câu lệnh đề xuất, trích dẫn dưới đây :slightly_smiling_face:

“Viết một truyện ngắn (tầm 1.000–1.200 chữ), theo phong cách lãng mạn – trữ tình, có liên hệ và gắn kết với câu thơ nổi tiếng “Ai mua trăng tôi bán trăng cho” (Hàn Mặc Tử)”.

2 Likes

Hôm nay, vẫn câu lệnh trên NaK thay yêu cầu giàu tự sự … thì D.S kế một câu chuyện khác. Một ông Lộc, mở quán cà phê ngay nơi chốn mà ông đã hẹn với tình riêng mình những 50 năm trước … Ông chọn và quyết định phần việc khác biệt của mình : bán những câu chuyện của TRĂNG.

Thế là NaK tui hiểu ra thêm : AI học hay trao đổi ta => biến thiên những truyện. Bởi nếu ko thế thì có thể 2,3 hay 7,9 câu lệnh trùng hợp nó sẽ đưa ra một vài kết quả như không khác gì những bản sao / copy nhau. NaK nhớ, trước khi có truyện “bán trăng”, NaK tui trao đổi, chia sẻ cho D.S bài báo trên tờ tuổi trẻ cuối tuần “chúng ta nợ trăng điều gì?”. Vậy thì thử chia sẻ nó đoạn thơ NaK viết lâu rổi : “Chuyện kể về đôi trai gái đầu tiên” cùng một yêu cầu chuyển thể thành truyện ngắn / ko dẫn thơ …

ẢNH: cắt màn hình máy tính với phần thơ nêu yêu cầu …

Và đây, truyện D.S viết ( giữ nguyên bản, nó viết nhanh ghê lắm chứ ko lâu hơn time NaK tui gõ cái reply này mất 10 phút )

Thuở ấy, khi mặt đất còn ngập tràn hơi thở nguyên sơ, khi những cánh rừng còn chưa in dấu chân người, có một chàng trai sống đơn độc giữa đại ngàn. Chàng là sản phẩm kỳ diệu của đất và trời, lớn lên cùng cỏ cây, thấu hiểu ngôn ngữ của muông thú. Mỗi ngày, chàng bắt cá bằng đôi tay trần, hái quả bằng những cành cây khô, đào củ bằng những mảnh đá nhọn. Chàng đào những cái hố sâu giữa rừng để bẫy thú - những con mễn, con nai, con hươu, con thỏ… Cuộc sống cứ thế trôi qua trong sự đơn độc, cho đến một ngày…

Trời bỗng nổi giông bão dữ dội. Mưa rừng trút xuống như muốn cuốn phăng tất cả. Mặt trời dường như đã ngủ quên sau những tầng mây đen kịt. Chàng trai co ro trong hốc cây lớn, đôi mắt nhìn ra không gian đang gào thét mà lòng bỗng thấy bồn chồn, bứt rứt lạ thường. Con suối vốn dịu êm ngày nào giờ đã hóa thành dòng thác cuồng nộ, sóng tung bờm trắng xóa gầm rú.

Và rồi, giữa tiếng gầm của sấm sét, tiếng rít của gió cuốn, tiếng nước đổ ầm ầm, một âm thanh khác vọng lên. Đó không phải tiếng hổ gầm, không phải tiếng cheo kêu, càng không phải tiếng heo rừng hay khỉ hú. Đó là thứ âm thanh chàng chưa từng nghe thấy, nhưng lại khiến trái tim chàng đập loạn nhịp. Một tiếng kêu cứu vang lên từ phía những cái bẫy chàng giăng.

Bất chấp mưa gió, bất chấp gai rừng sắc nhọn đang cào xé da thịt, chàng phóng đi như bay về phía đó. Và rồi, thứ chàng nhìn thấy khiến chàng đứng sững lại.

Đó là một sinh vật kỳ lạ. Không phải thú rừng. Cũng không phải cây cỏ. Mà là… một con người. Nhưng khác chàng. Mái tóc dài ướt sũng vương đầy lá, đôi mắt to mở tròn đầy sợ hãi, làn da mềm mại đã bị những chiếc gai rừng cào xước. Nàng đang mắc kẹt trong chính cái bẫy mà chàng đã đào, đôi chân nhỏ nhắn bị thương, máu rỉ ra hòa cùng nước mưa.

Chàng trai đứng đó, tim đập thình thịch. Chàng chưa bao giờ thấy một sinh vật nào như thế. Nàng giống chàng, nhưng lại khác đến lạ kỳ. Những đường nét trên khuôn mặt nàng mềm mại hơn, đôi mắt long lanh hơn, và có một thứ gì đó khiến chàng muốn bảo vệ.

Họ nhìn nhau trong mưa. Ánh mắt hoang dã của chàng trai dần dịu lại. Ánh mắt sợ hãi của nàng từ từ tan biến. Có một sự nhận biết lạ kỳ giữa hai sinh vật cùng loài nhưng chưa từng biết đến sự tồn tại của nhau.

Chàng trai cúi xuống, đôi tay từng bẻ gãy cành cây lớn giờ đây trở nên vụng về khi chạm vào vết thương của nàng. Chàng nhẹ nhàng gỡ những chiếc gai cắm vào chân nàng, rồi dùng nước mưa rửa sạch vết máu. Nàng khẽ rùng mình, nhưng không kháng cự.

Khi cơn mưa tạnh dần, những tia nắng yếu ớt xuyên qua tán lá rừng. Chàng trai cõng nàng về hang động của mình - nơi chàng từng sống đơn độc bấy lâu. Đêm đó, lần đầu tiên trong hang động nhỏ có thêm hơi ấm của một sinh vật khác.

Ngày tiếp theo, chàng trai dạy nàng những kỹ năng sinh tồn: cách bắt cá bằng tay, cách nhận biết loại quả nào ăn được, cách tránh những con thú dữ. Còn nàng, bằng bản năng kỳ lạ, dạy chàng những điều mới mẻ: cách kết những bông hoa rừng thành vòng đội đầu, cách dùng lá cây để hứng nước sương buổi sớm, và quan trọng nhất - nàng dạy chàng nở nụ cười.

Họ cùng nhau khám phá thế giới. Cùng ngắm mặt trời mọc sau rặng núi, cùng đếm những vì sao trong đêm tĩnh lặng. Chàng chỉ cho nàng nơi những chú sóc nhỏ trữ thức ăn cho mùa đông, nàng chỉ cho chàng nơi những bông hoa đẹp nhất nở. Trong ánh mắt họ, thế giới bỗng trở nên rực rỡ hơn, tươi đẹp hơn.

Rồi một ngày, khi họ đứng trên đỉnh đồi ngắm nhìn vầng trăng tròn đầu tiên của mùa thu, chàng trai khẽ đưa tay ra nắm lấy tay nàng. Hơi ấm từ bàn tay ấy lan tỏa khắp cơ thể, ấm áp hơn cả ngọn lửa họ thường nhóm cùng nhau. Nàng quay sang nhìn chàng, đôi mắt long lanh dưới ánh trăng. Không cần lời nói, họ hiểu rằng từ giây phút này, họ không còn đơn độc nữa.

Đêm ấy, dưới ánh trăng bạc, hai con người đầu tiên ấy đã tìm thấy nhau. Và thế giới, từ đó, bắt đầu có một thứ tình cảm mới - thứ tình cảm khiến con người tìm về với nhau, che chở cho nhau, và cùng nhau viết nên câu chuyện của nhân loại.

Họ trở thành Adam và Eve trong truyền thuyết, trở về sau này trong những câu chuyện cổ. Nhưng vào khoảnh khắc ấy, họ chỉ đơn giản là hai con người - chàng trai và cô gái đầu tiên - đã tìm thấy nửa kia của mình giữa đại ngàn hoang sơ. Và trái đất, từ thuở ấy, bắt đầu có tình yêu.

1 Likes

Trích : Khúc ca tình yêu đầu tiên , thơ Chatgpt làm ngược từ truyện D.S viết trên.


Nhưng trong một đêm giông bão,
Định mệnh đã vạch lên ngọn lửa bất tử.
Chàng – đứa con trai của núi,
Nàng – giọt nước mắt đầu tiên của rừng.
Hai đường gió, hai nhánh sông,
Gặp nhau giữa chiếc bẫy máu và mưa.

Bàn tay anh nâng nàng lên khỏi bùn sâu,
Bàn tay nàng run rẩy tìm hơi ấm.
Và trong khoảnh khắc ấy, muôn ngàn tinh tú
Đều rúng động như vừa nghe được nhịp tim đầu tiên của nhân gian.

Chẳng ai dạy họ ngôn ngữ,
Nhưng mắt nhìn mắt đã thành tiếng gọi.
Chẳng ai dạy họ ca hát,
Nhưng môi kề môi đã hóa khúc trường ca …

ảnh internet …

image

1 Likes

NaK đúng là biết nhiều, nhưng a k phải là người nhiều chuyện. Đó là 1 đức tính rất đáng trân trọng của đàn ông. Đọc NaK tự nhiên khiến e nhớ đền Nhà thơ Ấn Độ Rabindranath Tagore đã đoạt giải Nobel Văn học 1 cách tình cờ. Xin gửi NaK và mọi người 1 chút thông tin về ông
Sự cố tình cờ giúp nhà thơ Tagore đoạt giải Nobel Sự cố tình cờ giúp nhà thơ Tagore đoạt giải Nobel

Và 1 đoạn trong bài thơ MÙA HÁI QUẢ mà e rất thích:

Tôi không cầu nguyện cho hiểm nguy đừng đến
Mà cầu lòng dũng cảm khi đối mặt hiểm nguy.
Tôi không cầu mong nỗi đau câm nín
Mà mong mình can đảm chiến thắng nỗi đau.
Tôi không tìm kiếm đồng minh trên chiến trận cuộc đời
Mà tìm kiếm sức mạnh bản thân tôi.
Tôi không khao khát mình sẽ được ai cứu thoát
Mà hy vọng mình sẽ kiên nhẫn để giành lấy tự do.

(Rabindranath Tagore)

2 Likes

Mùa của những kẻ BÁN TRĂNG để làm đẹp lòng CHỊ HẰNG và những kẻ yêu trăng (tình nhân hay nhân tình tuỳ hiểu). Những người có ước mơ, quyết tâm, dám nghĩ, dám làm, dám chịu trách nhiệm và xuất hiện khi cần thiết.
Những người đã có giấc mơ mang tên nước Việt, nhận nhiệm vụ Sứ giả bầu trời xây dựng hãng hàng không Việt Nam tư nhân theo góc nhìn của e là điều vô cùng trân trọng. Nên có tiêu dùng gì trên/trong khu vực đó thì hãy tươi vui k trả giá, phàn nàn là giá tính theo thế giới rồi (not Vietnamese).
Madam Thảo, người phụ nữ nhỏ bé với hãng hàng không VietJet đc Mr. Trump #2 đặc biệt thích thì ai cũng biết, là cá nhân đi đầu trong việc tạo sự cân bằng trong XNK Mỹ Việt. Sự giàu có của chị đến từ VJC, HDB, VCG… và nhiều nữa để ta có thể tin vào sự thành công của chị lâu dài.
Thời điểm này ko thể không nhắc đến ANH TÔI, người đàn ông cũng nhỏ bé với vầng trán cao, idol của penny chip. Và sự nổi tiếng của anh với hãng Bamboo thuần Việt được cấp phép bay sang Mỹ thời Trump #1 với tổng tài sản trên sàn CK số 1 VN (dùng thuật ngữ này chính xác hơn là số 15 thế giới của ai đó vì thị giá trên sàn CK nó ảo ma như giá của xe pin lúc đầu khi niêm yết giao dịch “cửa sau” đất Mỹ). Nghe bảo a tôi cũng trở lại nên có thể tạo cảm hứng cho NaK nhắc đến việc bán trăng trên Khe Gió thì tương lai.
Phần cuối là doanh nhân dễ mến với tên Tuấn Mượt, người con hiếu thảo của tương lai với mong muốn mẹ đẻ - Bà Lơ sẽ trở thành người mẹ khởi nghiệp buôn chứng thành công nhất Việt Nam. Sự vận hành khối doanh nghiệp sau CPH của Nguyễn Văn Tuấn cũng có thể coi là huyền thoại của đất Việt sau Trịnh Văn Quyết, Phạm Nhật Vượng với sự kết nối rất mượt và hiệu quả không ngờ.
P/s: Nhìn chart Vn-Index và nhiều cổ kênh trên e thấy có mô hình lá cờ tung bay, cái nêm, VĐV ngược, ngọn đồi cao (hay nói theo kiểu NaK mua :crescent_moon: giờ để thành trăng :full_moon_with_face: Trung thu thì ai chả thích). Chào 1 mùa Trung thu đẹp nhất sau A50, A80 và ta sẽ có gì của đạo hàm sau đó 'A100 = K8->2K

1 Likes

chuẩn bị “múa bên trăng” rồi phải không?

Như vậy là ngày 15. Như mọi khi Trăng sẽ mọc. Và có một cô gái múa bên Trăng.

ý cụ là tiếp tục cưa chân bàn trong tuần tới trước khi ra đòn nốc ao vào dịp trăng rằm, múa bên trăng trắng bên mua phải không? cái gì rõ ràng quá chưa chắc đúng cụ ạ, còn nhấp nhả xanh xanh cho tý hy vọng trước khi tung nhát kiếm quyết định đánh gục mọi dự đoán

Cũng mong là như ý Cụ viết…

CHATGPT : " Câu chuyện Tagore đánh rơi bản thảo ( tập thơ Dâng NaK chua thêm) Gitanjali trên chuyến tàu điện ngầm ở London năm 1912 thoạt nghe như một trò đùa của định mệnh, nhưng chính từ sự tình cờ ấy, cánh cửa phương Tây đã mở ra với một thi sĩ phương Đông. Tuy nhiên, nếu chỉ có may mắn, chắc hẳn Tagore đã không đi xa đến thế. Bởi điều khiến Gitanjali lay động nhà thơ Ireland, Yeats, làm rung cảm nhà văn gốc Anh, Sturge Moore và chinh phục Viện Hàn lâm Thụy Điển, Hội đồng xét giải Nobel không phải là sự ngẫu nhiên, mà là ánh sáng nội tâm, là vẻ đẹp tinh thần vượt biên giới văn hóa trong từng vần thơ".

image

Cơ duyên như cánh cửa mở để giới văn thơ biết ông.
Thiên tài và tinh thần phổ quát trong thơ ông mới làm người ta không thể quên ông.

P/s : @vanhoang @HUNGMANH1 tinh thần của topic “Truyện viết với AI” chỉ nhằm có cái để a/e F đọc. NaK tui post cuối tuần là thế.
Đọc với tinh thần sảng khoái nhất có thể, tránh suy diễn đi xa đi quá … “đi ngoài” thì “thui sắc” rùm cả BOX!

2 Likes

thì sẽ thấy lợi thế của những người chủ động, còn k thì vẫn còn cơ hội cho ai đó còn nghi ngại vì 9g00 mai mới diễn ra vòng loại Múa lân đêm hội Trăng rằm. Đội Xanh Tím đấu với đội Đỏ Vàng là trận đấu chung kết được chờ đợi nhất. Nhà tài trợ kim cương - Bà Lơ sẽ là người trao giải, Cúp của giải có giá trị hiện kim cao hiện tại và còn phát huy giá trị lâu dài vì nó là vàng 24K nên k bao giờ lo mất giá.

1 Likes

Một ông Công, vượt lên trên hết những đam mê của riêng mình về những tinh tuý kết tinh trong những hạt cà phê từ ngày còn khoác trên mình bộ quân phục… Ông đã gạt bỏ sự khô cứng, niềm tin khó thành của thời trai trẻ, cầm bút và từ đó có AI huyền thoại NaK ra đời, thành quả của NaK nho nhỏ thôi, đó là bộ sưu tầm những cổ phiếu 0đ. Khác Bụt Mọc (Warren Buffett) là ông Công giữ lại 1 phần cổ phiếu yêu quý của mình, vì chúng 0đ nên vô giá… Mấy hôm nay, có sự thôi thúc trong bản ngã, ông chọn và quyết định phần việc khác biệt cho AI của mình: bán những câu truyện về Trăng.

Tản mạn về cà phê, e xin kể về ông chủ quán cà phê ở Hà Nội vào những năm tháng khởi đầu của kỷ nguyên A của nước Việt Nam. Vừa qua, nhân dịp 80 cụ đã có lễ thượng thọ A80 rất huy hoàng với món quà 100k (ko to với nhiều người ở VN nhưng rất là ý nghĩa trên toàn thế giới).
Khác với những văn nghệ sỹ đã thành danh giàu có 1 thời nơi NaK ở, họ rất nghèo và trải qua nhiều gian khó, họ tài năng và còn nổi tiếng hơn vì những câu chuyện bên lề (cuộc đời của họ).
Tình yêu cà phê đã giúp cả người bán, người mua giữ lại cho đời những bản thảo, bức tranh, kỷ vật rất giá trị cho gia đình, lịch sử, văn hoá dân tộc thông qua việc trao đổi (cho dù có thể ai đó k yêu cà phê thì bảo là chưa ngang giá) một tác phẩm, bản thảo, kỷ vật vô giá của mình lấy 15, 30 hay 60 cốc cà phê.
Người Sài Gòn bảo sao Hà Nội cà phê đặc thế, nghe chuyện này chắc mọi người cũng hiểu 1 phần nào về sự khác biệt thưởng thức cà phê của 2 miền.

P/s: Rất vui lòng được tiếp các bạn phương xa về Hà Nội. Bảo tàng văn hoá dân tộc được xây dựng, vun trồng, bảo tồn 1 phần rất quan trọng trên những bức tường, tủ sách, tủ trưng bày trong các quán cà phê Việt thời bao cấp buồn vui.
E cũng ước khi về hưu có 1 quán cà phê để khỏi phải lên F 247 này còm dạo.

image

Truyện “Một vụ bán trăng” có … phần kết mới : LIÊU TRAI. NaK tui post trên tường FB cá nhân.

2 Likes

Từ khi Trăng là Nguyệt, a Sơn có niềm tin từ khi nào mà chị Khánh Ly-gái Nam ngày đó lại hoá thân thành cô Bống Hồng Nhung-gái Bắc để có những bài ca về Hà Nội sau thống nhất hay thế bao giờ. Vườn ươm mầm tài năng của các Diva Việt, tình nghệ sỹ qua a Sơn đã tự thân thần kỳ kết tinh thành tình yêu nước, tình yêu nhân loại, kết nối tất cả mọi vùng miền, đặc trưng văn hoá và lịch sử cả thế kỷ 20 của nước Việt Nam yêu quý, biến a thành 1 trong những danh nhân văn hoá đầy giá trị ko chỉ ở quê hương mà trên toàn thế giới; nổi tiếng đa tài, đa tình, thành công, nhiều bạn bè nhưng vẫn cô đơn trong khắc khoải những đêm chong đèn ngồi nhớ mẹ, thương cho nước Việt vì sao bao năm rồi mà vẫn có người còn mãi ra đi.

Có thể nói rằng a Sơn là người đã thấu hiểu, kết nối, hoà nhập được tất cả tinh hoa của đất Việt. A ko quá đẹp trai nhưng sao lại có nhiều cô gái tôn thờ và có cả những người bạn trai vì yêu thần thái của a mà bỏ cả 1 phần của cuộc đời mình làm nghệ sỹ chụp ảnh để lưu giữ cho mình, cho đời những góc nhìn rất đẹp về a.
Hậu duệ, cháu a là Trịnh Nam Sơn lại có được sự thăng hoa cùng chị Ái Vân như thế trong âm nhạc khi có sự kết nối giữa Diva đẹp, tài năng Ái Vân với Trịnh Nam Sơn phong nhã, hào hoa.

Có những người lên sàn ko chỉ có niềm vui kiếm tiền, mà đâu đó có cảm giác như lên vũ trường để được sống 1 lần trong sự thăng hoa của bản thân với cổ phiếu của mình và của cả sàn chứng nữa. NaK có tin là đất nước sẽ vươn mình khi mẹ Vờ ni không chịu nâng đời (cho dù có thẩm mỹ, phông bạt) và nhất là các cổ phiếu con của nó vang bóng một thời lại chịu cảnh côi cút, mồ côi vì những kẻ đã sống trên chính lưng doanh nghiệp, cổ đông hoặc tư duy theo kiểu ăn cướp để làm giàu.
Tại sao dấn thân vào chứng trường, dù thua lỗ, cháy tài khoản đến vài lần mà k thể từ bỏ giống như những chàng trai tài năng, nhiệt huyết dấn thân nơi chốn vũ trường xanh đỏ và cả đèn mờ. Con trai/đàn ông sẵn sàng chết vì đam mê, tình yêu, gái đẹp và những người trai đã xả thân vì độc lập, tự do dất nước, nghĩ cho cùng có khác biệt gì đâu.
Gần như cả thế giới đã thành công với việc coi chứng khoán ko phải là nơi cờ bạc, coi gái đẹp, mại dâm là công nghiệp (xanh hay đen vẫn kiếm bộn tiền cho đất nước nếu quản lý, bảo vệ cả người mua và bán đàng hoàng).

Nhìn sang Sing mà buồn cho nước Việt. Bọn bán đất kiểu ta hậu quả còn sợ hơn cả bọn Việt gian bán nước xưa nhiều. Hy vọng sự quyết tâm giảm 1 chút mục tiêu tăng trưởng nóng để quan tâm đến những biện pháp hạn chế và giảm giá BĐS mà bác Lâm, bác Chính đang làm sẽ giúp chúng tránh được nguy cơ vỡ bong bóng như TQ. Doanh nghiệp tài năng là sản xuất ra của cải vật chất phục vụ dân sinh, tham gia và đem lại giá tri trong chuỗi thặng dư xuất khẩu trên toàn thế giới. Chứ sự giàu có xuất phát từ đầu cơ nhà đất sẽ tạo ra ảo tưởng ai cũng giàu từ cạp đất ở vùng chỉ hôm qua còn là nông nghiệp thì xin hãy nhìn vào những kẻ giàu đang khóc vì đã đầu tư và nghĩ rằng có 1 căn nhà mặt phố thì có thể đem lại giá trị thặng dư để sống muôn đời.

Ngày nghỉ rỗi việc vào nhà NaK nói chuyện chơi về bán Trăng mà ai cũng hiểu là k có thật, xưa tại Trăng, chị Hằng giờ tại NaK khơi ra nên e có mang tiếng nói nhăng như Cuội, cũng đành.
Nhân dịp Trung Thu, chả ai mong cho con mình ăn học thành ông Tiến sỹ giấy cũng như mong, đầu tư cho quê hương Việt Nam thành Con hổ giấy, lên sàn mua chứng lại nhận về mớ giấy lộn. Chắc lại càng ko!

1 Likes

Làm gì mà GEX, GEE nhảy dựng hết lên rồi.

nhầm topic haha!

1 Likes

E theo NaK bán trăng, đóng vai Cuội nên nhầm nhọt bình thường. Cứ bán đc trăng/kèm sao bonus, mang tiền về cho chị Hằng là đc. He he.:smile_cat:
P/s: Cái tay cầm đèn ông sao Trung Thu nay dài thế nhỉ. Có khi cờ cán cờ từ A80 dùng xong, giờ mang sang chế thành thang cho Vn-Index trèo rồi. :vietnam:

1 Likes

Uh. Mai ( dễ) có trả bữa … Còn như tăng nữa thì ta vẫn bán, lấy tiền đi mua vài hộp bánh TRUNG THU tặng 3 tặng 4 tặng 5 haha!

1 Likes

Kinh Đô năm nay ế quá, e phải giúp vợ chạy KPI tướt mồ hôi.
Thứ sáu qua xong rồi, quay về bán trăng cùng NaK.
trungthula

Có vẻ đội Xanh Tím nay đoạt cúp của Bà Lơ rồi. Nay mà có bạn nào lơ (sàn) thì đích thị là hàng hiếm/lởm cực kỳ!


Hoá ra bão đổ vàng vào Vn-Index. Mời a e cứ từ từ mà xúc. Bão vẫn còn nhiều, k phải tranh nhau.

1 Likes