Mấy ông bà nghe đây: chứng khoán không phải cái chiếu bạc để sáng vào chiều ra, cũng không phải cái ao làng để nhảy ùm xuống tắm. Đây là chiến trường giằng co dày xéo nhau, là cái chảo dầu sôi, ai ngu thì bị ném vào cho cháy khét lẹt cháy đen thui, đi ăn ■■■ hết với nhau kkkkkkkkkkk
Cứ nhìn đi ….thằng nào ham lướt sóng, mở margin phang như điên, thì sớm muộn cũng bị thị trường nó phang cho vỡ mặt, tài khoản cháy đen như cái nồi cám lợn, bán nhà ra đê. Lúc tím thì la hét như trúng số, anh đẹp zai, anh là thánh sống, gia cát lượng sống dậy, lúc đỏ thì gào khóc như mất đám cưới con gái. Bị chúng nó mang ra làm cho cười, nó vờn, nó đấm nó đá để rồi khóc lóc van xin!
Ông bà tưởng mình khôn, nhưng thật ra chỉ như con cá rô phi trong ao, vừa ngoi đầu đã bị vợt. Tưởng mình đang cưỡi sóng, nhưng thực ra chỉ là con thiêu thân lao vào ngọn đèn dầu, chớp mắt một cái đã thành tro bụi, không thấy xác đâu…
Tôi nói cho rõ: muốn sống sót, muốn giàu thật sự, thì phải ôm dài hạn, phải chọn doanh nghiệp ngon, như kiểu cầm cục vàng trong tay, bỏ vào hũ, chôn xuống đất, mười năm sau đào lên mới thấy giá trị. Chứ không phải đi tranh nhau cái bánh vẽ của bọn lái chúng nó vẽ bằng mồm, còn ông bà lao vào như đàn vịt thấy thóc, cuối cùng toàn nuốt cát, toàn úp bô kkkkkkkkk
Ví dụ nhé:
• Người ôm đất thật, 5 năm sau xây biệt thự, con đi du học.
Người ôm cổ phiếu thật, 10 năm sau xe sang, nhà phố, tài khoản xanh rờn.
Còn người ham lướt sóng, chạy theo từng cây nến đỏ xanh? 10 năm sau vẫn ngồi quán bia, gào lên: “Thị trường nó lừa đảo, úp bô, là ối dồi ôi!” nhưng thật ra ông bà tự lừa chính mình thôi.
Vậy nên, nghe tôi nói này:
Đừng làm gà công nghiệp để lái nó vặt lông.
Hãy làm nông dân gieo hạt, kiên nhẫn chờ mùa gặt.
Bớt ngu đi, bớt nhảy loạn xạ đi, ôm lâu mới giàu.