Bậy nào, chỉ có quách gia mới đọ với gcl đc thôi, nói như bác lữ bố mà nghe trần cung thì tam quốc sẽ đi đâu
Gia Cát Lượng thực tế cầm quân thắng đc vài trận thôi. La Hán Trung thần tượng hóa GCL trong việc quân sự. Mặc dù ông thông tường binh pháp nhưng kinh nghiệm trận mạc không được nhiều. GCL giỏi về chính trị, về kế sách và mưu trí, ông cũng thông thạo thiên văn, địa lý, giỏi sáng tạo
E đùa a à, chỉ có trời mới bóp đc gcl thôi, hố hố
6 lần xuất Kỳ Sơn lấy được vài miếng đất nhỏ. Cũng toàn là vị trí không trọng yếu.
Từ sau trận Xích Bích GCL đã không được ra tiền tuyến mà ở Quan Trung giữ hậu phương cho nhà Hán
Về sau thuyết âm mưu đồn rằng GCL bị Lưu Bị thất sủng. Không được tỏa sáng ở vũ trường trận mạc
Có người lo lắng thầy lên tiếp ô xy sợ ngày mai lại sàn, em nghĩ mọi người nên tập làm quen với việc mở mắt ra là trần trần trần ^^ CE sớm quá rảnh lại không có việc làm thế mới thấy việc ngồi vào đúng chỗ nó trở nên quan trọng như thế nào
Long Tân giải ngân đền bù tốc độ kinh khủng
Bác tính xem đc bao % long tân rồi.
Gia Cát Lượng được ví với Trương Tử Phòng, ngồi trong màn trướng mà quyết định thắng thua ngoài ngàn dặm đới
Chắc phải 17x/33x là hơn nửa rồi. Cái chính tốc độ được đẩy nhanh. Cuối năm trc mới hơn 100ha/33x
Vành đai 3 bấm nút chuẩn bị làm luôn rồi chả phải nhanh. Xong vành đai 3 là cùng xong gđ 1 long tân
Các bác bị ảnh hưởng quá nhiều bởi lão La rồi. Nên nhớ tư tưởng ngày xưa phải là chính thống mà GCL phò nhà Hán (Thục Hán) nên lão La mới buff GCL thần thánh như vậy. Mà GCL vừa ra núi liền hỏa thiêu Tân Dã, hỏa thiêu Bác Vọng, trận chiến Xích Bích lại đem GLC viết thành thần, nhưng trên thực tế, một thư sinh chưa bao giờ đánh giặc, mặc kệ y có tài hoa, nếu không có kinh nghiệm thực chiến, cũng rất rất khó đánh thắng trận. Tất cả những đánh giá sau này đều nói Lưu Bị giả nhân giả nghĩa còn GCL tài năng bình thường mà lại tham quyền nữa…
Thực ra để nói ai giỏi hơn ai thì cũng rất khó, vì nó còn do thiên thời địa lợi và nhân hòa.
Nhưng mình phải công nhận Khổng Minh cũng là bậc kỳ tài trong thiên hạ:
-
Học vấn của Khổng Minh uyên bác nhưng lại chỉ ở ngôi nhà tranh nơi hoang vắng ấy cũng là cái tài.
-
Ba ae Lưu Bị phải mất ba lần đi mời, Khổng Minh mới chịu về phò, ấy cũng là cái tài.
-
Mục đích của Khổng Minh sang Đông Ngô là để mượn quân đánh Tào, thế mà Khổng Minh lại làm cho Tôn Quyền phải tỏ lời nhờ Lưu Bị hợp tác đánh Tào, đó là kế sách địch vận, bảo vệ thanh danh. Ấy cũng là cái tài.
-
Trong nguy hiểm mới biết ai có lòng lo cho quốc gia mà quên thân mình ấy cũng là tài. Không giống như bọn Trương Chiêu tỏ ra đa mưu túc kế thế mà lúc quốc gia lâm nguy lại khuyên Tôn Quyền đầu hàng để lo cho bản thân mình trước. Lời xưa có câu “Gia bần chi hiếu tử, quốc loạn tức trung thần”.
-
Khổng Minh qua Giang Đông chỉ với hai bàn tay không, cái gì cũng mượn. Trước mượn binh Đông Ngô đánh Tào, rồi lại mượn tên của Tào giúp Đông Ngô. Lại mượn thuyền của Lỗ Túc đi lấy tên, mượn đêm sương mù để lừa giặc, mượn gió đông để đánh Tào. Cái gì cũng chỉ mượn của người, của trời mà thành công. Ấy là cái đại tài vậy
Có lẽ cái còn thiếu để có thể tạo lên một Khổng Minh trở lên nổi hơn có lẽ nằm ở yếu tố nhân hòa vâyj
Thế a mới bảo chỉ có ý trời mới che đc gcl thôi, tư mã ý, a đẩu chỉ để cầm chân gia cát thôi
Bác phân tích hay, likes
Bác này nói hay nè không có gì làm nên sự nghiệp mới tài. tài hơn mấy a kia là phò thằng k có gì cả lên ngang mấy thằng kia
Bác bị ảnh hưởng cảu lão La nhiều quá
à đang bàn về truyện mà bạn. phải có hư hư ảo ảo chứ thực tế nó buff lên vạn lấn ấy chứ:D
Chúc ngày mới vui vẻ nhé các bác !
Sáng sớm để em bóc bưởi cho các anh ăn nhe
Ae muốn ăn Bưởi da xanh nha Ngọc !