Em không có ý phản biện về việc đắt/rẻ của CP nào hoặc ý kiến của bác mà chỉ đưa ra suy nghĩ chung chung của mình, như sau:
Lúc CP giá 10, phải chăng nó bị định giá quá bèo ? Đến lúc 20 gọi là rẻ và đến lúc 30 thì đúng giá và 40 thì gọi là cao…Kiểu người ta bán bông hoa vào ngày thường thì rẻ hơn là ngày rằm và mùng 1, mặc dù thực tế thì ngày nào hoa cũng nở và công trồng bông hoa (giá thành) không khác nhau.
Không phải ai cũng chọn được CP “giá rẻ” hoặc “giá gốc”… kể cả có đủ trình độ/kinh nghiệm…Phải chăng như vậy thì không nên đầu tư ? Nếu lấy ví dụ hoặc so sánh RẤT KHẬP KHIỄNG với người làm chăn nuôi:
** Người nuôi con gà bán ra có lãi.
** Người buôn con gà không nuôi con gà nhưng lại kiếm được nhiều lợi nhuận hơn người nuôi gà.
** Đến người chủ nhà hàng, họ biết thừa giá mua gốc của con gà đó rẻ, nhưng họ vẫn chấp nhận lấy lại của người lái buôn, và họ là người lãi hơn 2 người kia.
** Đến người khách ăn nhà hàng, cứ tưởng là họ chịu thiệt nhất vì phải trả giá cao nhất cho con gà, nhưng chưa chắc. Vì hôm đó anh ta tiếp khách hoặc tán gái. Cái anh ta kiếm được lại nhiều nhất trên con gà.
Về khái niệm “giá” đắt hay “rẻ” của CP nó quá khó bởi nó phụ thuộc vào vô vàn các yếu tố. Như câu chuyện của bác “Kéo Sả”. Giả sử trường hợp xảy ra: Đỉnh sau cao hơn đỉnh trước thì sao ? cao độ 1500 tưởng gớm, ai ngờ đi một đoạn nó lại lên cao độ 1600, rồi lại đợi lên cao độ 1700. Lúc đó cáu quá đếch tin thằng bạn nữa nhảy vào. Oẳng ! . Thế là lại “Biêt thế” !
(TÀO LAO, VUI THÔI BÁC NHÉ)
Tui xjn phép trả lời từng mục một của bạn trên góc độ vui vẻ giải trí tham khảo nhé:
Em không có ý phản biện về việc đắt/rẻ của CP nào hoặc ý kiến của bác mà chỉ đưa ra suy nghĩ chung chung của mình, như sau:
Lúc CP giá 10, phải chăng nó bị định giá quá bèo ? Đến lúc 20 gọi là rẻ và đến lúc 30 thì đúng giá và 40 thì gọi là cao…Kiểu người ta bán bông hoa vào ngày thường thì rẻ hơn là ngày rằm và mùng 1, mặc dù thực tế thì ngày nào hoa cũng nở và công trồng bông hoa (giá thành) không khác nhau.
Ngày rằm ta " buộc phải " mua hoa nếu ta có thờ cúng. Tức là ta mua thứ ta " thừa biết " nó bị làm giá vì lý do " bắt buộc ". Còn với Trứng thì “chẳng ai bắt buộc được ta” phải mua giá cao cả ngoài " lòng tham "
Không phải ai cũng chọn được CP “giá rẻ” hoặc “giá gốc”… kể cả có đủ trình độ/kinh nghiệm…Phải chăng như vậy thì không nên đầu tư ?
Theo quan điểm cá nhân của Tui thì trình độ cơ bản là có thể đầu tư, nhưng “phải thực tế và có tinh thần học hỏi” . Ví dụ mình mới biết lái xe thì đj chậm thui, đừng bắt chước tài già phóng nhanh …
Nếu lấy ví dụ hoặc so sánh RẤT KHẬP KHIỄNG với người làm chăn nuôi:
** Người nuôi con gà bán ra có lãi.
** Người buôn con gà không nuôi con gà nhưng lại kiếm được nhiều lợi nhuận hơn người nuôi gà.
** Đến người chủ nhà hàng, họ biết thừa giá mua gốc của con gà đó rẻ, nhưng họ vẫn chấp nhận lấy lại của người lái buôn, và họ là người lãi hơn 2 người kia.
** Đến người khách ăn nhà hàng, cứ tưởng là họ chịu thiệt nhất vì phải trả giá cao nhất cho con gà, nhưng chưa chắc. Vì hôm đó anh ta tiếp khách hoặc tán gái. Cái anh ta kiếm được lại nhiều nhất trên con gà.
Cái ví dụ của bạn nó lại thuộc về " chuỗi cung ứng và giá trị gia tăng " … vị trí khác nhau trên chuỗi cung ứng thì giá thành khác nhau và như thế là bình thường. Tuy vậy, với Trứng Thứ cấp hiện tại thì áp vào điều đó là thiên cưỡng ( tát cả chúng ta kể cả lái đều ở chung 1 cấp thị trường với tên gọi là THỊ TRƯỜNG THỨ CẤP )
Về khái niệm “giá” đắt hay “rẻ” của CP nó quá khó bởi nó phụ thuộc vào vô vàn các yếu tố. Như câu chuyện của bác “Kéo Sả”. Giả sử trường hợp xảy ra: Đỉnh sau cao hơn đỉnh trước thì sao ? cao độ 1500 tưởng gớm, ai ngờ đi một đoạn nó lại lên cao độ 1600, rồi lại đợi lên cao độ 1700. Lúc đó cáu quá đếch tin thằng bạn nữa nhảy vào. Oẳng ! . Thế là lại “Biêt thế” !
(TÀO LAO, VUI THÔI BÁC NHÉ)
Cái bạn nói chính là điểm " MA MỊ " của Trứng tăng giá mà tui đã nhiều lần đề cập. Chính yêu tố này khiến cho các Trứng thủ " gạt bỏ định giá, gạt bỏ rủi ro " để lao vào cuộc chơi do " người khác điều khiển "
Và tất nhiên ĐA SỐ con bạc sẽ không bao giờ thắng được Chủ Sòng!
Mỗi Trái trứng đều có giá trị thực, rời bỏ " quá xa " giá trị thực thì dù là trứng tốt vẫn biến thành " công cụ cờ bạt "
Hi vọng phần trả lời giúp bạn có thêm " góc nhìn " tham khảo
Vea là một trong số ít trái trứng có thanh khoản ở mức " cao " so với thanh khoản sàn Up hẻo lánh nhé.
Nếu mà ko có nái thì ko có đc mức thanh khoản đó đâu
Việc nặng mông làm đa số nđt mất kiên nhẫn … đó là đặc điểm chung của Trứng đưới giá trị thực bạn ạ.
Hãy cứ nhìn STB hay SHB một thời sẽ hiểu bạn nhé
Vâng. em vẫn chưa biết nhìn cp có lái hay ko a a. Nhiều khi nó rũ sợ chạy mất dép. Nên đợt này mới theo bác học lại. Hi chứ nhìn cp kiểu tích lũy em cũng biết chút chút
Tiện chém gió, em cung cấp một thông tin vô cùng nhỏ nhặt nhưng rất thực tế và chính xác về “độ sạch” của VEA sau khi gặp “giông bão” mấy năm trước:
V là một trong số rất ít (theo mấy vị XXX bên đó thì là duy nhất) các DN trong BCT không có “quà” tết cho lãnh đạo BCT, đến mức người nhận nhiệm vụ đi chúc tết còn cảm thấy xí hổ và ái ngại vì người từ DN lãi khủng đến mà chỉ có quyển lịch với cái thiệp HPNY
Đến việc ai nay tiếp khác, ăn gì, ở đâu, bao xèng…cũng phải đưa lên hệ thống. Nếu không muốn đưa lên thì tự bỏ túi ra cho đỡ phải giải trình.
Nên chắc khi chuyển sàn thì thông tin các kiểu sẽ rất trung thực và Khoai Tây chắc khoái lắm
Hiện VEA đang tái cơ cấu, nâng cao hiệu quả và làm trong sạch hệ thống nên việc bạn nói ( nếu có ) là hoàn toàn bình thường tốt đẹp và dễ hiểu
Về góc nhìn cá nhân với quy mô và tiềm lực thực tế của VEA thì tui ko coi đó là " giông bão " mà là " bắt sâu, làm sạch " thôi nè
Kiểu như nhà giàu xước tay bôi thuốc đỏ thôi bạn ạ.
( Internet )
Tui thì ko thjk thuyết âm mưu, nhưng quan điểm cá nhân “nếu” tui là Honda hay toyota … thì tui sẵn sàng thâu tóm Vea như một giải pháp ngược hợp lý …
Đó cũng là giải pháp hay cho những người có khả năng ứng phó linh hoạt bạn ạ
Riêng tui thì hay dùng Parkour trên nền giá như một cách " Lấy ngắn nuôi dài "
Hihi … Nái dám chôn vốn để đó thì cũng khó ngèo nè
Lái ngèo thường chọn trứng size nhỏ, cấu kết bld khống chế nguồn cung và thông tjn, rùi oánh lên với chi phí tối thiểu, sau đó lùa quân đj khắp các diễn đàn hô hào oánh bóng bằng các thuyết âm mưu để dụ gà vào xả …
Đó là tui nói nái buôn thu mua phế liệu, đồng nát gần xóm tui , chớ nái trứng thì tui ko bít đâu
Chợ tết lao xao phải chiến ác kiếm bánh chưng chứ bác. Bưởi, đào, mai, quất, lá dong, hoa, hàng mã…buôn hết. Được ăn cả, ngã thì chiều 30 cho vào đống rác
Nhìu người oánh trứng vài năm vẫn dậm chân tại chỗ cũng là vì mong muốn ăn ngay và ăn bằng lần, ăn mọi con sóng đó.
Trên thực tế nếu mờ lỗ 1 năm thì phải mất tối thiểu 1 năm mới gỡ đc nếu thị trường thuận lợi. Coi như mất mịa 2 năm chả làm đc trò trống giề
Còn nếu thị trường khó khăn thì nhiều khi mất tới vài năm hoặc thậm chí loay hoay ko lối thoát
Cho nên thà ăn ít ăn nhiều mà an toàn và đc lợi nhuận kép thì vẫn tốt hơn
Chiên trứng là nghiệp cả đời, có gì đâu mà phải vội!
Thằng Đậu mua Bê xong lùa về rừng Me thì thấy Chí Tèo đã đóng chuồng xong xuôi. Nó lùa Bê vào chuồng và đj vào rừng Me cắt cỏ cho bê ăn
Chí Tèo mệt lử sau khi đóng xong chuồng, leo lên cái phảng trong láng, lấy ấm trà tu ừng ực.
Ừmh…
Tiếng tằng hắng vang lên làm Chí Tèo giật mình, đổ luôn nước trà vào người. Quay lại thì thấy lão Bốn Vắn thầy bói nổi tiếng trong Làng Trứng.
Đệt… Ông làm tôi đổ cả trà vào người rồi - Chí Tèo gắt.
Nước trà rất tốt cho cơ thể, đổ tý hại gì đâu nè - Lão Bốn Vắn điềm đạm đáp - Trẻ nhỏ sinh ra tắm trà trị rôm sảy, người lớn trưởng thành uống trà cho đầu óc tỉnh táo, khi…
Đệt, im đj…lắm lời - Chí Tèo ngắt lời hỏi - Ông đj đâu đây?
Lão Bốn Vắn ko trả lời mà tự động ngồi xuống phảng, rót trà uống 1 hơi hết sạch. Lão " À " 1 tiếng rõ to khen:
Trà ngon, trà ngon!
Rồi chỉ tay vào chuồng Bê hỏi:
Ông nuôi Bê à ?
Ừ… thì sao?
Thế … Bê ông mua ở đâu đấy?
Mua ở đâu thì can hệ gì đến ông?- chí Tèo trả lời vẻ khó chịu - Ngày trước cũng nhờ ơn ông xổ quẻ bói mà tôi trở thành thằng trông Me , chăn Bò thế này!. Tôi không tìm ông tính sổ thì thôi. Ông còn tới tìm tôi làm gì!
Ấy… Bớt nóng - Vắng xua tay - Lần đó chẳng qua do rủi ro chung, ai cũng thua lỗ chớ phải riêng ông đâu… Tui xổ quẻ bói tui cũng đã nói rõ " Mọi quẻ bói cua tôi chỉ mang tính chất tham khảo, ông phải tự chịu trách nhiệm với quyết định của mình còn gì"
Mệ… đúng là có thật. Nhưng ông khuyến cáo lí nhí tui có nghe rõ đâu…
Đấy, đấy… . Tôi hoàn toàn ko có lỗi nhé !
Rồi vỗ vai Chí Tèo, Bốn Vắng đổi đề tài:
Nghe người ta nói ông trồng Me, nuôi Bê nên tôi tới chúc mừng cho ông ấy mà
Đoạn Gã Lôi ra một chai rượu " Bánh Vẽ" thật to, loại rưọu khá nổi tiếng phổ biến ở Làng Trứng.
Này…này… ! Tôi… tôi… bỏ rượu rồi.! - Chí Tèo xua tay.
Mặc kệ Chí Tèo nói, Lão Bốn Vắng vẫn mở nắp chai rượu ra, rót 1 ly đầy đưa cho Chí Tèo.
Mùi rượu thơm nồng xâm chiếm làm đầu óc Chí Tèo mụ hẳn đj!. Gã vội đỡ lấy, tu 1 hơi hết sạch.
Nó nói giống Bê này là giống cực tốt, có nền tảng, uy tín!. Bị rớt giá là do dính dịch bệnh “đạp gom”!
Giá hiện tại thấp hơn giá trị thực nên mua nuôi chắc chắn có lời
Thằng Đậu nói tôi " Chúng ta chỉ là nhỏ lẻ, mua vài chục con nuôi là hết cmn tiền rùi!
Việc của chúng ta là lựa giống tốt, uy tín và giá cả hời! Còn việc tăng hay giảm giá là “việc của Nái”. "Ta không thể quản đc !
( Internet )
Thế… cứ con nào rớt giá là tốt à?! - Bốn Vắng vặn hỏi
Không! Thằng Đậu nói với tôi 10 con giảm thì đến 8 con là đáng giảm rồi. Chỉ khoảng 2 con là giảm oan ức do bị dịch bệnh " đạp gom " thôi!
Quan trọng là phải phân tích, nghiên cứu kỹ càng để nhận ra
Đấy là thằng Đậu nó lừa ông thôi, " của rẻ là của ôi" tất - Bốn Vắn khẳng định
( Internet )
Thằng Đậu lừa tui làm gì?
Thì … để chiếm tiền của ông, nó mua có 0,9 đ, nói mua 1 đ là nó có lời rồi …
Ông theo tui … Tui sẽ tặng ông " Món quà của Thượng đế"!
" Bốp"!!!
Chí Tèo bất ngờ tát mạnh vào mặt Bốn Vắn làm Lão say sẩm, chỉ tay nói:
Này nhé, đừng tưởng cho tôi chai " Bánh Vẽ" rồi muốn nói xấu ai thì nói nhé. Ông có bằng chứng gì ko?
À…tui… tui … sổ quẻ bói nó ra vậy… - Bốn Vắn phân trần
" Choang"
Chí Tèo ném chai rượu xuống đất, gằn giọng:
Thằng Chí Tèo này vì nghe mấy quẻ bói của ông “Cứ hiệu Trứng nào đang tăng mạnh là xúc, sẽ ăn ngay và ăn bằng lần” mà ra nông nỗi này
Tay trắng chả thấy ông đâu!
May Thằng Đậu nó cưu mang, giúp đỡ. Giờ còn đâm chọt, nói xấu nó mà không đưa ra đc bằng chứng nào thuyết phục cả
Ậy ậy … Bớt giận!- Bốn Vắng vội xuống nước - Thì tôi chỉ vui miệng xổ quẻ bói miễn phí thôi mà…
Chớ ko phải nếu tôi tiếp tục lắng nghe thì lại bắt đầu chỉ tôi mua loại Bê khác giá trên trời, chất lượng dưới âm phủ với phương châm " ăn ngay và ăn bằng lần" à?
Đệt… dạo này nó khôn ra rùi! - Bốn Vắn lẩm bẩm.
Ông nói gì đấy? - Chí Tèo trừng mắt - Ông có tjn tui tặng ông món quà lớn nhất mà thượng đế tặng cho loài người ko?
Bốn Vắn hơi ngạc nhiên hỏi:
Là quà gì vậy?
Chí Tèo gằn giọng:
Là được lên gặp Thượng Đế đấy! Muốn ko?
( Internet )
À …không … - Bốn Vắn thấy ko ổn vội xua tay - Tôi có phải đj rồi…
Bốn Vắn vội vàng đứng dậy, phủi mảnh vỡ chai rượu bám trên quần áo, lật đật bỏ đi
Bước vội vàng làm miểng chai đâm vào chân gã. Nén đau, gã gỡ miếng miểng chai ra, lấy cái khăn tay băng sơ vết thương rồi khập khiễng bỏ đi
Nhìn theo cái dáng khập khiễng của Gã, Chí Tèo móc điện thoại gọi cho Thằng Đậu, vừa cười vừa nói:
Đúng như ông dự đoán, Bốn Vắn nó mới tới đây… hì hì… nó lết về rồi… ừ… yên tâm… Tôi biết ai tốt ai xấu, ai có uy tín, ai không mà…
Ngâu 1 lần chớ ngâu mãi sao…!
( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí nhảm nhí Làng trứng truyền kỳ…)