BCG – đi cùng doanh nghiệp trên hành trình tới VN30

He he tin tức là cơ hội để làm vòng mới, cổ phiếu chỉ sinh lời khi mua rẻ của người khác cắt lỗ, và bán khi đám đông hưng phấn theo tin tức.

100 năm nay chiến tranh Israel và Trung Đông luôn là cái cớ để nhà cái Mỹ reset lại các ván chơi mới trên thị trường tài chính và đầu tư. Nó đâu có gì mới và nó cũng không thể xấu hơn vì chẳng ai muốn chết cả.

Cơ hội đến với những người bản lĩnh và là điểm call margin với những kẻ tham lam full margin khi hưng phấn.

(Mr. R.C)

Săn mồi

Năm 18 tuổi, tôi ngỏ lời, em do dự: “Mình mới là sinh viên mà”.
Ngày ra trường, tôi ngỏ lời, em ngại ngần: “Em muốn yêu một người có công việc ổn định”.
Tôi đi kiếm việc làm.
Năm 24 tuổi, tôi ngỏ lời, em bâng quơ: “Em thích chàng trai có sự nghiệp như Warren Buffett”.
Tôi bỏ cơ quan nhà nước ra ngoài đầu tư chứng khoán.
Năm 30 tuổi, em hẹn tôi vào một chiều tháng ba trong một quán cà phê lãng mạn.
Tôi đặt chiếc chìa khoá xe oto cóng cựa lên bàn, phả khói thuốc lên những cô đơn còn bỏ ngỏ.
Em mở mắt to: “Anh sẽ cưới em chứ?”.
Tôi im lặng thay cho lời từ chối.
Tôi vẫn còn yêu em.
Nhưng một thằng rửa ô tô như tôi sao xứng đáng với lá ngọc cành vàng.

(S.t)

1 Likes

Không phải ai cũng đang chạy vì cùng một lý do

Trong đầu tư, người ta thường ví thị trường như một cuộc đua. Có người muốn làm giàu. Có người chỉ cần giữ tiền khỏi mất giá. Có người đầu tư vì đam mê, cũng có người chỉ vì không muốn thấy mình tụt lại. Họ đều đang chạy – nhưng không phải ai cũng chạy vì cùng một lý do.

Và điều đó tạo ra khoảng cách, không phải về tốc độ, mà về sức chịu đựng.

Giống như một con sư tử và một con nai. Một bên chạy để có bữa ăn. Bên kia chạy để không trở thành bữa ăn. Cùng là cuộc rượt đuổi, nhưng sức nặng của mục đích thì hoàn toàn khác.

Trong đời sống cũng vậy. Có người cố gắng để thăng tiến, để nổi bật, để có vị trí. Nhưng có người nỗ lực chỉ vì họ không thể không làm vậy. Không phải vì tham vọng, mà vì sinh tồn, vì họ từng mất mát đủ nhiều để không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiến lên.

Sự khác biệt đó khó nhìn thấy từ bên ngoài. Chúng ta nhìn thấy thành quả, mà không thấy mức độ cam kết phía sau. Thấy ai đó thành công và nghĩ họ hẳn có bí quyết. Nhưng đôi khi, họ chỉ đơn giản là người duy nhất không cho phép bản thân bỏ cuộc, bởi vì cuộc đời họ không có chỗ cho thất bại thêm một lần nữa.

Sự kiên trì không phải là phẩm chất, mà là hệ quả của một mục đích quá lớn để từ bỏ.

Bạn có thể thấy một người bình thường làm những điều phi thường, không phải vì họ đặc biệt, mà vì họ có một lý do đủ riêng tư để không ai khác hiểu nổi. Ngược lại, bạn cũng có thể thấy người có mọi điều kiện thuận lợi lại bỏ dở giữa đường – vì với họ, việc đó chỉ là một lựa chọn trong số nhiều lựa chọn.

Không ai thật sự lười. Chỉ là chưa có thứ gì khiến họ cam kết đến tận cùng.

Thế nên, khi cảm thấy mình đang thua kém, đừng vội so sánh tốc độ. Hãy tự hỏi: mình đang chạy vì điều gì? Làm rõ được câu trả lời đó, đôi khi quan trọng hơn cả việc đi nhanh hay chậm.

Một người có thể làm việc chăm chỉ trong một thời gian vì cần tiền. Nhưng người hiểu vì sao mình nhất định phải thành công thì sẽ bền bỉ cả đời.

Cuối cùng, bạn không sống theo những gì mình có — mà sống theo lý do vì sao bạn không thể đánh mất nó.

(TLH Đ.Đ)

Cutloss
Bạn mở mua cẩn thận, từng bước vào vị thế đúng tỉ trọng đã phân bổ. Và rồi: Đùng … đùng … đùng… Thị trường giảm điểm.
Lúc này:
Tin xấu là: nó có thể sẽ còn giảm nữa.
Tin tốt là: nó không giết chết bạn, trừ khi… bạn để lỗ chạy tự do.
Jason Shapiro, một phù thủy chứng khoán từng nói: “Tôi sẽ không bao giờ vào một lệnh nếu chưa biết mình sẽ thoát lệnh ở đâu.”
Trong suốt sự nghiệp, Shapiro đã từng “cháy tài khoản” không chỉ một mà là… bốn lần. Tất cả đều xuất phát từ một sai lầm kinh điển: không đặt điểm dừng.
Điều khiến ông khác biệt ở lần thứ 5 không phải là “trực giác tốt hơn”, mà là ông đã hiểu sâu sắc: “Rủi ro duy nhất khiến bạn rời khỏi cuộc chơi chính là không quản trị được rủi ro.”

Điểm dừng Cutloss không làm bạn yếu đuối. Nó như cái phanh, giúp bạn sống sót khi bạn đang trên một chiếc xe lao đi vùn vụt.
Khi bạn ngồi đó và nhìn tài khoản bốc hơi từng ngày, hy vọng thị trường “quay đầu”, hãy nhớ: Thị trường không quan tâm bạn hy vọng gì.
Thị trường có thể biến động thất thường, nhưng thứ đáng sợ nhất là một nhà giao dịch không có nguyên tắc bảo vệ vốn.

Vì vậy, nếu bạn đang giao dịch trong lúc thị trường đỏ lửa, đừng hỏi “liệu nó còn giảm không?”, hãy hỏi: “Tôi sẽ dừng ở đâu nếu điểm vào của mình sai?”

(Happy.live)

:vietnam: VIỆT NAM CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH NƯỚC ĐỐI TÁC CỦA NHÓM BRICS
:studio_microphone: Ngày 14/6/2025, trả lời câu hỏi về thông tin Brazil công bố Việt Nam chính thức trở thành nước đối tác của nhóm BRICS, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam Phạm Thu Hằng nhấn mạnh:

Trên tinh thần chủ động, tích cực hội nhập quốc tế toàn diện, sâu rộng, hiệu quả, Việt Nam đã, đang và sẽ có những đóng góp thiết thực tại các cơ chế, tổ chức, diễn đàn đa phương, qua đó đóng góp vào hòa bình, ổn định, hợp tác và phát triển ở khu vực và trên thế giới.
Cùng với việc tham gia tích cực vào các cơ chế đa phương như Liên Hợp Quốc, Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN), Diễn đàn Hợp tác kinh tế châu Á – Thái Bình Dương (APEC), Nhóm các nước công nghiệp phát triển (G7) mở rộng, Nhóm các nền kinh tế lớn (G20) mở rộng, Tổ chức Hợp tác và Phát triển kinh tế (OECD)…, Việt Nam trở thành Nước Đối tác Nhóm các nền kinh tế mới nổi (BRICS) với mong muốn nỗ lực đóng góp, nâng cao tiếng nói và vai trò của các nước đang phát triển, thúc đẩy đoàn kết quốc tế, chủ nghĩa đa phương bao trùm, toàn diện trên tinh thần tôn trọng luật pháp quốc tế.
Điều này cũng khẳng định chính sách đối ngoại nhất quán của Việt Nam là độc lập, tự chủ, đa phương hóa, đa dạng hóa quan hệ đối ngoại, là bạn, là đối tác tin cậy và là thành viên tích cực, có trách nhiệm trong cộng đồng quốc tế.

Mọi thứ loạn xạ khiến cho chứng cháo cũng nhiễu nhương theo. Mọi sách vở đều bỏ xó. Chỉ còn uýnh theo tin tức mà thôi.

Đoạn này đúng là khó. Liệu chọn lọc an toàn dòng tiền của cá nhân. Còn lại thì thôi để cho các tay sành sỏi và các tay nghiện giao dịch hành động.

Hồi mới chuyển đến chỗ ở hiện tại được ít bữa, bạn gái kéo tôi lại rồi nói:
“Rác hai đứa mình để trước cửa sao cứ biến mất hoài vậy?”
Tôi bảo: “Chắc là do bên quản lý tòa nhà dọn thôi, dù sao phí dịch vụ cũng đắt mà.”
Vài ngày sau cô ấy lại bảo:
“Không đúng đâu, không thể là bên quản lý, có mấy nhà cũng để rác ngoài cửa mà chẳng thấy ai thu.”
Thế là cô ấy bắt đầu rình xem, mà đúng là rình được thật, là do một bà cụ sống cùng tầng.
Vì túi rác của tụi tôi thường có mấy chai lọ lon nước có thể bán ve chai được nên bà tiện tay lấy luôn cả túi rác mang đi.
Từ hôm đó trở đi, mấy thùng giấy, chai nhựa, lon nước từ các gói hàng mang về nhà đều được bạn gái tôi gom riêng ra, lau sạch sẽ, xếp gọn gàng rồi để trước cửa, tách biệt với các loại rác khác để dành cho bà cụ.

Có một chuyện khác, hôm đó gần trưa hai đứa mới dậy đi chợ. Trên đường từ chợ về, tụi tôi thấy một cô gái ôm một đống đồ đang ngồi thụp giữa vỉa hè.
Thoắt cái bạn gái tôi đã chạy lại ngồi xuống cạnh cô ấy hỏi: “Có phải hạ đường huyết không? Nhìn bạn gầy lắm luôn á."
Rồi cô ấy nói: “Mình bế bạn vào tiệm bên cạnh được không?”
Cô gái gật đầu, thế là bạn gái tôi bế cô ấy vào trong, còn sai tôi đi mua chai coca lạnh nữa.
Sau khi cô ấy tỉnh táo lại còn chuyển khoản trả tiền coca cho tụi tôi, rồi tụi tôi giúp cô ấy bắt xe, tiễn lên xe xong mới về nhà.

Toàn là những chuyện nhỏ thôi, lần nào cũng đều là những chuyện nhỏ đến mức cô ấy chẳng bao giờ nhắc lại, nhiều không đếm xuể. Giống như trong cuộc sống của cô ấy, tất cả những điều này đều là điều tự nhiên bình thường như hơi thở.
Cô ấy chưa bao giờ nghĩ đó là phiền toái, cũng không cho rằng sự giúp đỡ là một kiểu hy sinh.
Tất cả đều tự nhiên, khiêm nhường, lễ độ nhưng cũng chưa từng bị “lòng tốt” trói buộc.
Cô ấy có nguyên tắc, có ranh giới riêng khi đối nhân xử thế.
Chính qua vô số chuyện nhỏ trong cuộc sống như thế tôi mới thấy rõ sức hút trong nhân cách của cô ấy, màu sắc thật sự của tâm hồn cô ấy.
Cô ấy là người trong sáng nhất, thuần khiết nhất mà tôi từng gặp trong đời này.
Trong mối quan hệ của chúng tôi, cô ấy luôn tôn trọng tôi, đối xử bình đẳng và rộng lượng nâng đỡ tôi.
Hết lần này đến lần khác tôi rung động vì cô ấy, và lần nào cũng phải thầm cảm thán:
“Người mình thích sao lại tốt đến thế chứ.”
Người biết yêu sẽ được yêu lại, người hay mang phúc lành đến cho người khác, phúc lành cũng sẽ tìm về họ.
Vẫn là câu nói ấy, vốn dĩ yêu một người là một chuyện rất tốt đẹp.

( Ngân Tích Họa Lang)

1 Likes

Giá kết phiên 2 con đều đẹp thế :slight_smile:

Chưa tìm thấy tin gì mới.

Phải chăng Nam Á Bank lộ diện là nguyên nhân chống lưng?

https://markettimes.vn/bo-doi-co-phieu-ho-bamboo-capital-bat-ngo-thanh-khoan-dot-bien-tang-kich-tran-84902.html

Dám nữa ko?
Chỉ cần có tin tốt thôi mà.