Không phải ai cũng đang chạy vì cùng một lý do
Trong đầu tư, người ta thường ví thị trường như một cuộc đua. Có người muốn làm giàu. Có người chỉ cần giữ tiền khỏi mất giá. Có người đầu tư vì đam mê, cũng có người chỉ vì không muốn thấy mình tụt lại. Họ đều đang chạy – nhưng không phải ai cũng chạy vì cùng một lý do.
Và điều đó tạo ra khoảng cách, không phải về tốc độ, mà về sức chịu đựng.
Giống như một con sư tử và một con nai. Một bên chạy để có bữa ăn. Bên kia chạy để không trở thành bữa ăn. Cùng là cuộc rượt đuổi, nhưng sức nặng của mục đích thì hoàn toàn khác.
Trong đời sống cũng vậy. Có người cố gắng để thăng tiến, để nổi bật, để có vị trí. Nhưng có người nỗ lực chỉ vì họ không thể không làm vậy. Không phải vì tham vọng, mà vì sinh tồn, vì họ từng mất mát đủ nhiều để không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiến lên.
Sự khác biệt đó khó nhìn thấy từ bên ngoài. Chúng ta nhìn thấy thành quả, mà không thấy mức độ cam kết phía sau. Thấy ai đó thành công và nghĩ họ hẳn có bí quyết. Nhưng đôi khi, họ chỉ đơn giản là người duy nhất không cho phép bản thân bỏ cuộc, bởi vì cuộc đời họ không có chỗ cho thất bại thêm một lần nữa.
Sự kiên trì không phải là phẩm chất, mà là hệ quả của một mục đích quá lớn để từ bỏ.
Bạn có thể thấy một người bình thường làm những điều phi thường, không phải vì họ đặc biệt, mà vì họ có một lý do đủ riêng tư để không ai khác hiểu nổi. Ngược lại, bạn cũng có thể thấy người có mọi điều kiện thuận lợi lại bỏ dở giữa đường – vì với họ, việc đó chỉ là một lựa chọn trong số nhiều lựa chọn.
Không ai thật sự lười. Chỉ là chưa có thứ gì khiến họ cam kết đến tận cùng.
Thế nên, khi cảm thấy mình đang thua kém, đừng vội so sánh tốc độ. Hãy tự hỏi: mình đang chạy vì điều gì? Làm rõ được câu trả lời đó, đôi khi quan trọng hơn cả việc đi nhanh hay chậm.
Một người có thể làm việc chăm chỉ trong một thời gian vì cần tiền. Nhưng người hiểu vì sao mình nhất định phải thành công thì sẽ bền bỉ cả đời.
Cuối cùng, bạn không sống theo những gì mình có — mà sống theo lý do vì sao bạn không thể đánh mất nó.
(TLH Đ.Đ)