BCG – đi cùng doanh nghiệp trên hành trình tới VN30

Phố Wall có một câu nói nổi tiếng: “Không bán thì không mất”.
Nói cách khác, biến động ngắn hạn chỉ thật sự quan trọng nếu nhà đầu tư buộc phải bán ra trong thời điểm đó.
Nếu đang đầu tư dài hạn và chưa có nhu cầu rút vốn, nhà đầu tư có thể xem đây là một giai đoạn tất yếu của chu kỳ thị trường.

1. Không làm gì đôi khi là lựa chọn tốt nhất

Nếu danh mục đầu tư của bạn được xây dựng trên chiến lược rõ ràng, với các tài sản chất lượng, thì không có lý do gì để hành động vội vàng. Thực tế cho thấy, những nhà đầu tư hoảng loạn thường là người tiếc nuối nhất sau khi thị trường hồi phục.

Ví dụ như tháng 3 năm 2020, chỉ số S&P 500 từng lao dốc 30% chỉ trong vài tuần khiến nhiều người tháo chạy. Nhưng kết thúc năm 2020, chỉ số này quay đầu tăng kỷ lục 68%, để lại nhiều bài học đắt giá.

2. Cơ hội mua vào với giá hấp dẫn

Thị trường điều chỉnh thường đi kèm tâm lý sợ hãi. Nhưng với nhà đầu tư dài hạn, đây có thể là cơ hội mua vào các cổ phiếu hoặc quỹ chỉ số với mức định giá thấp hơn. Những quỹ chỉ số giá rẻ có thể là điểm khởi đầu hợp lý.

3. Ưu tiên cổ phiếu có cổ tức ổn định

Trong giai đoạn khó khăn, dòng tiền cổ tức định kỳ từ những công ty ổn định có thể mang lại cảm giác an toàn cho nhà đầu tư. Dù không phải lúc nào cổ tức cũng đảm bảo, nhưng các công ty trả cổ tức thường là doanh nghiệp lớn, ít biến động và có nền tảng tài chính vững chắc.

4. Cắt lỗ có chọn lọc

Không phải lúc nào giữ chặt cổ phiếu cũng là điều nên làm. Nếu danh mục của bạn có những mã cổ phiếu yếu, kém thanh khoản, không còn tiềm năng phục hồi, thì việc cắt lỗ để thu hồi vốn và tái cơ cấu sang tài sản tốt hơn cũng là quyết định đáng cân nhắc.

Nhà đầu tư sắp nghỉ hưu cần chú ý hạn chế rót thêm tiền vào thị trường trong giai đoạn biến động và ưu tiên các kênh đầu tư an toàn để bảo toàn nguồn vốn hưu trí.
Với những nhà đầu tư còn nhiều năm nữa mới rút vốn, việc kiên định với kế hoạch dài hạn và phân bổ tài sản hợp lý vẫn là chìa khóa quan trọng.

Thị trường chứng khoán luôn có lúc lên, lúc xuống, nhưng về dài hạn, sự bình tĩnh và kỷ luật thường mang lại kết quả tốt hơn là phản ứng vội vàng.

Sau phiên thanh khoản cao kỷ lục hôm nay thị trường sẽ bước vào giai đoạn kiểm tra mức độ margin trong vùng thanh khoản cực lớn vừa rồi. Thị trường vẫn sẽ có dòng tiền bắt đáy và các phiên phục hồi, nhưng chừng nào mức chiết khấu giá chưa đủ thì đó chỉ là cơ hội để bán nốt.

Nhịp tăng từ 1500 lên gần 1560 là đoạn chạy nước rút với nhiều mã tăng rất mạnh, kích thích tâm lý mạnh mẽ. Bên mua lúc nào cũng chiến thắng để giá cuối phiên vẫn đóng cửa cao thêm. Tuy nhiên trong quy mô thanh khoản cực cao hàng ngày thì hẳn phải có rất nhiều người bán ra.

Nếu ai cũng mơ đến mốc 1k6, 1k8 thì hàng đâu lắm thế? Với biên độ tăng giá cực mạnh trong vài tháng qua, ngay cả các nhà đầu tư dài hạn cũng không cưỡng lại được việc bán ra.

Nếu như mục tiêu lợi nhuận 20%-25% một năm đạt được chỉ trong vài tháng, thậm chí là gấp đôi mục tiêu, thì hoạt động tái cơ cấu cũng rất đáng giá.

Một nguyên tắc đơn giản là trong xu hướng tăng bùng phát, cần đặt câu hỏi “Ai đang bán”, ngược lại trong xu hướng giảm mạnh liên tục và bán tháo, cần đặt câu hỏi “Ai đang mua”, vì các tay chơi lớn cần sức mạnh của đám đông mới tối ưu lợi nhuận được.

Hôm qua thống kê cho thấy dòng tiền cá nhân đã quay lại mua ròng rất lớn sau nhiều tuần bán ròng lẻ tẻ.
Điều này góp phần xác nhận những người lỡ chốt lời sớm đã không cưỡng lại được sự cám dỗ của các mốc 1k6, 1k8.
Thực ra tâm lý thường vẫn luôn lặp lại như vậy, khi gần đỉnh lúc nào cũng tràn ngập những lời nhận định lạc quan, nhu cầu khoe lãi và nhất là mỉa mai những người đã rút khỏi thị trường.

Chỉ riêng giao dịch hôm qua và hôm nay (chưa kết thúc một vòng T+) đã có khoảng 132k tỷ bị khóa lại. Câu hỏi đáng giá là 132k tỷ này có quay lại mua đỡ khối lượng cổ phiếu về tài khoản nữa hay không?

Giai đoạn thị trường thực sự bùng nổ cả về giá lẫn thanh khoản thực ra chỉ từ đầu tháng 7. Các nhịp rung lắc trong gần chục phiên trở lại đây đều xác nhận dòng tiền vào rất mạnh và cực kỳ hưng phấn, đẩy giá phục hồi thành công.
Hôm nay buổi sáng áp lực bán đã cực lớn, đẩy thanh khoản lên rất cao nhưng đến chiều không có hiệu ứng giá phục hồi nào cả. Bên bán vẫn xả hàng quy mô lớn và chấp nhận thoát bằng được.

Phân phối trong chiều giá giảm cũng rất hiệu quả vì vẫn còn tâm lý bắt đáy khi giá giảm với hi vọng thị trường lặp lại kiểu dao động như trước đây.
Quy mô giao dịch gần 79,7k tỷ tổng 3 sàn hôm nay phần lớn được phân phối giá đỏ.

Công ty TNHH MTV Quản lý Quỹ Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam (VietinBank Capital) báo cáo đã bán ra 17.5 triệu cp VSC trong ngày 25/07, giảm tỷ lệ sở hữu từ 18.2% xuống còn 13.52% vốn điều lệ, tương đương hơn 50.6 triệu cp.
Với giá bình quân khoảng 20,428 đồng/cp, ước tính VietinBank Capital có thể đã thu về khoảng 357.5 tỷ đồng.

Kể ra, cầm 50 triệu CP trong tay mà giá nó giảm sàn như phiên nay hoặc tăng trần liên tục các phiên trước thì cảm xúc cũng phê thật.

Đầu tư khi còn trẻ không chỉ là câu chuyện tích lũy tài sản, mà là câu chuyện được trải nghiệm sớm, được đi qua cảm giác nắm giữ vốn và tài sản xem sức nặng của nó như thế nào.
Đây mới là mục tiêu chính khi người trẻ tham gia đầu tư.

Tư duy giữ một cục rồi sau này cho lại của thế hệ trước đôi lúc lại hạn chế thế hệ sau tham gia đầu tư, đơn giản vì họ không có vốn để trải nghiệm.
Việc làm hay nhất là: các thế hệ trong một gia đình có thể cùng nhau tham gia tích lũy tài sản. Kinh nghiệm của người già và sự nhanh nhạy nắm bắt xu thế của người trẻ sẽ là sự kết hợp ăn ý nhất cho quản lý tài sản của gia đình.
Thị trường chứng khoán Việt Nam đã tròn 25 năm, còn non trẻ so với thị trường chứng khoán của nhiều quốc gia trong khu vực, song có sức vươn mạnh mẽ cùng với đà tăng trưởng của nền kinh tế.
Khi nhu cầu vốn của nền kinh tế tăng lên, nhiều sản phẩm tài chính được thiết kế, đa dạng hơn, phức tạp hơn và đòi hỏi hiểu biết cao hơn, rủi ro chắc chắn cũng sẽ cao và nhà đầu tư trẻ cần vốn, kiến thức và quan trọng là cần thời gian để trưởng thành cùng thị trường.
Là một nhà đầu tư thuộc lứa nhà đầu tư F0 trong giai đoạn thị trường bùng nổ những năm 2020 - 2021, như bao nhà đầu tư khác, tôi từng vấp ngã.
Nhưng tôi thà chọn vấp ngã tuổi 25 còn hơn là để đến 52 tuổi gục ngã, bởi khi ấy cơ hội làm lại sẽ ít đi.

Vấp ngã sớm trong hành trình đầu tư là một may mắn. Có vấp ngã sẽ sớm nhận ra được những quyết định sai của bản thân, biết được đâu là nơi nên hay không nên đầu tư và còn thời gian để sửa sai.

Đầu tư khi còn trẻ không chỉ là câu chuyện tích lũy tài sản, mà là câu chuyện được trải nghiệm sớm, được đi qua cảm giác nắm giữ vốn và tài sản xem sức nặng của nó như thế nào. Đây mới là mục tiêu chính khi người trẻ tham gia đầu tư.

Mỗi vấp ngã lúc trẻ là một tài sản vô giá mà tuổi già không có được. Người già có mọi thứ, có tài sản, có kinh nghiệm, tri thức nhưng chỉ thiếu một thứ là thời gian.
Sự kết hợp tối ưu nhất đó là: các thế hệ trong một gia đình cùng nhau tham gia tích lũy tài sản.
Kinh nghiệm của người già và sự nhanh nhạy nắm bắt xu thế của người trẻ sẽ là sự kết hợp ăn ý nhất cho quản lý và gia tăng tài sản của gia đình.

Người trẻ được vấp ngã sớm trong hành trình đầu tư là một may mắn. Họ sẽ sớm nhận ra được những quyết định sai của bản thân, biết được đâu là nơi nên hay không nên đầu tư và còn thời gian để sửa sai. Để rồi sau này, khi được chuyển giao tài sản từ gia đình, họ không bị lúng túng, thậm chí từ đó có thể mở mang cơ ngơi, sản nghiệp gia đình.

Quan điểm truyền thống trong văn hóa Việt là, thế hệ đi trước trong gia đình là người nắm giữ tài sản và khi họ mất đi, thế hệ sau sẽ được thừa hưởng toàn bộ.
Vấn đề duy nhất của quan niệm này nằm ở chỗ, rất nhiều người con, người cháu chưa bao giờ được cầm một lượng lớn tài sản như thế. Họ loay hoay, lúng túng và chính điều đó dễ khiến họ đưa ra các quyết định đầu tư sai lầm.
Người viết từng chứng kiến trường hợp một gia đình, khi bố mẹ đột ngột mất, để lại một lượng lớn bất động sản cho người con trai 30 tuổi, là một kỹ sư.
Anh này trước nay chưa bao giờ kinh doanh bất động sản, chưa mua bán nhà đất bao giờ. Anh mông lung không biết phải làm gì với số tài sản được thừa kế. Thay vì giữ lại, hoặc cho thuê, anh chọn bán hết và lao vào mua những món đồ xa xỉ, cho bạn bè vay tiền, mua cổ phần của các công ty mà mình không có hiểu biết.
Sau 10 năm, anh đã tiêu gần hết khối tài sản cha mẹ để lại và nay ở tuổi 40, anh phải trông vào đồng lương kỹ sư để sống.

Chính phủ đang thực hiện những cải tổ mạnh mẽ nhằm đưa nền kinh tế đạt mức tăng trưởng tối thiểu 8% trong năm 2025 và đạt mức tăng trưởng hai con số trong giai đoạn 2026 - 2030. Thu nhập của người dân đang được cải thiện tích cực và dự báo trong 5 - 10 năm tới, một lượng lớn tài sản sẽ dần chuyển giao giữa hai thế hệ.
Thế hệ đi trước - với xuất phát điểm gần như không có gì trong tay nhưng chịu khó, chắt chiu và quan trọng là biết tận dụng cơ hội hiếm có khi đất nước mở cửa, hội nhập thế giới để làm giàu - sẽ chuyển giao cho thế hệ tương lai - được sinh ra với chất lượng sống tốt hơn, được hưởng chất lượng giáo dục tốt hơn và có cũng có ý thức hưởng thụ cao hơn.
Cuộc chuyển giao này chính là miếng bánh béo bở của Dịch vụ Quản lý gia sản.

Nhưng phải đặt một câu hỏi rằng, thế hệ sau đã thực sự đủ trải nghiệm, hiểu biết để nắm giữ khối tài sản lớn, mà điển hình như trường hợp anh con trai kể trên?

Mẹ tôi thường giải thích về việc cấp vốn cho tôi đầu tư chứng khoán khi vừa rời cánh cổng trường học:
“Cho nó học đầu tư, chứ để đến lúc mình xuống dưới kia, để lại cho một cục tiền, nó lại chẳng biết làm gì với tiền”.
Cấp cho một số vốn, bà bảo:
“Con cứ thử đi. Nếu mất hết thì nó cũng là học phí cho con với môn học này”.

Cứ sống, rồi sẽ sống. Cứ đi rồi sẽ đến. Cứ làm rồi sẽ quen. Cứ trải nghiệm rồi sẽ thêm trân trọng cuộc sống này.
Có những chuyện ban đầu thấy khó, nhưng khi đã vượt qua rồi và nhìn lại, hóa ra việc cũng không hẳn là khó quá.
Vậy nên là cứ từ từ, chậm rãi mà bước về phía trước. Đừng dừng lại. Dù hôm nay chưa ổn thì ngày mai vẫn còn đó. Quan trọng là mình chọn bước tiếp, mình chọn hành động, để tương lai nhận lấy những điều tốt đẹp hơn.

(S.T)

Hỏi: “Tôi chơi chứng khoán đã thua mất 200 triệu và đã thề sẽ nghỉ. Nhưng bây giờ thị trường có vẻ ổn và tôi còn 100 triệu. Tôi nên làm gì bây giờ?”

TRẢ LỜI:

“Tôi đã thề sẽ nghỉ.”

Nhưng giờ ông lại hỏi: “Tôi nên làm gì với 100 triệu còn lại?”

Tôi nói thẳng nhé: Nếu ông còn phải hỏi, thì tức là ông đang muốn gỡ. Mà đã “muốn gỡ” thì ông không chơi vì cơ hội, mà chơi vì cảm xúc.

Thua 200 triệu không dạy ông về thị trường. Nó chỉ dạy ông một điều: ông không kiểm soát nổi chính mình.

Bây giờ thị trường có vẻ ổn? Ổn là ổn với ai? Với những tay to có kiến thức, kinh nghiệm, chiến lược rõ ràng — hay với ông, người vừa đốt 200 triệu vì không biết mình đang làm gì?

100 triệu bây giờ không phải vốn đầu tư. Nó là số tiền cuối cùng ông còn đủ tỉnh để quyết định: Liệu mình học được bài học gì chưa, hay sắp sửa mất nốt?

Nếu ông nghĩ 100 triệu là cơ hội để “phục thù” — thì dừng lại. Chứng khoán không phải nơi để gỡ gạc danh dự. Nó là nơi dạy con người im lặng khi chưa đủ hiểu.

Còn nếu ông thực sự muốn đầu tư — thì mang 100 triệu đó đi học, đi trải nghiệm, đi xây kỹ năng kiếm tiền bền vững. Chứ không phải tiếp tục rải máu ra sàn chỉ vì lòng tham không chịu chết.

Lần trước ông mất tiền vì ngu.
Lần này nếu mất tiếp thì là vì ông nghĩ mình khôn.

(S.t)

1502 thú vị thật.