BCG – đi cùng doanh nghiệp trên hành trình tới VN30

BCG ko có bank chống lưng nên đã gục

:rotating_light: Tín dụng BĐS quý 2 - 2025 tiếp tục bùng nổ, ngân hàng rót vốn mạnh :rotating_light:

Tính đến 31/7/2025, dư nợ tín dụng bất động sản đã vượt mốc 4 triệu tỷ đồng, chiếm gần 24% tổng dư nợ cả nền kinh tế. Chỉ trong vòng 7 tháng, tín dụng BĐS đã tăng gần 17% – tốc độ còn nhanh hơn cả giá phở bò trà đá tăng giá.

:bar_chart: Đầu quý II, tổng dư nợ mới chỉ ở mức 3,451 triệu tỷ. Vậy mà chỉ sau 4 tháng, dòng vốn mới đã phình ra thêm 549 nghìn tỷ, tức là tăng gần 16%.

:building_construction: Trong đó, các nhà phát triển bất động sản ngốn hơn 1,742 triệu tỷ đồng, tăng gần 20% so với đầu năm và vọt 39% so với cùng kỳ năm ngoái. Ngân hàng rót vốn vào cung ào ạt, trong khi thanh khoản thị trường thì… hên xui, nhưng dân tình hớn hở.

:money_with_wings: Giá nhà thì khỏi lộn bàn:

Hà Nội quý II/2025 trung bình 80 triệu/m², tăng 33% so với cùng kỳ.
TPHCM còn “chát” hơn: 89 triệu/m², tăng 36%.

:handshake: Nhưng chưa hết! Các ngân hàng còn “song kiếm hợp bích” với chủ đầu tư tung chiêu miễn lãi, miễn trả gốc 2-3 năm đầu để dụ người vay. Ngọt ghê, nhưng kinh tế học dạy rồi: “Không có bữa trưa nào miễn phí.”

Cái tiền lãi tưởng như không phải trả đó thực ra đã được gói gọn trong… giá nhà. Một mũi tên trúng hai đích:

Ngân hàng cho vay được nhiều hơn, tín dụng tăng vù vù. Đủ chỉ tiêu tăng trưởng.

Chủ đầu tư thì thu hút được các nhà đầu cơ lướt sóng, vì chẳng phải trả lãi ngay và đòn bẩy cực hấp dẫn tới 80% tiền hơi.

:bulb: Trong 2-3 năm đó, nếu giá nhà tăng 10% 20%, nhà đầu cơ lãi tới 30% 40% trên vốn bỏ ra. Nếu tăng 30% thì coi như ăn gấp đôi vốn.

Cả xã hội lao vào bất động sản như đi chảy hội, còn giấc mơ mua nhà để ở thật… thì bay lên tận tít cung trăng . :rocket::full_moon:

Nói vui thì ngân hàng bơm vốn → chủ đầu tư bung hàng dự án → giá nhà hai đầu đất nước leo thang → dân tình chỉ biết ngước nhìn căn hộ… trên bầu trời. :cityscape::sparkles:

(H.H)

New day is coming…

Ko rõ khi nào thì Hồ Nam và cộng sự kết thúc giai đoạn điều tra nhỉ?

Suốt ngày chỉ cãi chửi nhau chứng minh đúng sai là chuyện của phàm nhân. Tập trung vào việc của mình mới là điều tốt.

KHÔNG MỜI – ĐỪNG ĐẾN.
KHÔNG KỂ – ĐỪNG HỎI.
LỜI MỜI TỚI MUỘN – NÊN TỪ CHỐI.

Đừng cố chen vào những nơi mà bạn không được mời.
Vì sự hiện diện miễn cưỡng của bạn chẳng khiến không khí vui hơn, thậm chí đôi khi còn trở thành gánh nặng cho cả bạn lẫn họ. Người không tính đến bạn ngay từ đầu, thì sự xuất hiện của bạn vốn dĩ không nằm trong kế hoạch.

Đừng tò mò về những điều người khác cố tình không chia sẻ.
Im lặng đôi khi không phải vì xa cách, mà là cách giữ khoảng cách đủ để tôn trọng nhau. Người muốn cho bạn biết thì dù chuyện nhỏ nhặt cũng sẽ kể. Người không muốn, thì dù là chuyện lớn đến đâu, bạn có hỏi cũng chỉ nhận về sự lảng tránh. Hỏi nhiều chỉ tự biến mình thành kẻ thiếu tinh tế.

Và hãy nhớ, một lời mời đến vào phút cuối cùng, thật ra chẳng phải sự coi trọng. Nó chỉ là “cho có”, một sự tiện thể sau khi họ đã lấp đầy danh sách với những người quan trọng hơn. Bạn chưa bao giờ là lựa chọn hàng đầu – bạn chỉ là phương án dự phòng. Trong tình huống đó, từ chối không phải kiêu căng, mà là tự trọng.

Cuộc đời này dạy cho ta một điều:
Không phải nơi nào cũng cần có mặt bạn.
Không phải chuyện gì bạn cũng nên biết.
Không phải lời mời nào cũng xứng đáng nhận lời.

Đôi khi, sự xa cách lại là cách bảo toàn giá trị. Biết đứng ngoài đúng lúc, biết im lặng đúng chỗ, biết từ chối đúng thời điểm – đó mới là bản lĩnh sống của người trưởng thành.

Chốt lãi không thể dựa vào FA.