Ai đặt mông xuống chiếu Bạc chẳng vì Tiền?
Ai nhất nút Enter chiên Trứng chẳng vì Tiền?
=> Tiền là MỤC ĐÍCH của việc Trading
Việc cho rằng Trading ko phải vì tiền là 1 sự hiểu lầm khái niệm.
Hiểu lầm ở điểm nào ?
Như đã nói trên Mục Đích của việc Trading là Tiền.
Thế nên Trading chính là Quá Trình thực hiện để đạt được Mục Đích đó.
Có người KIỂM SOÁT TỐT QUÁ TRÌNH TRADING. Có người thì KHÔNG.
Những ai kiểm soát tốt quá trình Trading thì họ sẽ ko bị Bảng Điện Xanh Đỏ chi phối Cảm Xúc => Kiểm soát được Hành Vi trading của mình.
Còn những ai KHÔNG KIỂM SOÁT TỐT QUÁ TRÌNH TRADING thì họ sẽ bị Bảng điện xanh đỏ chi phối cảm xúc => MẤT KIỂM SOÁT hành Vi Trading.
Những người đó được gọi là Trading vì đam mê ( nghiện Trading )
Họ vẫn muốn kiếm tiền nhưng hầu như khó đạt được mục đích đó
P/s: Nếu như bạn Fozét cũng chơi, bigcoin cũng chiến, vàng tk ko từ, trứng quyềng ko tha, phái sanh ko bỏ, cơ sở luôn tay … Thì xjn chúc mừng bạn, bạn chắc chắn Trading vì đam mê. Bởi vì nội trading nhuần nhiễn 1,2 món hiệu quả thôi cũng đã mệt lắm rồi
Hồi đó em học sp Anh thì pp giảng dạy này nằm ở thế hệ thứ 4 thứ 5 gì đó. Trên giảng đường thì các thầy cô khuyến khích sv kịch liệt áp dụng, làm sao cho sau này học sinh bỏ đi bước dịch nghĩa từ Anh ra Việt luôn. Nó có nhiều cái hay và có thể áp dụng kèm nhiều pp khác. Ở thành phố lớn thì các trường cũng tăng cường giảng dạy với pp này. Nó có cái tên rất fancy mà em quên mất rồi.
Em toàn học lóm chứ có zô trường lớp chương trình gì đâu mà biết phương pháp này kia nọ?!
Bởi zậy nên giờ em vẫn phải học tiếp đây chứ coi film vẫn phải dòm phụ đề tới khúc ngta cười k hiểu tại sao ngta cười phải dòm xuống phụ đề phụ đề dịch sai idioms, phải Google Translate rồi mới hiểu rồi tua lại đoạn film đó vừa coi vừa cười
Nãy chủ đề học thuật nghiêm túc nên em không post ảnh đồ ăn nha.
Cuối tuần vợ chồng em chạy ra q1 ăn, mà bảo vệ nhà hàng không thân thiện nên em dỗi, đi ăn quán cũ gần nhà luôn. Nói chung dù nhà hàng pr tốt cỡ nào mà dính ông bảo vệ không tốt thì khách dễ một đi không trở lại.
Mà cái thực đơn này chưa phải mắc nhất nha. Em thấy có cái nhà hàng omakase đăng set menu 10tr++ lận. Thú vui của người giàu em chưa đủ đẳng cấp nên không hiểu.
Bữa em cũng đi ăn và gặp 1 tay phục vụ bất lịch sự, em lên fanpage review luôn, sau đó tay chủ nhà hàng gọi lại năn nỉ em xoá review, và tặng em phần ăn free
Anh giờ hem review gì hết, chỗ nào vui vẻ thân thiện, đồ ăn ngon thì anh quay lại hà. Chỗ nào không ưa thì tráng sĩ một đi không trở về.
Bữa anh thấy Park Hyatt Saigon có deal brunch mà nhìn thực đơn không bằng hồi xưa, kiểu ép giá xuống không còn món gì đáng để ăn. Nghĩ cũng tiếc do hồi còn choai choai, ba má dắt ăn buffet chỗ đó thì rất ấn tượng.
Có hôm anh ngồi nói chuyện với bạn, bỗng giật mình bản thân có thể nói những kỷ niệm mười mấy - hai mấy năm trước. Dù chưa tới mức thái dương hạ sơn nhưng cảm giác cũng rất lạ.
Hmmmm tiết kiệm dc đồng nào hay đồng đó chớ dk?!
Ấy mà nói zậy thôi nha ông chủ tiệm năn nỉ, đề nghị, chớ em không đồng ý xoá review đâu nha đã cất công viết là xác định rồi, mắc gì xoá ai biểu ông k quản nhân viên kỹ thì ráng chịu
Em giờ cũng nhớ luôn mấy chiện xưa cũ k hiểu sao có những chiện em nhớ giỏi ghê
Hồi mẫu giáo chồi hay lá gì đó, có cô giáo tên Vân nói mỗi đứa mang 1 cái khăn mặt lên nộp cho cô em có mang khăn lên, nhưng k chịu đưa cho cô cô lấy thì em khóc lóc ồn ào cô nhốt em vô tủ quần áo em vẫn nhớ luôn cái lúc em chân thì đạp cửa miệng thì la làng “trả khăn cho con, trả khăn cho con”
Làdy lại nhớ thiếu rồi
Ka nghe chị Mẹ kể là lúc ấy trong tủ tối om, Làdy ban đầu rất lì, ko khóc la gì đâu … Thế rồi tự nhiên tay rờ trúng thứ gì đó mềm mềm ướt ướt, liền giật mình rút tay lại … chưa kịp suy nghĩ gì thì nghe tiéng thở phà bên gáy … rồi nghe tiếng thầm thì:
Trả lại chỗ cho Taaa…
Sau đó thì giật mình thức dậy , thì ra là một giấc mơ
Ka nhớ là vậy. Ko tjn Tối nay cứ về nhà chui vào tủ xem
À … Tối ngủ nhớ để đèn sáng nhé
Hồi nhỏ chị chơi dại, bị giật điện tận 2 lần lận. Lần 1 không biết kiếm được ở đâu cái chìa khóa đẹp lắm… xong đút ngay vào ổ điện, điện giật bắn ra phía sau… lần 2 là bóng đèn bàn hỏng bị lỏng, thế là thò tay vào xoáy xoáy… giật bắn ra sau… Nghĩ lại sao hồi xưa dại thế