Khí đạo

Ăn được ngủ được là tiên, không ăn không uống mất tiền như chơi. Nụ cười là mười thang thuốc bổ. Chuyên mục mang đến tiếng cười, mang đến những ý cao tình đẹp để mỗi người chúng ta ăn ngon ngủ ngon mỗi ngày. Nâng cao tinh thần, nâng cao sức khỏe chống chọi với dịch bệnh và hại não của chứng khoán.

12 Likes

Nếu em lấy chồng - Sưu tầm

Phòng cách Miền Bắc:

Nếu biết rằng em đã lấy chồng

Anh về chửi đổng giữa đám đông

Mẹ bố tiên sư nguyên dòng họ

Ngựa chứng! Sao mày dám bỏ ông

Phong cách Miền Trung (Huế):

Nếu biết rằng O-nự đã có chồng

Tui về nủi Ngự nhảy xuống sông

Sông sâu nước lạnh tui lại khớp

Tự tử mần răng cũng chẳng xong

Phong cách Miền Nam:

Nếu biết rằng em đã có chồng

Mèn ơi! Em chê tui nhà nông

Ruộng nương, nổi nóng tui đốt hết

Không gạo cho em đói rét lòng

Phong cách Tàu:

Nếu piết dằng lị lã có chồng

Ngộ dề ngộ pán nốt Hồng Kông

Mang tiền ngộ lổ dào Chợ Lớn

Lời dốn lầu tư ngộ mát lòng

Phong cách Mỹ:

Nếu biết rằng em đã có chồng

Không buồn không tiếc cũng không trông

Chừng nào ly dị cho anh biết

Ra tòa làm giấy thế là xong

10 Likes

Là sao .

Em chào anh!

1 Likes

Dạ, khoảng trống làm cho con người ta cứ suy nghĩ đó ạ, nên chuyên mục cùng nhau tạo ra khung thời gian giải trí bác ạ.

3 Likes

Trèo cây
Cô bé về khoe với mẹ:

  • Hôm nay con trèo cây cùng bạn trai.
  • Như thế không được, mày mặc váy thế thì nó nhìn thấy hết quần lót của mày còn gì.
    Hôm sau:
  • Hôm nay con trèo cây cùng bạn trai.
  • Tại sao mày không nghe lời?
  • Nhưng mà hôm nay con không mặc quần lót nữa!
6 Likes

:rofl: :rofl: :rofl:

Một cô gái trẻ bị đau chân đến gặp bác sĩ, sau khi kể lể về cái chân của mình, nghe xong, ông bác sĩ bảo cô: - Cởi ra. Cô gái ngạc nhiên hỏi lại: - Cởi cái gì thưa bác sĩ? Ông bác sĩ thản nhiên trả lời: - Cởi tất ra! Sau vài phút ,ông bác sĩ ngạc nhiên khi cô gái ko một mảnh vải che thân,ông la lớn: - Cô làm cái gì đấy, sao lại khỏa thân?! Nghe nói, cô gái trả lời: - Thì vừa rồi bác sĩ bảo cởi tất ra!? Ông bác sĩ ôm đầu than: - Ôi trời ơi! Tôi bảo cô cởi tất là cởi vớ đó,trời ơi, khám chân mà cô khỏa thân làm gì? Cô gái bực tức nói: - Cởi vớ thì bảo cởi vớ đi, thế mà còn bày đặt bảo cởi tất, cởi tất!!!

8 Likes

Yêu em chẳng biết để đâu, để trong cổ đất, lâu lâu lật chơi🤣

2 Likes

E Nam chào huynh. @Bach_nam huynh dạo này tâm trạng coa nhìu cái mới phải k😊

1 Likes

Trên một chuyến tàu hỏa có một anh chàng ngồi cạnh một cô gái trẻ. Vì chưa quen ngồi tàu hỏa, nên người anh thường lắc lư theo nhịp xình xịch của con tàu. Mỗi khi anh lắc lư là cùi tay anh lại huých vào người cô gái.

Tàu lăn bánh: Xình xịch, xình xịch.

Cô gái: Cái anh này làm gì thế?

Hành khách nam: Dạ tôi làm trưởng xóm ạ. Anh nhã nhặn trả lời và cô gái quay đi

Tàu lăn bánh: Xình xịch, xình xịch.

Cô gái: Làm gì mà lắm thế?

Hành khách nam: Dạ mới có 2 năm thôi ạ.

Tàu lăn bánh: Xình xịch, xình xịch.

Cô gái quát: Sao? Anh điếc à?

Nam hành khách: Không cô ạ! Tiếc gì mà tiếc!

Tàu lăn bánh: Xình xịch, xình xịch.

Cô gái quát tiếp: Thôi đi!

Hành khách nam: Dạ tôi đã xin thôi, nhưng nhà nước chưa cho ạ.

5 Likes

về quê tôi nào tu thân dưỡng tính bình thiên hạ…đồng xanh cây cỏ ngát màu xanh

Em vẫn tiếc cái pic Gà chạy của anh!

Gà mà không gáy là con gà chiên.

Gà mà hay gáy là con gà điên.

Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.

Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.

Gà mà không gáy là con gà gay.

Gà mà không gáy là con gà toi.

Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,

Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm

3 Likes

ĐÚNG RỒI! Trong giờ học, cô giáo muốn phát triển trí tưởng tượng và khả năng cảm nhận của học sinh nhỏ tuổi; cô đưa ra mấy câu hỏi như sau: - Các con hãy nghĩ xem, cái gì màu xám và rất là cứng? - Bê tông ạ! Cô giáo: - Giỏi quá. Nhưng mà nó còn có thể là nhựa đường nữa, thế còn cái gì màu vàng, và ở trên cánh đồng? - Con bò ạ! - Đúng rồi! Nhưng còn có thể là đống rơm nữa, Vova lẩm bẩm, từ phía cuối lớp: - Đúng là lũ điên! Cô giáo: - Em đứng lên ngay, sao em toàn nói bậy bạ thế hả? Vova: - Thế em hỏi cô một câu được không? Cô giáo thận trọng: - Em thử nói đi! - Thế cái gì trước khi cô cho vào miệng thì nó cứng, thẳng và khô ráo, còn sau khi ra khỏi miệng thì nó mềm nhũn, cong queo và ướt nhem? Cô giáo đứng phắt dậy, mặt đỏ bừng, tiến thẳng đến tát rất kêu vào mặt Vova. Vova xoa xoa má: - Đúng rồi! Nhưng nó còn có thể là kẹo cao su nữa!

4 Likes

Cô giáo có khác. yêu ca hát ghê. :heart_eyes:

:rainbow::ok_hand:

Thích cả truyện cười của các anh đấy ạ, nhg tàu ngầm thôi chứ sợ rớt duyên :laughing:

1 Likes

" Điều quan trọng là đừng bao giờ ngưng đặt câu hỏi. Sự tò mò có tính hiện hữu của nó. Ta không thể nào không kinh ngạc khi chiêm nghiệm những bí nhiệm của sự vĩnh cửu, của sự sống, của cơ cấu lạ lùng của ta thực tại. Chỉ cần người ta lãnh hội một chút bí nhiệm này mỗi ngày thôi đã đủ. Đừng bao giờ để mất sự tò mò lành thánh". - Albert Einstein –

5 Likes

E xin chào bác,cùng các hảo huynh đệ ở đây .!:star_struck:

1 Likes

Trái tim - bộ óc - Lưỡi (ST)
Một ngày kia, trái tim, bộ óc và cái lưỡi đồng ý với nhau sẽ không bao giờ nói những lời đơn sơ bé nhỏ nữa. Trái tim: “Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm bận rộn ta thôi. Chúng làm cho ta trở nên yếu đuối. Sống trong thời buổi này, trái tim phải trở nên cứng rắn, cương quyết chứ không thể mềm nhũn dễ bị xúc động được.”

Bộ óc đồng tình: “Vâng, đúng thế, thời buổi này chỉ có những tư tưởng cao siêu, những công thức tuyệt vời, những chương trình vĩ đại mới đáng cho bộ óc suy nghĩ tới. Những lời đơn sơ nhỏ bé chỉ làm mất thời giờ, mà thời giờ là vàng bạc.”

Cái lưỡi nghe trái tim và bộ óc nói thế không khỏi hãnh diện và tự cảm thấy mình trở nên rất quan trọng, mặc dù cái lưỡi chỉ là bộ phận bé nhỏ của thân thể. Vì thế lưỡi cũng nhất trí: “Hai anh quả thật đã đạt được tột đỉnh của sự khôn ngoan. Nếu hai anh nghĩ thế thì kể từ nay tôi sẽ chỉ nói những từ cao siêu, những câu văn hoa bóng bẩy, những bài diễn văn sâu sắc hùng hồn.”

Kể từ dạo ấy, trái tim chỉ gửi đến lưỡi những lời nói cứng cỏi, bộ óc chỉ sản xuất và gửi xuống lưỡi những tư tưởng cao siêu và lưỡi không còn nói những lời đơn sơ nhỏ bé nữa.

Thời gian trôi đi. Mặt đất trở nên tẻ nhạt như cảnh vật vào mùa đông : không một chiếc lá xanh, không một cánh hoa đồng nội và lòng người cũng trở nên chai đá như những tháng hè nóng bức. Nhưng những ông già bà cả vẫn còn nhớ những lời đơn sơ nhỏ bé. Đôi lúc miệng họ vô tình bật nói ra chúng. Lúc đầu họ sợ bị bọn trẻ chê cười. Nhưng kìa, thay vì chê cười, những lời nói đơn sơ nhỏ bé lại được truyền từ miệng này sang miệng khác, từ bộ óc này sang bộ óc khác, từ trái tim này qua trái tim nọ. Cuối cùng chúng xuất hiện như những đóa hoa phá tan lớp băng tuyết giá lạnh để vươn cao làm đẹp cho đời.

7 Likes