Chọn măng để có rừng tre
Người có may mắn về sự nghiệp hay đời sống cá nhân đều là người có tính TRÁCH NHIỆM. Tre già măng mọc, phải lựa măng mọc thẳng lưng để thay thế. Khi chọn một hạt nhân trẻ để tín cẩn giao gươm báu, người ta thường dựa vào tính trách nhiệm của người đó. Qua vài lần thử thách, qua thời gian, người sống 2 mặt hoặc chỉ vì lợi ích cá nhân sẽ lộ mặt.
Khi mình và người quanh mình là những người có trách nhiệm thì xã hội rất đáng sống, tự động giàu có phồn vinh. Đó là mô hình kinh tế xã hội ở Nhật Bản, đặc tính dân tộc họ vậy. Họ sẵn sàng chết vì lời hứa, vì danh dự cá nhân.
Thấy ai xạo xạo điêu điêu với mình dù 1 lần, lập tức đưa vô black list (danh sách đen). Đó là người tào lao, nếu là người thân bà con buộc phải giao du thì chỉ xã giao gọi là. Người đàng hoàng chính trực, người biết làm ăn thật sự không ai thất hứa hết. Họ thông minh sâu sắc thật (không phải láu cá lóc chóc lanh chanh) khi biết giá trị của mình là PHẢI ĐỂ người khác tin tưởng cả đời. Làm chắc chắn, nói năng chắc chắn, tuyên thệ thề nguyện hứa hẹn thì phải làm theo. Vì hứa xong mà không làm thì mọi giá trị của mình bị mất sạch sẽ, người ta không còn coi mình ra gì nữa. Khi gặp mình, họ thấy tốn quỹ thời gian cuộc đời họ, dù là 1 câu trò chuyện. Thông tin về mình, họ cũng chẳng buồn quan tâm.
Một người, khi không có trách nhiệm với lời hứa từ miệng thốt ra thì sẽ chẳng có trách nhiệm với ai hết. Họ chỉ biết lợi ích bản thân họ thôi. Vợ chồng hay bồ bịch mà có ghen tuông là do không tin nhau. Mọi quan hệ mà phải dừng lại mấy giây để nghĩ lại, phải kiểm soát xem sự thật bên trong thế nào, vẫn có điều giấu trong lòng không nói ra được thì sẽ không bền. Do không thật sự tin nhau.
Phẩm chất cao quý để chọn mặt gửi vàng, chọn măng thay thế tre già, chính là tính trách nhiệm. Các bạn nên nhớ để chọn vợ, chọn chồng, chọn bạn, chọn nhân viên, chọn sếp, chọn đối tác… Trong 1 đống người quen, lựa ra người thân. Làm chung sống chung dăm bảy năm, rồi chọn.
*Tuyệt đối không hùn hạp làm ăn với người không có trách nhiệm, sẽ đau khổ về sau. Với nhóm người này, đứng cho vay - quỳ xuống để đòi, họ không trả đâu, cứ tiền vào túi của họ thì không có muốn trả, chửi mắng khóc lóc kệ ■■■, nghỉ chơi kệ, không cần nữa, tao đã có tiền. Cũng không nên chơi thân, vì tương lai của người không có trách nhiệm rất mờ mịt, chẳng có thành tựu gì để chúng ta học hỏi cả.
**Lưu rộng rãi cho ai đó đầu óc tào lao, đọc giật mình mà cải tính cải nết, đặng người ta tin tưởng. Lúc đó mới làm ăn được. Làm ăn là làm ăn cả đời, nên chữ tín là giá trị của mình đó.
***Cá nhân tui thì cũng LỰA ra cả trăm cả ngàn người, sàng lọc rồi CHỌN lại vài ba người để gửi vàng (dư có mấy chỉ mà cũng mệt phết). Phải qua thực tế cả chục năm thì biết được bản chất. Cho tiếp xúc với tiền, coi có tham không. Cho tiếp xúc với tình, xem có ngã lòng không. Cho tiếp xúc với danh, xem có háo không. Phải 1 thời gian mới biết là cát hay vàng. Quan hệ không còn thì cũng buồn nhưng không tiếc.
Cát trôi đi, vàng ở lại. Các bạn yên tâm. Vàng thật sẽ mãi bên mình.
(Nguồn: Ăn trưa cùng Tony)