cuối cùng thì chỉ đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau
Kinh nghiệm của e hả :))))
Thế là có cả tình lẫn tiền, chúc mừng e vừa sang năm mới tin vui đã dồn dập kéo đến :)))))
Hi. Em cảm ơn chị nhe!
2 tuần nay em bệnh nên ko lên mạng mấy đó
Chúc chị năm mới cũng thành công và hạnh phúc nhiều hơn nhe!
Xia xỉa mei mei :))) Get well soon em nhé
Chúc nhà mình năm mới : An Khang, Thịnh Vượng ạ.
Và những ước mơ thầm kín chưa làm được ở năm trước thì năm nay sẽ làm được với kết quả mỹ mãn nha !
NGƯỜI LÀ DUY NHẤT
Đồng Ánh Liễu
Người là duy nhất trong tim em
Chẳng đem so sánh cùng ai được
Đừng màng gần xa hay sau trước
Mộng ước bây giờ là người thôi…!
Người là nhung nhớ mỗi ngày trôi
Là yêu là ghét là hờn giận !
Có một niềm thương sâu bất tận
Dành trọn cho người – người biết không???
Người là hơi ấm giữa trời đông
Là vòng tay ngọt – là thương nhớ!
Dù chẳng gần nhau mà em ngỡ
Người luôn luẩn khuất ở cạnh bên
Mỗi ngày nỗi nhớ lại đầy thêm
Gửi trao cho người bao tha thiết
Dịu dịu êm êm người có biết ?
Cũng đủ ấm nồng trái tim em!
Thương nhau đâu cứ phải kề bên
Tay đan quấn quýt mỗi ngày nhỉ
Ta có trong nhau từng suy nghĩ
Đong đầy hạnh phúc – chỉ thế thôi !
Chắc @Boeing nói đến lê của em đó chứ không phải anh đâu kkk.
Năm mới mọi người phát tài phát lộc x5 x 10 nhé
Cuối tuần rồi…chúc nhà mình có những ngày nghỉ vui vẻ bên gia đình ạ.
PHỐ VẮNG BƯỚC CHÂN EM.
Hoàng Khánh Linh
Phố mùa này xao xác gió heo may
Mùa Thu đến lá vàng bay đầy ngõ
Hoa sữa thơm ngạt ngào nơi góc phố
Nhành ngọc lan thơm ngát toả êm đềm.
Phố mùa này vắng những bước chân em
Vòm lá vẫn còn in nghiêng đáy mắt
Gió vẫn hát khúc tình ca quen thuộc
Hồ Tây rì rào sóng biếc miên man…
Phố mùa này thiếu những ngón tay đan
Nụ hôn ấm nồng nàn trao thuở trước
Bậc thềm xưa rêu phủ đầy xanh mướt
Chuông nhà thờ ngân vọng tiếng âm vang.
Phố mùa này lặng lẽ nhắc tên em
Sương thu khiến phiến lá thêm lạnh lẽo
Người nơi nao… có khi nào thấu hiểu
Ở nơi này… phố vẫn níu tình xưa…
Cảm ơn chú nhiều ạ.
Thứ hai…chúc nhà mình một ngày an lành nha.
AN
Đồng Ánh Liễu
Khi nào ta mệt mỏi
Có một người ủi an
Để tâm thấy nhẹ nhàng
Quý trân lời AN ỦI
Khi dòng đời bão nổi
Giữ lòng thật lặng thinh
Không lay động tâm mình
Để BÌNH AN ở lại
Trong cuộc người bươn chải
Phải qua những thăng trầm
Giữ nụ cười từ tâm
Thì AN VUI luôn có
Học cách dần buông bỏ
Những chấp niệm tham sân
Khổ đau cũng vơi dần
Sẽ AN NHÀN thanh thản
Tuổi theo mùa dần cạn
Vì năm tháng hư hao
Đón mọi điều Đời Trao
AN PHẬN mà thư thái
Quãng đời sau tự tại
Ở một nơi yên bình
Tròn đầy kiếp nhân sinh
AN VIÊN ung dung sống
Bỏ đi những lo lắng
Gạt hết cả muộn phiền
Cứ vui vẻ điềm nhiên
Một đời hiền AN LẠC
Chín mươi niên mà thác
Nếm đủ vị nhân gian
Buông vinh nhục hèn sang
Không màng rồi AN NGHỈ
Chúc nhà mình có một ngày nhiều sức khoẻ, nhiều may mắn ạ.
Con Mãi nợ…
Hào Nguyễn
Xong ngày tết Con rời xa đất Mẹ
Tạm biệt Quê…trở lại chốn thị thành
Vì tương lại và sự nghiệp mưa sinh
Quay trở lại với hành trình giông bão,
Mảnh đất nào…an lành thuyền neo đậu.
Bến đục trong bể dâu phải đương đầu
Người xa lạ nơi đâu rồi cũng quý
Bởi vì Con sống tình ý chân thành ,
Hành trang đó Mẹ dành Con tất cả
Từ bó rau nải chuối đến quả cà
Của Mẹ cha dành dụm qua mùa lá
Để Con mang trên vai cả ân tình…!
Thứ hai…chiều thứ hai, đầu tuần. Chúc nhà mình có buổi tối vui vẻ bên gia đình ạ.
GIÀU NHẤT …!
Đồng Ánh Liễu
Cuộc sống hạnh phúc nhất là
Ai ai cũng có ngôi nhà yêu thương
Chẳng cần to - chỉ bình thường
Cửa nhà đầm ấm ngát hương trong lành.
Bên trong ô cửa màu xanh
Tiếng cười … tiếng nói dỗ dành trao nhau
Gia đình hòa thuận trước sau
Yêu thương trân trọng một màu bình yên.
Ra ngoài công việc triền miên
Về nhà giữ nụ cười hiền trên môi
Cùng nhau chia sẻ ngọt bùi
Lạc quan tích cực một đời an nhiên.
Sức khỏe luôn được vững bền
Người thương yêu nhất kề bên mỗi ngày
Yêu cuộc đời … yêu cỏ cây
Ổn an ngắm ánh mây bay cuối trời.
Không muộn phiền, chẳng chơi vơi
ĐỜI như vậy, GIÀU NHẤT rồi , ai hơn ?!
Chúc nhà mình có một buổi tối vui vẻ bên gia đình ạ.
HẠNH PHÚC KHI… CÓ ANH ĐỂ CHỜ MONG
Ngọc Phương
Bài thơ tình anh viết tặng riêng em
Lời thiết tha dịu êm như hơi thở
Là tiếng yêu tận lòng anh muốn ngỏ
Rằng phương xa vẫn thương nhớ em nhiều
Cảm ơn người mang đến một tình yêu
Giữa cuộc sống với bao điều được mất
Chính là anh tựa như làn gió mát
Và tim em cũng khắc một bóng hình
Dù không cùng thức dậy mỗi bình minh
Cũng chẳng được ngắm nhìn chiều buông sắc
Bởi phận mỏng từ khi ta vừa gặp
Nhưng không phai…vẫn như lúc bắt đầu
Nếu định rồi vốn chẳng thuộc về nhau
Đành vậy thôi giấu tình vào tâm trí
Chỉ cần anh luôn bình yên anh nhỉ
Thì em đây đã thấy ấm cõi lòng
Hạnh phúc là… có anh để chờ mong!
Chúc nhà mình có một buổi tối thú vị bên gia đình ạ
CHỈ CẦN CÓ ANH
Ngọc Phương
Lễ nhân tình em thường chẳng có hoa
Cũng không được thanh sôcôla nào cả
Cần gì đâu… món đồ xa xỉ quá
Vẫn ấm lòng bên cạnh đã có anh
Tình yêu người luôn luôn mãi chỉ dành
Riêng mình em với chân thành đủ có
Cùng sẻ chia vượt qua bao gian khổ
Giữa cuộc đời đầy mưa gió bão giông
Mãi thương anh lời của tận đáy lòng
Em bây giờ chẳng mong gì hơn thế
Gặp được nhau nào phải đâu là dễ
Ai tặng ai… gì mặc kệ người ta
Đối với em…anh như một món quà
Của kiếp này mà cuộc đời ban tặng
Không thiết tha không nồng nàn lãng mạn
Nhưng chân tình mãi thầm lặng bên em !
@Linhht mấy hôm nay buồn thế, ko thấy giao lưu và thả tim cho ai cả? Anh chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra với em.
Hnay anh kể 1 câu chuyện có thật xảy ra với anh vào tháng 12/2019. Anh viết chi tiết địa điểm để dễ kiểm chứng vì hội FED của em có bạn am hiểu nơi đây và F247 cũng sẽ có thành viên sống tại đây.
Hôm đó, anh lái xe cá nhân đưa 4 anh chị trong cơ quan từ HN về TT Chũ (Lục Ngạn, Bắc Giang) để viếng người thân của đồng nghiệp. Tại đúng nút giao đường Lê Lợi và Thân Cảnh Phúc (gần chợ Chũ) thì bị 1 bạn nữ khoảng 40 tuổi cầm đoạn tuýp sắt chặn đường và đập bẹp bên nắp capo phía lái. Anh vừa tức giận lại ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì cô bé kia bị người dân bên đường kéo đi.
Mấy ngày sau, anh đồng nghiệp nhà có tang đi làm biết chuyện và gặp anh kể: Cô bé kia ở cùng ông bà ngoại đúng vị trí ngã tư đó, bố mẹ chia tay từ khi 13 tuổi. Hơn 20 tuổi, bạn ấy lấy chồng nhưng cũng chia tay và ôm con gái nhỏ về lại nhà OB ngoại ở. Không may cháu gái bị bệnh nặng không còn, mẹ cháu sau đó trầm cảm nặng, từng uống thuốc ngủ tự tử ko thành rồi mắc tâm thần.
Vậy đó, anh ước gì mình không cáu giận và suy nghĩ tồi tệ về bạn ấy sau khi bị đập bẹp capo xe.
F247 quả thực rất hay nhưng anh ko đủ tg để xem, trừ khi rảnh rỗi hoặc có sự cố gì với mấy bạn anh biết.
Chuyện của Linh giống với chuyện của chị @NhamDoanhDoanh - người mà anh đã có nhiều bài viết động viên khi bị tấn công mạng. (Xin lỗi vì đã tag Doanh chỉ để thể hiện sự rõ ràng).
Anh biết, dù dù là mạng ảo hay đời thực thì phụ nữ tụi em sức chịu đựng là có hạn. Hy vọng Linh sẽ bình thản và hết buồn sau khi nghe câu chuyện có thật từ anh.
Điểm cân bằng này chắc là chạy theo cổ phiếu đúng không?
Anh Boeing ngoài đời chắc chắn rất galang nà
Thank anh Boeing đã quan tâm động viên em. Em hiểu thông điệp từ câu chuyện anh kể.
Em có công việc cá nhân + ko cảm thấy vui nữa khi lên F nên e tạm rời thôi, khi nào thấy hứng thú em sẽ quay lại
H em cũng mới biết e bị tấn công mạng đấy. Thú thực sau khi đi tìm nguồn gốc thì cũng thấy hơi buồn và giận vì người kích động khích bác đó hoá ra là người đã từng 1 thời đồng hành cùng mình và mình thì chưa bao h làm j nói gì có lỗi với người ta. Nhưng thôi coi như họ gánh nghiệp cho mình và chắc hẳn cuộc sống của họ cũng chẳng may mắn, bình an gì. Phát ngôn của 1 người nói nhiều về chính bản thân họ hơn về người được nói đến.
Những người bạn chân chính của em sẽ chẳng phiền nếu e ko lên giao lưu thả tim đâu, bạn bè thực sự thì luôn có cách để tương tác, thấu hiểu và chia sẻ với nhau