Chắc chắn rồi nha @Paris
… nhưng không vũ trụ nào anh có em
Như vậy gọi là gì chị?
“Trò đùa của số phận” ạ
Như việc @Paris và các bạn khác đang đợi nghe câu chuyện ma của anh @An_Danh tối nay vậy đó, gần 11 giờ đêm rồi Gấu cũng đang hóng nè
Ủa, có bạn Gấu hóng luôn hả. Vậy thôi cúp cua
Ơ KÌA ANH!!!
Không thể quan tâm nổi, vậy đừng quan tâm nữa.
Không thể có được, vậy đừng mong nữa.
Nghĩ không thông, vậy đừng nghĩ nữa.
Có những lúc, chúng ta không cần phải nghĩ ngợi quá nhiều, cứ thuận theo trái tim mình. Cuộc sống đôi khi là một chuyến đi cô độc, một mình bạn bước đi, một mình chạy trong cơn bão, một mình lưu lạc; khóc một mình, cười một mình, mạnh mẽ một mình.
Cuộc sống chính là như vậy, một lần đau khổ là một lần bạn tự gột rửa chính bản thân, một lần tổn thương là một lần tỉnh giấc. Đã từng bước qua, đã từng mệt mỏi, đã từng rơi nước mắt, chỉ có như vậy bạn mới có thể trưởng thành.
Có một vài việc đã nghĩ thông bạn liền hiểu ra rằng, trên thế giới này bạn chính là bạn, bạn đau, bản thân bạn đau, bạn mệt, bản thân bạn mệt, cho dù có người thông cảm với bạn, vậy thì sao nào, cuối cùng thu dọn tàn cuộc vẫn phải dựa vào chính bạn.
Nhớ là: có vài người mà bạn có thể kỳ vọng, nhưng không thể dựa dẫm.
Nước mắt của mỗi người đều phải tự mình lau! Bất cứ ai cũng không thể thay thế bản thân bạn! Vĩnh viễn đừng đánh giá cao vị trí của mình trong lòng người khác.
Sống cần chân thành, cần bao dung, cần vô tư không tính toán thiệt hơn, cứ cho thật nhiều ắt sẽ được nhận lại.
Người không trân trọng mình thì cứ nhẹ nhàng lướt qua, đừng hối tiếc vì đã cho đi.
Người trân trọng mình, lưu tâm mình thì hãy đối đãi để xứng đáng với những gì họ trao tặng.
Bản thân, là chỗ dựa vững chắc nhất. Ai bỏ mình cũng được, nhưng mình không được tự bỏ mình.
Hãy an nhiên mà sống.
Bài này chất lun nè
Chú làm thơ hay quá.
Cháu xin copy đc ko ạ
Bear là gấu hả chú
Àh.
Z cháu hiểu r, ý chú là chị chủ pic này
Halo Gấu!!! Lại là Heo đây
Từ ngày Gấu tạm vắng “nhà cũ”, Heo cũng ít khi vào nữa vì ngôi nhà vắng chủ nhân giống như bài hát không có “linh hồn” vậy
Nay lại đủ duyên gặp Gấu ở “nhà mới”. Cảm nhận của Heo là Gấu vẫn là cô chủ nhà thông minh, mạnh mẽ và xinh đẹp. Nhưng mà, dạo này Gấu có vẻ đa cảm và “ngôn tình” hơn xưa nhỉ?? Không biết là do phong cảnh ở CAN quá xinh đẹp hay vốn dĩ đó chính là con người Gấu ha??
Mà giờ Heo mới biết là Heo với Gấu có….1,2 điểm chung nè: đọc sách của Vãn Tình, nghe nhạc Hoa(dù Heo phải đọc sub mới hiểu ), nghe Melody of the night…
Bây giờ chắc CAN đang buổi sáng nhỉ??? Heo gửi Gấu và các bạn bài hát, chúc Gấu có một ngày vui vẻ, an yên…
Halo halo @Heovang
Giai điệu thật nhẹ nhàng. Buổi sáng và buổi tối tốt lành.
"Buổi sáng thở và cười,
Buổi trưa thở và cười,
Buổi tối thở và cười,
Ta có một ngày vui.
Buổi sáng nghĩ điều lành,
Buổi trưa làm điều lành,
Buổi tối mộng điều lành,
Ta có một ngày vui!
Ta sẽ có Niết Bàn
Ngay giữa cuộc đời này
Ta sẽ có hòa bình
Ngay trong trái tim ta."
Vì chênh lệch thời gian nên Gấu đã ít trực tuyến hơn rồi. Tuy nhiên, Gấu vẫn thường vào nhà của “anh Đạo sĩ” và AVHs để hóng các trò chuyện của mọi người.
Nhà Nguyện Vọng là nơi chia sẻ về sách và những nguyện ước giản đơn. Đây là cũng nơi dừng chân của Hành trình Hiểu Biết và Yêu Thương. Không biết em đã ghé thăm nhà An Vui Hạnh Phúc (bấm vào để xem) của Gấu chưa nhỉ? Đây là chủ đề tiếp nối chặng đường dang dở trước đó.
Có những chuyện Gấu để lại VN rồi nên tâm trạng đã tốt hơn trước. Chuyện đã qua không nên nhắc lại. Quan trọng vẫn là cuộc sống thật ngoài kia của riêng mỗi người nha.
Cảm ơn @Heovang . Giữ gìn sức khỏe và luôn xinh tươi
Mọi người trong một ngôi làng thường tìm đến một nhà thông thái để xin lời khuyên về các vấn đề trong cuộc sống. Nhiều người đến nhiều lần để than phiền về cùng một vấn đề trong cuộc sống.
Một ngày, nhà thông thái quyết định kể một câu chuyện cười và khiến tất mọi người cười phá lên.
Vài phút sau, ông kể lại câu chuyện cười đó một lần nữa nhưng chỉ có một vài người mỉm cười.
Sau đó, nhà thông thái kể lại câu chuyện lần thứ ba, nhưng không còn ai cười nữa.
Lúc đó, ông mới mỉm cười nói rằng: Bạn không thể cười khi nghe một câu chuyện cười ba lần. Vậy tại sao bạn lại khóc vì cùng một vấn đề nhiều lần như vậy?
No making poem…
Một ngày nọ, người vợ có mái tóc dài bảo chồng hãy mua cho bà một chiếc lược mới để bà chải tóc được gọn gàng hơn. Người chồng đã xin lỗi và từ chối bà. Ông nói rằng mình còn không có đủ tiền để sửa chiếc đồng hồ đeo tay bị hỏng. Người vợ nghe vậy và không nói gì thêm.
Hôm sau người chồng đi làm, ông qua tiệm đồng hồ và bán chiếc đồng hồ của mình với giá rẻ để mua chiếc lược mới cho vợ. Buổi tối, ông vui vẻ ngồi đợi vợ ở nhà với chiếc lược mới trên tay.
Tuy nhiên, một lúc sau, ông vô cùng sửng sốt khi thấy vợ xuất hiện với một mái tóc ngắn. Thì ra bà đã bán mái tóc của mình đi để mua cho ông chiếc dây đồng hồ mới.
Những giọt nước mắt rơi trên má họ, không phải vì những việc họ làm là vô ích, mà vì tình yêu sâu sắc mà họ dành cho nhau…
Yêu thương đong đầy thật là đơn giản như vậy. Hai vợ chồng họ cùng thốt nhẹ tiếng “Ơ” và mỉm cười…
Nếu được là một trong hai người ở câu chuyện trên, hạnh phúc đã có mặt anh nhỉ? Đời người đôi khi chỉ cần những khoảnh khắc nhận ra những điều ý nghĩa mà giản đơn vậy thôi.