Có 3 thứ người khác không bao giờ cướp được của bạn, đó là:
Thức ăn trong dạ dày
Ước mơ ở trong lòng
Kiến thức ở trong đầu
Trích trong sách: “Trí tuệ siêu việt của người Do Thái”
Có 3 thứ người khác không bao giờ cướp được của bạn, đó là:
Thức ăn trong dạ dày
Ước mơ ở trong lòng
Kiến thức ở trong đầu
Trích trong sách: “Trí tuệ siêu việt của người Do Thái”
Bố đi làm cả ngày mệt rồi, về xem TV giải trí chờ ăn cơm.
Con đi học cả ngày mệt rồi, về đi đá bóng chờ ăn cơm.
Chỉ có mẹ, đi làm cả ngày mệt rồi, về còn phải nấu cơm dọn dẹp giặt giũ cùng cả ngàn công việc không tên. Ai cũng cần nghỉ ngơi, nhưng chúng ta lại quên mất mẹ cũng vậy.
Nếu dùng 1 ngày để quan sát mẹ, tôi nghĩ, cả tôi và bạn đều sẽ bật khóc, bởi mẹ chẳng có đến 1 giây để nghỉ ngơi. Cơm áo gạo tiền, nhà cửa bếp núc, một tay mẹ vun vén, chẳng hề kêu than đòi hỏi.
Tôi hi vọng, người con nào cũng có thể thấu hiểu những vất vả của mẹ, hiểu rằng mẹ cần được nghỉ ngơi, biết cảm thông và sẻ chia.
Mong mẹ hãy yêu lấy chính mình | Jang Hae Joo
Bác có thể xem qua cuốn “Sự va chạm giữa các nền văn minh và sự tái lập trật tự thế giới” khá đồ sộ và đầy đủ về các nền văn minh: phương Tây, chính thống giáo, hindu, hồi giáo, TQ… Sự tương tác giữa các nền văn minh, đưa ra luận điểm về các cuộc chiến tranh tôn giáo, tầm ảnh hưởng của TQ lên toàn thế giới… dưới góc nhìn của phương Tây. Nd cung cấp 1 góc nhìn và khá đầy đủ về các nền văn mình, 1 số luận điểm lan man, 1 số thì lại chưa được đào sâu, hay sa đà vào các ví dụ. Bác có thể xem qua thử.
TẤT CẢ VẾT CẮT RỒI SẼ LÀNH
Đêm qua, mình vô tình lướt qua clip ấy, rồi đọc bức tâm thư của em học sinh nọ mà lòng mình nặng trĩu, không thể nào ngủ được.
Mình tin, có rất nhiều người cha, người mẹ khác cũng như mình - ám ảnh, bần thần và đặt ra câu hỏi: “Phải làm sao cho đúng? Làm sao để con mình chọn được con đường thênh thang và nhiều nụ cười nhất!”.
Sáng nay, mình đọc được bài viết này, đăng trên Facebook - mình xin phép chia sẻ lại.
Kết thúc cuộc đời dù chỉ mới 16 tuổi, phải lựa chọn một quyết định đau đớn như vậy, hẳn rằng những áp lực và mệt mỏi dồn nén trong em đã quá sức chịu đựng của một đứa nhỏ đang tập lớn. Dù là phụ huynh hay con trẻ, bất cứ ai trong câu chuyện ấy đều đáng thương và đau đớn.
16 tuổi, hay dù là bất cứ độ tuổi nào, chắc chắn mỗi người đều sẽ phải dối diện với những áp lực nghẹt thở của riêng mình. Nhưng mình mong rằng, dẫu cuộc sống có vần vũ xoay chuyển thế nào, thì cũng không ai lựa chọn buông bỏ thế giới này cả.
Nếu một ngày bạn muốn bỏ cuộc, hãy nghĩ về những tháng ngày bạn từng bước qua. Có những việc tưởng như không làm được, bạn đã làm được. Có những chuyện tưởng như không thể trụ vững, bạn đã trụ vững. Bạn mạnh mẽ hơn bạn tưởng rất nhiều, vậy hãy cố gắng thêm một chút, ánh sáng phía bên kia đường hầm rồi.
Tất cả những vết cắt trên da và trong tâm hồn chúng mình ngày hôm nay rồi cũng sẽ lành. Chúng mình khi đó - dẫu nhiều thương tích hơn - nhưng sẽ trưởng thành và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Và rồi khi ngoảnh lại, những khó khăn, rắc rối, khổ đau, mỏi mệt cũng chỉ là “chuyện đã qua” và được ghi dấu bằng một cái thở phào: “À, may là hồi đó còn kiên cường sống tiếp.”
Khó khăn lắm mới đến được thế gian này, hãy chờ đợi để tận hưởng những điều đẹp đẽ phía trước nhé.
Gửi đến tất cả những ai từng có ý định buông bỏ cuộc sống này: Cảm ơn mọi người vì đã mạnh mẽ bước đến ngày hôm nay. Cảm ơn mọi người vì đã kiên trì vượt qua những ngày tháng u tối. Có rất nhiều người trân trọng sự có mặt của các bạn trong đời, cảm ơn vì đã chọn ở lại…
CẢM ƠN VÌ ĐÃ CHỌN Ở LẠI, DÙ CÓ KHỔ ĐAU HAY HẠNH PHÚC, THÌ ĐÓ CŨNG LÀ NHỮNG HÀNH TRANG QUÝ GIÁ GIÚP CHÚNG TA MẠNH MẼ HƠN, TRƯỞNG THÀNH HƠN…
Trước khi chọn bỏ cuộc, hãy bình tĩnh nhớ lại những tháng ngày tươi đẹp ta đã đi qua!
Đi tìm chút bình yên
Sao còn nặng u sầu?
Hy vọng chị sẽ tìm được điểm cân bằng lại trong cuộc sống.
Thế nào là Được?
Sống 1 kiếp người, bình an là được.
2 bánh 4 bánh, chạy được là được.
Tiền ít tiền nhiều, đủ ăn là được.
Người xấu người đẹp, dễ coi là được.
Người già người trẻ, miễn khoẻ là được.
Nhà giàu nhà nghèo, hoà thuận là được.
Ông xã về trễ, miễn về là được.
Bà xã càu nhàu, thương mình là được.
Khi con còn nhỏ, dạy dỗ là được.
Tiến sĩ cũng được, bán rau cũng được
Sau khi trưởng thành, ngoan ngoãn là được.
Nhà to nhà nhỏ, ở được là được.
Hàng hiệu hay không, mặc được là được.
Tất cả phiền não, biết xả là được.
Kiên trì cố chấp, biết quên là được.
Bạn bè xa gần, nhớ nhau là được.
Không phải có tiền, muốn gì cũng được.
Tâm tốt việc tốt, số mệnh đổi được.
Ai đúng ai sai, Trời biết là được.
Tích đức tu thân, kiếp sau cũng được.
Thiên địa vạn vật, tuỳ duyên là được.
Có rất nhiều việc, nhìn xa là được.
Nói nhiều như vậy, hiểu được là được.
Vẫn còn chưa hiểu, xem lại là được.
ST
Mẹ kể, mấy hôm trước khi đang làm vườn, mẹ bất chợt nhận ra bộ dạng thảm hại của bản thân, từ bàn tay đầy những nốt chai sần, bắp chân sưng phồng, cho đến làn da sạm đen và mái tóc chẻ ngọn dưới ánh nắng mặt trời. Bao năm nay, mẹ nai lưng ra làm ruộng nhưng không biết tại sao mình làm thế, hay phải làm đến khi nào. Mẹ cũng không biết điều gì sẽ còn lại với mình sau tất cả, hay sự hiện diện của mình có ý nghĩa nào hay không. Đột nhiên, những cảm xúc đó cứ thế xộc thẳng vào trái tim mẹ.
Mẹ bảo, thật ra chẳng có lý do nào ghê gớm, mẹ cũng không tổn thương hay buồn phiền vì chuyện gì cụ thể. Chẳng qua là mẹ đang bực tức với chính mình. Không hiểu sao bỗng dưng lại thế, chỉ là hôm nay mẹ thấy khó chịu với tất cả mọi thứ. Cũng có những ngày mẹ phát mệt với chính bản thân mình. Và mẹ sẽ bức bối lắm nếu không thể xả thứ cảm xúc này ra với một người nào đó.
Hôm ấy, tôi hiểu ra rằng đôi khi mẹ cũng muốn buông xuôi tất cả để dựa vào người khác. Những lúc ấy, mẹ chỉ muốn được là mình trọn vẹn, không phải là mẹ, là vợ hay con gái của một ai đó. Chỉ một ngày thôi, mẹ muốn được trút bỏ vỏ bọc của mình, mặc kệ mấy đứa con đáng ghét có quá nhiều thứ để quan tâm và ưu tiên hơn mẹ, rồi nghỉ ngơi ở một nơi nào đó thật xa.
Có lẽ, mẹ chỉ cần một chút thời gian không bị ai làm phiền hay can thiệp, một chút thời gian được sống cho riêng mình mà thôi.
Mong mẹ hãy yêu lấy chính mình | Jang Hae Joo
Những lời này rất hay và ý nghĩa c G ạ
Nhiều khi mông lung e tự hỏi. Trên đời này. Ai yêu mình nhất. Ai quan tâm lo lắng cho mình nhất. Ai luôn luôn vô điều kiện tha thứ cho mọi lỗi lầm của mình. Dù chưa từng được nhận lời thương yêu từ mình. Và đó chắc chắn là Mẹ rồi. Rồi bỗng e lo sợ. Mai này. Không còn Mẹ nữa. Những lúc ốm đau mệt mỏi. Biết làm sao đây??? Cảm giác cô đơn, hoang mang, và lo sợ. Biết tìm ở đâu 1 ng như Mẹ. Chị nhỉ ?
“Thần linh không thể có mặt ở khắp mọi nơi nên Người đã tạo ra Mẹ…” - Reply 1988
Bạn Gấu có xem phim này không
Mình mới xem xong thương ngày nắng về có lời thoại này
Có phần 2 rồi hả bạn
Mới có hnay đây hnay cũng chỉ tóm tắt lại nên cũng ko gì chú ý
Khi còn Mẹ trên đời thì mình biết lúc nào nhà cũng có người chờ mình về. Đôi khi quên cái này cái kia còn nhờ Mẹ lấy hoặc về nhà thì đã có mẹ ở đó. Nhiều bà mẹ còn không để con gái vào bếp nữa vì đó là “vương quốc riêng” của Mẹ, có phải không nhỉ?
@Bernice nhớ thường xuyên hỏi thăm cha mẹ nha, về sức khỏe, về mong muốn và những chuyện thường ngày nữa nha.
Nay mới đọc được chủ đề này của bác, em đã ghim lại, để lúc rảnh rỗi hay lúc down mood đọc, dù là vài dòng bác chia sẻ thôi cũng thấy sự tích cực rồi. Hi đúng là không nghĩ trên diễn đàn chỉ toàn xanh đỏ tím vàng lại có những chủ đề đọc mà thấy được sự chân thành và nhẹ lòng như vậy. Cảm ơn bác Gấu
Lại nhớ Mẹ nữa dồi!
Haizza…
Chị Gấu mạnh mẽ lên nhé. Mãi yêu chị Gấu