Em mời anh loại hảo hạng, nhà em hay ăn ạ
Nhà em với anh Vui cách nhau mấy quả đồi gọi nhau uống bia là phải bắc loa. Lợn gà dạo này ế quá ah
Tối em chú ý khi nào mái bờ lô có tiếng sỏi ném lên là em ra anh đón đi phố ún rượu nhé, hú là lộ
Em tưởng có tiếng “tắc kè” chứ
Thay đổi em ạ , nghĩa lộ ún rượu mất ngon, tối anh chở thủ chạy qua em chú ý
Đúng roài, cửa hàng đó trên phố Bà Triệu, gần người yêu cũ mình
Ngày sinh viên, vào những đêm đông, hay ngồi quán cụ Nhâm nhi gói lạc, nhìn lên tầng hai người yêu đang học bài
Thỉnh thoảng người yêu mở cửa sổ vừa đủ cho mình nhìn thấy đôi mắt đen tuyền
Thi vị, mình đã nghiện lạc rang từ đó
Cưỡi ngựa phi sang nhà em hả?
Ây da tình yêu của bác đáng để đi vào thơ ca, hỏi khó ko phải bác ăn lạc nhiều có khát nước ko
Lãng mạn nhỉ, em thì có một ty sinh viên vào mùa hoa sữa, ngồi bờ hồ Ngọc Khánh, chỗ gần trường em học, mùa hoa sữa về vẫn thấy nao lòng.
đang phiêu tự dưng phì cười
Thế chắc hai ng đến được với nhau nhỉ? Chứ mà ko đến được em đồ là bác thù lạc rang húng lừu
Em hơn anh, học là thành về nhà trọ qua trần duy Hưng những đêm đông giá lạnh, lòng bồi hồi nhìn lên vỉa hè cảm thương những mảnh đời gian khó
Chỗ em gần đường Trần Duy Hưng mà, đi bộ một tẹo là đến Trần Duy Hưng, ngày xưa sv ngây thơ ko để ý giờ mới biết nó nổi tiếng.
Có, chỉ vì nghiện lạc, khát nước làm cốc bia
Và tớ nghiện bia từ đó
Có tý bia, ngồi lên con xe đạp cọc cạch võng vỉa hết con đường Bà Triệu rồi về
Hì
Vâng chỉ vì yêu mà nghiện bia cũng đáng lắm, thời em ở dưới hà nội hay đi bưng bê quán bia chỗ cv tuổi trẻ võ thị sáu , thèm bia nhưng ko có tiền
Vẫn nhớ phố thanh nhàn thủ phủ của vui chơi giải trí
Hà Nội thời trai trẻ dân tỉnh lẻ như mình đó em
Không đến được do ngày đó mải theo đuổi sự nghiệp
Người yêu ko chờ được và đi lấy chồng
Dù vợ có trẻ, xinh hơn nhưng mối tình thơ dại nó day dứt
Nhưng tình yêu dở đang đó kích thích tư duy
Thấy tốt nên duy trì sự khắc khoải đợi chờ
Em đạp xe đạp đi gia sư tận đường Trường Chinh. Đi theo phong trào thôi chứ bố mẹ gửi đủ tiền ăn học. Ôi một thời để nhớ!
Hằng mãi ko còm nổi vì cổ Trần cứng