Tôi không dám nhận là đã tham gia thị trường lâu nhưng chắc cũng đủ tự tin để nói rằng những trải nghiệm mà tôi nhận được thì cũng không thua ai. Với quan điểm của một nhà đầu tư dài hạn thì tôi xem việc đầu tư cũng giống như việc kinh doanh và một trong những yếu tố quan trọng để mình quyết định nên đầu tư vào đâu chính là niềm tin. Niềm tin ở đây chính là tin vào dữ liệu, tin vào suy luận của bản thân và hơn nữa là tin vào người lèo lái con thuyền doanh nghiệp.
Theo tôi vị thuyền trưởng của con thuyền rất quan trọng vì việc doanh nghiệp có thể đi xa đến đâu phụ thuộc rất nhiều vào tầm nhìn, năng lực cũng như đạo đức của họ. Điều này càng được thể hiện rõ khi con thuyền đang phải đối mặt với cơn bão lớn, lúc này triển vọng lợi nhuận đơn thuần khó mà khiến ta đầu tư thì việc đặt niềm tin ở lãnh đạo có thể giúp ta có được những món quà không ngờ được trong tương lai.
Trước đây tôi đã từng đặt niềm tin khi Hoà Phát lâm vào hoàn cảnh “ngàn cân treo sợi tóc”, thậm chí chủ tịch phải cầm cố hết tài sản để đổ vào công ty. Ở thời buổi này thực sự tìm được một vị lãnh đạo khiến mình phục và nể như vậy thực sự còn khó hơn đãi cát tìm vàng. Tuy nhiên trong khoảng thời gian vừa qua tôi dường như đã có cơ may gặp được thêm một vị thuyền trưởng đáng nể phục nữa sau cuộc họp ĐHCĐ PDR.
Trong cuộc khủng hoảng BĐS và trái phiếu diễn ra khốc liệt nhất, tôi đã không ngừng tìm hiểu và quan sát các thuyền trưởng của những doanh nghiệp BĐS đặc biệt là những doanh nghiệp bị rơi vào khủng hoảng và may mắn tôi đã tìm ra vị thuyền trưởng của Phát Đạt. Khi mà những doanh nghiệp BĐS thi nhau “khất” với cả chủ nợ lẫn khách hàng thì Mr Đạt một mình chọn con đường riêng. Ông bán tài sản cá nhân, gia đình để giúp công ty thanh toán nợ đúng hạn. Ông đôn đáo chạy tứ phương để tìm người đồng hành giúp công ty vượt qua giai đoạn khó khăn. Chính vì sự nỗ lực này, PDR đã nhanh chóng vượt qua cơn bão trong khi nhiều doanh nghiệp vẫn đang loay hoay chưa tìm được đường ra. Cái “thế khó” này không chỉ giúp ông thể hiện được cái gọi là bản lĩnh thương trường mà còn cả đạo đức trong kinh doanh và cụ thể là uy tín của ông.
Cái “Tín” của vị chủ tịch này được thể hiện rõ ràng hơn bao giờ hết khi ông vẫn kiên quyết PHRL với giá đã cam kết cho những người đồng hành cùng ông trong lúc khó khăn mặc dù thị giá của cổ phiếu đã tăng đáng kể từ lúc công ty chính thức vượt qua khủng hoảng.
Thử hỏi xem tìm được người lãnh đạo nào ở thời điểm khủng hoảng vừa qua đã hy sinh lợi ích bản thân đến như vậy để “cứu” doanh nghiệp. Vậy mà nhiều người vẫn nghi ngờ hành động PHRL của ông, nói đến đây tôi chỉ biết cười trừ “Đúng là ai cũng gù, thì người thẳng lưng cũng khó mà sống”.
Kết cho vài dòng cảm xúc, tôi xin gửi một lời cảm thán cho vị thuyền trưởng này. Chúc anh tiếp tục vững tay chèo để đưa con thuyền Phát Đạt đi xa hơn nữa!