Tình hình hiện nay- Cập nhật tin

Thu 15 tỷ USD ở Việt Nam, Samsung rót thêm 1,8 tỷ USD làm nhà máy mới.

4 nhà máy tại Việt Nam giúp Samsung thu về 15 tỷ USD trong quý II và báo lãi hơn 1 tỷ USD.

Tập đoàn Samsung Electronics vừa công bố báo cáo tài chính hợp nhất quý II/2024 cho thấy doanh thu trên toàn cầu của hãng đạt gần 55 tỷ USD, tăng 23% so với cùng kỳ năm trước. Sau khi trừ chi phí, tập đoàn tư nhân lớn nhất Hàn Quốc báo lãi sau thuế 7,29 tỷ USD, tăng đột biến 471% so với năm 2023.

Samsung sẽ rót thêm 1,8 tỷ USD làm dự án mới tại Bắc Ninh.

Tại Việt Nam, Samsung cho biết, kết quả kinh doanh quý 2 cũng tăng trưởng so với cùng kỳ năm trước. Tổng doanh thu của 4 nhà máy gồm Samsung Thái Nguyên, Samsung Bắc Ninh, Samsung Display Việt Nam và Samsung HCMC CE Complex đạt 15 tỷ USD, tăng gần 12% so với cùng kỳ. Tuy nhiên, kết quả này lại giảm khoảng 10% so với quý 1/2024.

Trong cơ cấu doanh thu kỳ này của 4 nhà máy Samsung, nhà máy Samsung Thái Nguyên vẫn đóng góp lớn nhất với 5,6 tỷ USD. Đứng sau là Samsung Display Việt Nam với 4,16 tỷ USD, Samsung Bắc Ninh 3,97 tỷ USD và Samsung HCMC CE Complex 1,3 tỷ USD.

Bất chấp doanh thu tăng trưởng, lợi nhuận tại 4 nhà máy này lại chỉ dừng ở mức gần 1,03 tỷ USD, giảm gần 16% so với cùng kỳ năm ngoái. Nếu so với quý I, lợi nhuận của 4 nhà máy tại Việt Nam cũng sụt giảm khoảng 14%.

Trong đó, lợi nhuận mà nhà máy Samsung Thái Nguyên đạt 427 triệu USD trong quý II; nhà máy Samsung Bắc Ninh đạt 396 triệu USD; Samsung Display Việt Nam đạt 161 triệu USD và Samsung HCMC CE Complex mang về 45 triệu USD.

Trong một diễn biến có liên quan, mới đây, Ban Thường vụ Tỉnh ủy Bắc Ninh đã thống nhất tờ trình về việc ký kết biên bản ghi nhớ về phát triển dự án mới của Công ty TNHH Samsung Display Việt Nam tại khu công nghiệp Yên Phong.

Theo đó, tại hội nghị công bố quy hoạch và xúc tiến đầu tư tỉnh Bắc Ninh năm 2024 sẽ được tổ chức trong thời gian tới, địa phương sẽ trao biên bản ghi nhớ phát triển dự án sản xuất màn hình và các linh kiện điện tử của Samsung Display Việt Nam tại khu công nghiệp Yên Phong với tổng vốn đầu tư là 1,8 tỷ USD.

Vào năm 2008, Samsung được trao giấy chứng nhận đầu tư tại Bắc Ninh với tổng số vốn 670 triệu USD. Sau hơn một thập kỷ, từ số vốn 670 triệu USD đầu tư ban đầu, Samsung hiện là nhà đầu tư trực tiếp nước ngoài lớn nhất ở Việt Nam, với 4 nhà máy tại Bắc Ninh, Thái Nguyên và TP. HCM có tổng vốn hơn 22,4 tỷ USD, trong đó có gần 50% là đầu tư vào Bắc Ninh.

Tại cuộc gặp Thủ tướng Phạm Minh Chính vào đầu tháng 7 mới đây, Chủ tịch Samsung Lee Jae Yong cam kết gắn bó lâu dài với tinh thần “lợi ích hài hòa, rủi ro chia sẻ”. Trong đó, Samsung có kế hoạch đầu tư mạnh mẽ trong 3 năm tới để nhà máy tại Việt Nam trở thành cứ điểm sản xuất module hiển thị lớn nhất của tập đoàn trên toàn cầu.

Còn tại cuộc gặp Thủ tướng Phạm Minh Chính hồi giữa tháng 5, lãnh đạo Samsung cũng từng cho biết hãng dự kiến đầu tư thêm khoảng 1 tỷ USD mỗi năm ở Việt Nam.

NIM đã tạo đáy, lãi ròng năm nay của Ngân hàng Quân đội (MBB) có thể vượt 23.000 tỷ đồng

Trong bối cảnh NIM đã tạo đáy, tăng trưởng tín dụng phục hồi, và chất lượng tài sản được cải thiện, lãi ròng cả năm nay của Ngân hàng Quân đội (mã cổ phiếu MBB) dự kiến sẽ đạt 23.280 tỷ đồng.

Huy động từ tiền gửi khách hàng của Ngân hàng Quân đội đã tăng trưởng tích cực trong nửa đầu năm nay.

Trong quý 2 vừa qua, tăng trưởng tín dụng của toàn ngành ngân hàng đã có tín hiệu khởi sắc trở lại. Trong đó, Ngân hàng TMCP Quân đội (Ngân hàng Quân đội, mã cổ phiếu MBB – sàn HoSE) ghi nhận mức tăng trưởng lên đến 9,43% so với cùng kỳ năm 2023, vượt xa mức tăng 0,4% ghi nhận trong quý 1/2024.

Động lực thúc đẩy tăng trưởng tín dụng của Ngân hàng Quân đội chủ yếu đến từ mảng doanh nghiệp, lĩnh vực sản xuất, lĩnh vực thương mại, và dịch vụ tài chính. Đối với hiệu quả kinh doanh, biên lãi ròng (NIM) của ngân hàng này đã giảm xuống mức 4,35% trong quý 2/2024, giảm 400 điểm cơ bản so với quý 1/2024.

Ngân hàng Quân đội dần lấy lại vị thế dẫn đầu về tỷ lệ CASA trong số các ngân hàng niêm yết. (Nguồn: FiinPro, MASVN, Ngân hàng Quân đội)

Theo đánh giá mới đây của Chứng khoán Mirae Asset Vietnam (MASVN), NIM của Ngân hàng Quân đội đã chạm đáy trong quý 2/2024 và sẽ dần phục hồi trong các quý tới đây nhờ tỷ lệ tiền gửi không kỳ hạn (CASA) tiếp tục phục hồi từ mức thấp cuối quý 1/2024 với 34% lên 37% vào cuối quý 2/2024. Đồng thời, huy động từ tiền gửi khách hàng tăng trưởng tích cực trong nửa đầu năm nay, đẩy tỷ trọng từ nguồn này lên 74,6% trong cơ cấu huy động của Ngân hàng Quân đội.

Với việc NIM đã chạm đáy và tín dụng đang dần phục hồi, Ngân hàng Quân đội có triển vọng gia tăng mạnh thu nhập từ lãi thuần trong nửa cuối năm nay, theo MASVN.

Bên cạnh đó, chất lượng tài sản của Ngân hàng Quân đội đã có sự phục hồi rõ rệt khi tỷ lệ nợ xấu giảm mạnh từ 2,49% trong quý 1/2024 xuống còn 1,64% trong quý 2/2024, nhờ vào việc một khách hàng lớn của ngân hàng này thu xếp được tài chính sau khi gặp khó khăn trong việc tái cơ cấu nợ tại các ngân hàng khác (chiếm 0,8% tổng dư nợ cho vay).

Khối lượng giao dịch và xu hướng giá cổ phiếu MBB của Ngân hàng Quân đội kể từ đầu năm 2024 đến nay. (Nguồn: TradingView)

Đồng thời, nợ xấu nhóm 5 (nợ có khả năng mất vốn) của Ngân hàng Quân đội vào cuối quý 2/2024 đã giảm tới 58% so với quý 1/2024, chỉ còn 2.541 tỷ đồng. Qua đó cho thấy Ngân hàng Quân đội đang quản lý tốt hơn rủi ro tín dụng và khả năng thu hồi nợ.

Chi phí tín dụng của Ngân hàng Quân đội cũng cho thấy xu hướng giảm, từ mức đỉnh 1,8% trong quý 1/2024 xuống còn 1,2% vào quý 2/2024, giúp giảm bớt gánh nặng trích lập dự phòng. Điều này cũng được củng cố khi tỷ lệ bao phủ nợ xấu của ngân hàng này đã tăng trở lại từ 80% trong quý 1/2024 lên 102% trong quý 2/2024, minh chứng cho việc ngân hàng đang duy trì được mức độ an toàn tín dụng hợp lý.

MASVN nhận định với mức tỷ lệ bao phủ nợ xấu hiện nay, Ngân hàng Quân đội sẽ linh hoạt hơn trong việc quản lý chi phí và lợi nhuận so với các ngân hàng cùng phân khúc như Ngân hàng Sacombank hoặc Ngân hàng HDBank.

Dựa trên các điều kiện thị trường hiện tại, MASVN dự báo thu nhập lãi thuần cả năm nay của Ngân hàng Quân đội sẽ đạt 42.986 tỷ đồng và lợi nhuận sau thuế đạt 23.280 tỷ đồng, cùng tăng khoảng 11% so với năm 2023.

Các bác nghĩ thị trường này có vút lên không?

1 Likes

Chắc là sẽ lên thôi anh nhỉ

1 Likes

Chuyên gia tài chính Trung Quốc bàn về VinFast, Vingroup và kinh tế Việt Nam

Ngày 15/8/2023, hãng ô tô Việt Nam VinFast được niêm yết tại Mỹ với giá trị vốn hóa ở mức cao nhất lên tới 200 tỷ USD.

Tuy không có danh tiếng lẫy lừng nhưng VinFast lại được nhà nhà biết đến ở Việt Nam, công ty mẹ của hãng xe này là Tập đoàn Vingroup, doanh nghiệp tư nhân lớn nhất Việt Nam. Công ty này có vô số điểm tương đồng với Evergrande: ông chủ Phạm Nhật Vượng cũng là người giàu nhất giống như Hứa Gia Ấn, hoạt động kinh doanh chính của họ là bất động sản, cả hai đều thích làm bóng đá và có tư duy “cái gì ra tiền thì làm cái đó”. Nhìn tổng thể thì VinFast gần như là phiên bản Việt Nam của Evergrande.

Hiểu như thế nào về khái niệm vốn hóa thị trường 200 tỷ USD? Nếu xếp hạng thì con số này đứng thứ ba thế giới, chỉ sau Tesla và Toyota. Trên thực tế, khi Phố Wall xếp hạng VinFast, đó cũng là lúc lý thuyết về sự trỗi dậy của Việt Nam đang ở vào thời đỉnh cao. Ở một mức độ nào đó, điều này phản ánh trí tưởng tượng đẹp đẽ của thế giới về việc Việt Nam sẽ thay thế vị thế công xưởng thế giới của Trung Quốc, ngay cả khi chưa có ai trên thế giới ngoài người Việt được chiêm ngưỡng xe của VinFast.

Vào cuối tháng 7, tôi đến TP.HCM công tác và có ghé thăm một cửa hàng VinFast. Giống như các thế lực mới trong nước, VinFast cũng mở cửa hàng trải nghiệm tại các trung tâm mua sắm cao cấp. Một người bạn Trung Quốc ở Việt Nam cùng tôi đi khảo sát cho biết, xe điện VinFast về cơ bản được lắp ráp từ linh kiện Trung Quốc: pin của Gotion High-Tech, động cơ của Dalian Haosen, radar của Shanghai Baolong và cảm biến nhiệt của Jiangsu Kingfield…

Vì vậy, chiếc xe này đem lại cảm giác có chút “giả”.

Lịch sử đã chứng minh Việt Nam không mấy phù hợp với vị trí thứ ba thế giới. VinFast nhanh chóng bị đưa trở lại giá trị thực và vốn hóa đã giảm 95% so với mức đỉnh. Tuy nhiên, khi thảo luận với người bạn Việt Nam về công ty này, chúng tôi nảy ra một câu hỏi thú vị: VinFast đã dựa vào sự thổi phồng của Phố Wall để trở thành thương hiệu Việt đầu tiên vươn tầm toàn cầu, nhưng ngoài nó ra, Việt Nam đã từng có thương hiệu đẳng cấp thế giới hay đẳng cấp châu Á nào?

Bối cảnh của câu hỏi này là: Việt Nam đã bước sang năm thứ 38 kể từ cuộc cải cách vào năm 1986, ít nhất cũng phải có một số công ty trong nước có tên tuổi.

Thế là người bạn Việt Nam của chúng tôi kể ra một loạt cái tên: Vinamilk, Viettel, VietinBank… Một người bạn Singapore cùng ngành đã làm việc ở Việt Nam hơn mười năm ngắt lời anh ấy và nói rằng, có rất ít người dân ở các nước láng giềng Đông Nam Á của Việt Nam từng nghe nói đến những thương hiệu này, chứ đừng nói đến đẳng cấp thế giới hay đẳng cấp châu Á.

Chúng ta cũng có thể đưa ra các ứng cử viên của “mô hình Đông Á” và tiến hành một so sánh thống nhất:

Với Nhật Bản, nếu bắt đầu tính từ năm 1946 thì 38 năm sau là 1984, nước này đã có các hãng lớn như Sony, Toyota, Panasonic, Toshiba… Sản phẩm của họ bán chạy trên toàn thế giới, ngay cả người Mỹ cũng hét lên rằng “Nhật Bản là số 1”.

Đài Loan bắt đầu xây dựng nền kinh tế định hướng xuất khẩu vào năm 1958. 38 năm sau, tức năm 1996, Acer, Formosa Plastics, Asus và Uni-President đã nổi tiếng khắp châu Á. Ngay cả TSMC, một doanh nghiệp mới thành lập chưa đầy 10 năm, cũng đang chuẩn bị lên sàn.

Chính phủ Park Chung-hee của Hàn Quốc thực hiện kế hoạch 5 năm đầu tiên vào năm 1962. 38 năm sau, vào năm 2000, các doanh nghiệp chaebol như Samsung, LG, Hyundai, KIA đã trở thành tấm danh thiếp quốc gia của Hàn Quốc với danh tiếng vươn tầm thế giới.

Điều này cũng đúng với Trung Quốc đại lục. Nếu tính từ năm 1978 thì 38 năm sau, tức năm 2016, có 110 công ty Trung Quốc nằm trong top 500 công ty hàng đầu thế giới. Huawei, Haier, Lenovo, Tencent và Alibaba đã tạo dựng được danh tiếng trên toàn cầu.

Nếu nói quy mô của Trung Quốc đại lục lớn hơn Việt Nam rất nhiều và không thể so sánh thì Nhật Bản, Hàn Quốc và Đài Loan đều có cùng tầm cỡ (hoặc nhỏ hơn) với Việt Nam về cả dân số và diện tích, nhưng Việt Nam lại có khoảng cách rất lớn so với cả ba.

Nếu đặt câu hỏi này với giới tinh anh Việt Nam, chỉ cần bạn đủ khéo léo, họ sẽ không cảm thấy bị xúc phạm, mà sẽ kể với bạn không ngừng: Một số người quy cho việc chính phủ thiếu hành động, phàn nàn về việc quan chức tham nhũng; có người bàn đến thói hư tật xấu của dân tộc và việc người dân sính ngoại, chỉ yêu thích thương hiệu Nhật, Hàn; có người trách cứ các công ty không có khát vọng, chỉ biết bóc lột công nhân trong cuộc chiến giá cả rồi chuyển tài sản sang Mỹ…

Những lời này nghe có chút quen thuộc. Thậm chí, tôi còn tự hỏi liệu chúng có được trích từ một trang web tiếng Trung hay không. Tất nhiên, việc phàn nàn chỉ có thể trút bỏ cảm xúc chứ chẳng thể nào cho ra được đáp án. Vẫn cần dựa vào số liệu và thực tế để trả lời câu hỏi này: Việc Việt Nam vắng bóng thương hiệu nội địa là kết quả của sự mất cân bằng cơ cấu kinh tế trong thời gian dài, hay nói cách khác, là do sự thất bại trong việc học hỏi “mô hình Đông Á”.

Đằng sau câu hỏi này ẩn chứa sự thực về nền kinh tế Việt Nam. Chỉ khi hiểu được nó, bạn mới có thể thực sự hiểu về Việt Nam.

01.

Nhìn bề ngoài, Việt Nam là người bạn siêng năng cùng học hỏi “mô hình Đông Á” và là đại diện tiêu biểu cho việc “níu lấy Trung Quốc để qua sông”.

Nhịp độ của Việt Nam cách Trung Quốc khoảng 6 đến 10 năm: Trung Quốc bắt đầu cải cách mở cửa từ năm 1978, Việt Nam cũng bắt đầu thực hiện cải cách đổi mới từ năm 1986; năm 1980, Trung Quốc bắt đầu thực hiện “hệ thống khoán hộ gia đình”, Việt Nam thực hiện chính sách tương tự năm 1988; năm 1982, Trung Quốc công nhận địa vị pháp lý của kinh tế tư nhân, Việt Nam thông qua Luật Doanh nghiệp tư nhân năm 1990; Trung Quốc gia nhập WTO năm 2001, Việt Nam cũng gia nhập WTO năm 2007.

Chúng ta coi cuộc cải cách của hai bên làm xuất phát điểm và vẽ ra tốc độ tăng trưởng GDP của hai nước trong 20 năm qua. Có thể thấy rằng, cả Trung Quốc và Việt Nam đều trải qua hai chu kỳ tăng trưởng, nhưng tốc độ của Trung Quốc nhanh hơn. Từ năm 1978 đến năm 1998, tốc độ tăng trưởng GDP bình quân của Trung Quốc là 9,8%, trong khi từ năm 1986 đến năm 2006, tốc độ tăng trưởng GDP bình quân của Việt Nam là 7,1%. Từ góc độ dữ liệu, thành tích của Việt Nam trong 20 năm đầu của cuộc cải cách là khá chuẩn mực.

Tuy nhiên, nếu nhìn sâu hơn vào cơ cấu kinh tế của hai nước, chúng ta sẽ nhận thấy sự khác biệt to lớn.

Từ cơ cấu xuất khẩu của Trung Quốc năm 1998 có thể thấy, các sản phẩm cơ điện tử đã vượt qua dệt may và trở thành sản phẩm xuất khẩu lớn nhất của Trung Quốc. Còn với cơ cấu xuất khẩu của Việt Nam năm 2006, có thể thấy sau 20 năm cải cách, nhiên liệu (chủ yếu là xăng dầu) chiếm thị phần xuất khẩu lớn nhất, và trong số các sản phẩm công nghiệp, dệt may và giày dép xếp trên các sản phẩm cơ điện tử.

Tổng kết đơn giản như sau: Trong kỳ đầu, Trung Quốc và Việt Nam đều xây dựng nền kinh tế “định hướng xuất khẩu” theo mô hình Đông Á. Tuy nhiên, trong hai thập kỷ đầu của cuộc cải cách mở cửa, Trung Quốc đã chuyển từ các ngành cấp thấp như dệt may sang các sản phẩm có giá trị gia tăng cao như điện và cơ khí, trong khi Việt Nam vẫn dừng lại ở tài nguyên khoáng sản và các sản phẩm công nghiệp cấp thấp. Nhìn bề ngoài, tốc độ tăng trưởng kinh tế của Việt Nam gần giống với số liệu của Trung Quốc nhưng lại có những lỗ hổng nhất định trong cơ cấu.

Không phải Việt Nam không có cơ hội sửa chữa sự lạc hậu về cơ cấu, mà thực tế là họ đã sớm nhận được cơ hội thứ hai.

Tháng 1 năm 2007, Việt Nam chính thức gia nhập WTO, hàng loạt công ty có vốn nước ngoài đổ vào Việt Nam. Đặc biệt, năm 2008, Samsung đầu tư xây dựng nhà máy đầu tiên ở Việt Nam tại tỉnh Bắc Ninh và sau đó triển khai kế hoạch “kiến chuyển nhà”, liên tiếp đóng cửa các nhà máy ở Thâm Quyến, Thiên Tân và Huệ Châu để chuyển đến Việt Nam, kèm theo một lượng lớn các nhà sản xuất linh kiện thượng nguồn và hạ nguồn. Việt Nam nghênh đón nhà đầu tư lớn nhất trong lịch sử.

Hiện nay, Samsung sản xuất điện thoại di động, đồ gia dụng, máy tính, linh kiện chip, linh kiện điện tử và các sản phẩm khác tại Việt Nam. Đặc biệt, sản lượng điện thoại di động của Samsung Việt Nam đã vượt quá một nửa sản lượng toàn cầu của Samsung, đưa Việt Nam trở thành nhà sản xuất điện thoại di động lớn thứ hai trên thế giới. Giá trị sản lượng hằng năm của Samsung tại Việt Nam chiếm tới hơn 20% GDP của nước này. Thậm chí, một lãnh đạo cấp cao của Samsung cũng từng đảm nhận chức Đại sứ Hàn Quốc tại Việt Nam.

Trong Chiến tranh Việt Nam, chính phủ Park Chung-hee đã phái tổng cộng 320.000 người đến Việt Nam để giúp đỡ quân đội Mỹ. Dưới sự thúc đẩy của Samsung, các doanh nghiệp Hàn Quốc kéo nhau tới. LG đổ bộ vào Đà Nẵng, SK vào Hải Phòng, Hyundai khai thác Ninh Bình, Lotte cắm cờ ở Thành phố Hồ Chí Minh, POSCO ngụ ở Bà Rịa Vũng Tàu… Các doanh nghiệp Hàn Quốc kết thành một dải từ Nam ra Bắc, thực hiện giấc mơ còn dang dở của quân đội Mỹ hồi đó.

Vốn sản xuất theo mô hình Đông Á sẽ không bỏ sót bất kỳ quốc gia nào có nhân công giá rẻ. Các doanh nghiệp từ Nhật Bản, Đài Loan lần lượt vào Việt Nam, còn TCL và Haier của Trung Quốc đại lục cũng vào Nam mở nhà máy từ rất sớm. Vì vậy, với sự giúp đỡ của các chủ doanh nghiệp nước ngoài, nền xuất khẩu của Việt Nam cũng dần rời xa thời đại của nguyên liệu thô và dệt may, các sản phẩm cơ điện có giá trị gia tăng cao đã chiếm 40% kim ngạch xuất khẩu vào năm 2023.

Theo kinh nghiệm của mô hình Đông Á, việc tận dụng hiệu ứng lan tỏa của các doanh nghiệp có vốn nước ngoài lên chuỗi cung ứng bản địa, cùng sự tiếp thu và hấp thụ các công nghệ tiên tiến có thể giúp nuôi dưỡng một lượng lớn các doanh nghiệp thuộc chuỗi công nghiệp bản địa. Các thương hiệu bản địa này có thể hoàn thành cuộc phản công chống lại các doanh nghiệp nước ngoài, trước tiên là thay thế hàng nhập khẩu, tiếp đó là tiến hành cạnh tranh với các ông trùm nước ngoài trên toàn cầu và cuối cùng trở thành thế lực xuất khẩu lớn. Có rất nhiều công ty ở Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc có thể làm được điều này.

Vậy Việt Nam có làm được điều này không? Hãy nhìn thẳng vào số liệu.

Đây là biểu đồ về tỷ trọng doanh nghiệp FDI trong xuất khẩu của Việt Nam. FDI là viết tắt của Đầu tư trực tiếp nước ngoài, bao gồm cả doanh nghiệp 100% vốn nước ngoài và doanh nghiệp liên doanh. Có thể thấy, sau khi Việt Nam gia nhập WTO, tỷ trọng FDI trong tổng kim ngạch xuất khẩu đã tăng lên qua từng năm và tỷ trọng của doanh nghiệp nội địa cũng giảm dần theo thời gian. Đến năm 2023, tỷ trọng FDI đã tăng lên mức khoảng 74%.

Khi phân tích sâu hơn, có thể thấy, trong các lĩnh vực sản phẩm công nghệ cao như điện thoại di động, máy tính, đồ gia dụng và linh kiện điện tử, vốn đầu tư nước ngoài chiếm tới hơn 90% tổng kim ngạch xuất khẩu. Ngay cả trong lĩnh vực dệt may ở cấp tương đối thấp, các doanh nghiệp trong nước cũng chưa thể đánh bại các doanh nghiệp có vốn nước ngoài (chủ yếu là các doanh nghiệp Trung Quốc). Chỉ trong lĩnh vực xuất khẩu các ngành chế biến nông sản và thủy hải sản, doanh nghiệp nội địa của Việt Nam mới có thể áp đảo doanh nghiệp vốn nước ngoài.

Nếu nghiên cứu sâu hơn sẽ phát hiện ra rằng, chỉ có 13% doanh nghiệp FDI là liên doanh, còn lại là 100% vốn đầu tư nước ngoài. Trong bối cảnh đầu tư nước ngoài bị siết chặt, Việt Nam khó có thể nuôi dưỡng được các doanh nghiệp nội địa có đủ năng lực cạnh tranh. Cơ cấu kinh tế hiện nay của Việt Nam giống như một trạm trung chuyển sản xuất cho các doanh nghiệp có vốn nước ngoài ở Đông Nam Á và để lại rất ít không gian cho các doanh nghiệp trong nước. Nhiệm vụ tham gia và cạnh tranh toàn cầu còn khó thực hiện hơn nữa.

Do vậy, khó có thể coi Việt Nam là “học sinh xuất sắc” trong lớp học mô hình Đông Á. Rõ ràng rằng, Việt Nam đã không sao chép đúng một vài vấn đề lớn.

02.

Đầu tiên là chi tiêu R&D có ý nghĩa quan trọng đối với việc nâng cấp công nghiệp.

Đây là biểu đồ về tỷ trọng đầu tư cho R&D trong GDP của 4 nước: Nhật Bản, Hàn Quốc, Việt Nam và Trung Quốc (không bao gồm Hồng Kông, Macao và Đài Loan). Có thể thấy rõ khoảng cách giữa Việt Nam và 3 nước còn lại là rất rõ ràng. Nó là một đường thẳng trong một thời gian dài, vẫn nằm ở đáy và khoảng cách này vẫn chưa được thu hẹp mà ngày càng bị nới rộng, ngay cả khi nền kinh tế đã cất cánh.

Năm 2023, đầu tư cho R&D của Việt Nam chỉ chiếm 0,43% GDP. Trong mối tương quan với 4,91% của Hàn Quốc, 3,3% của Nhật Bản, 3,96% của Đài Loan, 2,43% của Trung Quốc đại lục, 0,95% của Malaysia và 0,65% của Ấn Độ, Việt Nam chỉ nhỉnh hơn một chút so với một nước sản xuất khác là Mexico (0,27%) và chỉ tương đương với trình độ của Trung Quốc vào đầu những năm 1990.

Hãy lấy ví dụ về một trường hợp mà ngay cả chính người Việt cũng phải tiếc nuối, đó là Orion Hanel, doanh nghiệp liên doanh lớn nhất Việt Nam.

Doanh nghiệp này thành lập vào năm 1993, là liên doanh do doanh nghiệp Hàn Quốc và Việt Nam cùng góp vốn. Vào thời điểm đó, doanh nghiệp này sản xuất bóng đèn hình và phát triển khá mạnh mẽ. Tuy nhiên, sau năm 2000, khi toàn bộ ngành công nghiệp chuyển đổi sang LCD, Orion Hanel đã không kiên quyết đầu tư mạnh mẽ vào nghiên cứu và phát triển màn hình, cuối cùng đã hoàn toàn tụt lại phía sau rồi tuyên bố phá sản vào năm 2009.

Trên thực tế, cũng trong năm 2009, khi mà khu nghỉ dưỡng của Vingroup ở Nha Trang thường xuyên “cháy” phòng và Sun Group đang xây dựng dự án quy mô lớn ở Đà Nẵng, thì Việt Nam lại để doanh nghiệp liên doanh lớn nhất của mình phá sản. Nói một cách đơn giản, điều này tương đương với việc vào lúc Evergrande, Sunac đang phát triển điên cuồng thì Trung Quốc lại để SAIC Motor phá sản. Trong con mắt người Trung Quốc, có lẽ đây là điều khiến người ta phải kinh ngạc.

Kết quả, Việt Nam hiện là quốc gia lắp ráp TV lớn trên thế giới nhưng mức giá mà người tiêu dùng phải chi trả cho TV lại cao hơn ở Trung Quốc. Dù là thị trường trong nước hay thị trường xuất khẩu thì cũng đều là “địa bàn” của các doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài như Samsung, TCL và LG. Việt Nam không có chỗ đứng trong lĩnh vực màn hình ở thượng nguồn và chỉ có thể kiếm được chi phí lắp ráp ở cấp thấp.

Một số người có lẽ sẽ đặt ra câu hỏi: Nếu Việt Nam có nhiều doanh nghiệp có vốn nước ngoài đến vậy, chẳng lẽ không có chút lực đẩy nào đối với các doanh nghiệp trong nước?

Hãy lấy Samsung làm ví dụ và cũng sử dụng dữ liệu để đánh giá. Samsung Electronics là doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài lớn nhất tại Việt Nam. Giá trị sản xuất tại Việt Nam của họ từng chiếm đến 28% GDP của nước này. Doanh nghiệp này tuyển dụng gần 100.000 nhân viên tại Việt Nam, có 1.600 xe buýt đưa đón nhân viên đi làm mỗi ngày. Vậy Samsung có bao nhiêu nhà cung cấp bản địa ở Việt Nam?

Theo danh sách các nhà cung cấp được Samsung Electronics công bố năm 2023, doanh nghiệp này có tổng cộng 103 nhà cung cấp cốt lõi trên toàn thế giới, 27 trong số đó có cơ sở sản xuất tại Việt Nam và có thể cung cấp tại bản địa. Tuy nhiên, trong số 27 doanh nghiệp này, có 23 doanh nghiệp Hàn Quốc, 2 doanh nghiệp Nhật Bản và 2 doanh nghiệp Trung Quốc. Không có bất kỳ doanh nghiệp bản địa nào của Việt Nam.

Lẽ nào không có bất kỳ doanh nghiệp Việt Nam nào lọt vào chuỗi cung ứng của Samsung? Cũng không hẳn vậy, ba công ty Việt Nam sau đây là nhà cung cấp bản địa khá lớn của Samsung tại Việt Nam:

Ngân Hà Printing (in bao bì)

Phước Thành Plastic (linh kiện nhựa)

Goldsun (linh kiện nhựa)

Có thể thấy, các doanh nghiệp bản địa của Việt Nam về cơ bản chỉ có thể cung cấp hộp đựng và linh kiện nhựa cho Samsung.

Giáo sư Thi Triển kể câu chuyện sau trong cuốn Lan tỏa: Ông đến thăm Nguyễn Đức Thành (tên tiếng Anh là Felix), viện trưởng Viện Kinh tế và Chính sách thuộc Đại học Quốc gia Hà Nội và là một chuyên gia về kinh tế Việt Nam. Trong cuộc trò chuyện giữa hai người họ, có một đọan như sau:

Tôi hỏi ông: “Việt Nam đang thu hút các ngành sản xuất một cách mạnh mẽ, vậy Việt Nam có chính sách công nghiệp của riêng mình không?”

Điều khiến tôi kinh ngạc là Felix đã khẳng định thẳng thừng rằng: “Chúng tôi không cần chính sách công nghiệp vì chúng tôi đã có Quảng Châu rồi!”

Tôi choáng váng: “Ông nói có Quảng Châu là có ý gì?”

“Nếu thiếu thứ gì đó trong quá trình sản xuất, chúng tôi có thể đến Quảng Châu để mua. Đâu cần đến chính sách công nghiệp”.

Quả là rất thuận tiện khi đến Quảng Châu để mua sắm – khoảng cách từ Quảng Châu đến Hà Nội là 850 km, trong khi khoảng cách từ Hà Nội đến TP.HCM là 1.150 km. Tuy nhiên, “Quảng Châu” ở đây chỉ vùng duyên hải phía Đông Nam Trung Quốc tiếp giáp với Việt Nam, nơi đây có chuỗi công nghiệp hoàn chỉnh nhất thế giới. Nếu Việt Nam bằng lòng với việc chỉ làm lắp ráp thì đúng là không cần hỗ trợ cho chuỗi cung ứng bản địa.

Câu chuyện này nghe có chút giống như chuyện đùa, nhưng giả dụ đối phương không kiêm chức vụ trong Cục Chiến lược, vậy thì điều này hẳn đã phản ánh nhận thức của một số người Việt Nam về chuỗi cung ứng bản địa. Tuy nhiên, nếu các doanh nghiệp bản địa của Việt Nam tiếp tục vắng mặt trong các công đoạn cốt lõi của chuỗi công nghiệp, nền kinh tế Việt Nam sẽ chỉ có thể là phần mở rộng của chuỗi kinh tế Trung, Nhật, Hàn, chứ không thể là đối thủ cạnh tranh độc lập với ba nước này. Giới hạn trên của sự phát triển đã bị khóa chặt.

Thế nhưng lịch sử đầy rẫy những điều trớ trêu. Sau khi Việt Nam bỏ lỡ hai cơ hội chiến lược liên tiếp, một miếng bánh khổng lồ lại rơi vào tay nước này.

03.

Năm 2018, cuộc chiến thương mại Mỹ-Trung bùng nổ và Việt Nam trở thành một trong những nước được hưởng lợi nhất từ đó.

Năm 2016, trước khi cuộc chiến thương mại nổ ra, Việt Nam đã đề xuất chiến lược “ngoại giao cây tre”, nghĩa là gốc rễ phải vững chãi nhưng phần ngọn thì phải linh hoạt, uyển chuyển trước gió giống như cây tre. Dựa trên ý tưởng này, Việt Nam đã ký kết các hiệp định thương mại tự do với nhiều quốc gia. 16 FTA mà Việt Nam tham gia chiếm tới 90% GDP thế giới và bao trùm các nền kinh tế chính trên toàn cầu.

Quan trọng hơn, nhằm lách qua rào cản thương mại, các doanh nghiệp Trung Quốc đang đổ xô vào Việt Nam với tốc độ chưa từng thấy. Theo trang web của Bộ Kế hoạch và Đầu tư Việt Nam, trong 6 tháng đầu năm 2024, Trung Quốc đại lục đã vượt qua Hàn Quốc về số dự án được phê duyệt mới, chiếm 29,1%, và con số này chưa bao gồm tỷ trọng “mượn danh” Hồng Kông và Singapore.

Mượn lời của một ông chủ từng sang Việt Nam: Các doanh nghiệp Trung Quốc đang điên cuồng gửi vốn, nhà máy, đơn hàng, công nghệ và nhân tài sang Việt Nam. Trong 6 tháng đầu năm nay, tổng kim ngạch xuất nhập khẩu của Trung Quốc sang Việt Nam tăng trưởng tới 20,6%. Nước nhập khẩu lớn nhất của Việt Nam là Trung Quốc và nước xuất khẩu lớn nhất của Việt Nam là Mỹ. Nước này kiếm được một khoản lớn “phí quá cảnh”.

Liệu Việt Nam có nắm bắt cơ hội thứ ba này và chuyển hóa sản lượng đầu ra từ Trung Quốc thành sự trỗi dậy của các doanh nghiệp trong nước?

Cũng chính vào lúc đề xuất “ngoại giao cây tre” năm 2016, Việt Nam đã ban hành “Quy hoạch tổng thể ngành điện tử”, trong đó đề xuất rõ ràng việc tạo ra 500.000 việc làm mới, “trong đó hầu hết là kỹ sư, kỹ thuật viên và quản lý cấp trung”, và “bổ sung những việc làm này thông qua phát triển năng lực nghiên cứu bản địa”.

Mục tiêu là mục tiêu, Việt Nam sẽ lựa chọn con đường nào để thực hiện nó? Mặc dù mô hình của Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc có những điểm tương đồng nhưng cũng tồn tại nhiều điểm khác biệt:

Mô hình Nhật Bản: Thực thi mạnh mẽ các chính sách và trợ cấp công nghiệp, phát triển hệ thống công nghiệp một cách độc lập, đồng thời dùng “giá trị địa chính trị” để đổi lấy sự ưng thuận ngầm của phương Tây (chủ yếu là Mỹ) đối với chính sách và trợ cấp.
Mô hình Hàn Quốc: Sử dụng mô hình chaebol (tài phiệt) để tập trung đột phá ở một số ngành có giá trị gia tăng cao, đồng thời sử dụng “giá trị địa chính trị” để đổi lấy tư cách xâm nhập những thị trường nhất định.
Mô hình Trung Quốc: Học hỏi Nhật Bản, Hàn Quốc về chính sách công nghiệp, phát triển hệ thống công nghiệp một cách độc lập, đồng thời xây dựng thị trường nội địa có tính thống nhất và sử dụng việc mở cửa thị trường quy mô lớn để loại bỏ một số thế lực đối địch.
Mặc dù đáp án ở ngay trước mắt nhưng đối với Việt Nam, “thời thế nay đã khác”.

Một mặt, Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc đã chặn đứng nhiều ngành công nghiệp, khiến các nước lạc hậu khó bắt kịp hơn gấp bội; mặt khác, vào thời đại mà Trung, Nhật, Hàn theo “mô hình Đông Á”, toàn cầu hóa vẫn là một xu hướng không thể ngăn cản. Nhưng trong bối cảnh chống toàn cầu hóa hiện nay, Việt Nam khó có thể sao chép hoàn toàn chính sách công nghiệp của Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc.

Trên thực tế, chính bởi ngành công nghiệp của Việt Nam tập trung vào công đoạn lắp ráp và có tương đối ít sự hỗ trợ công nghiệp ở cấp chính phủ nên nước này mới có thể thiết lập thành công quan hệ thương mại tự do với rất nhiều thị trường nước ngoài. Nếu hiện giờ Việt Nam quay trở lại con đường trợ cấp và hỗ trợ công nghiệp, nhiều khả năng sẽ bị thiết lập các rào cản thương mại, từ đó ảnh hưởng đến mô hình thu phí quá cảnh hiện tại.

Vì vậy, con đường khả dĩ nhất mà Việt Nam có thể lựa chọn hiện nay là mô hình chaebol của Hàn Quốc, cũng chính là mô hình tài phiệt.

Cái gọi là mô hình tài phiệt, chỉ sự hỗ trợ cho các ông trùm nắm trong tay nhiều mảng kinh doanh khác nhau. Chính phủ trợ cấp cho “bộ phận phi thương mại” của một doanh nghiệp lớn thông qua “trợ cấp không liên quan”, sau đó doanh nghiệp chuyển tiền tới “bộ phận thương mại” thông qua phân bổ theo chiều ngang, từ đó có được khả năng đầu tư quy mô lớn nhằm đạt được mục tiêu chuyển đổi theo định hướng.

Hãy lấy một ví dụ. Vào thời điểm đó, chính phủ Park Chung-hee của Hàn Quốc muốn phát triển mạnh mẽ ngành đóng tàu nhưng không muốn các đối thủ chính là Nhật Bản và châu Âu nói ra nói vào, vậy nên đã tìm đến Tập đoàn Hyundai, trợ cấp cho mảng cơ sở hạ tầng – một “bộ phận phi thương mại” – và cung cấp cho họ các đơn hàng đường cao tốc khổng lồ. Thông qua cuộc chuyển đổi, Tập đoàn Hyundai đã chuyển sang ngành đóng tàu trên quy mô lớn và cuối cùng dựng nên công ty đóng tàu át chủ bài Hyundai Heavy Industries của Hàn Quốc.

Mô hình Hàn Quốc dường như là câu trả lời duy nhất. Vậy cần hỗ trợ doanh nghiệp nào trở thành tài phiệt? Vingroup vào thời kỳ đầu rõ ràng là “kẻ được chọn”.

Nhìn vào báo cáo tài chính mới nhất của Tập đoàn Vingroup, có thể thấy tập đoàn này tham gia vào tất cả các lĩnh vực như bất động sản, bán lẻ, công nghiệp, công nghệ, ô tô… Người Việt Nam không chỉ có thể mua ô tô Vingroup, đến các khu nghỉ dưỡng, mua sắm tại trung tâm thương mại và sử dụng thanh toán điện tử của Vingroup, mà còn có thể đến các bệnh viện và trường học của Vingroup để chữa bệnh và học tập.

Sau khi người sáng lập tập đoàn, Phạm Nhật Vượng, kiếm được hũ vàng đầu tiên nhờ bán mì ăn liền ở Đông Âu, ông trở lại Việt Nam vào năm 2000 và nhận được sự hỗ trợ toàn diện từ chính phủ Việt Nam, từ đất đai, tín dụng cho đến chính sách. Thậm chí, khi lãnh đạo Việt Nam sang thăm Lào cách đây không lâu, họ đã mang theo 20 chiếc xe điện VinFast để làm quà cho nước bạn.

Chỉ khi trực tiếp đến Việt Nam, bạn mới cảm nhận được sự hiện diện khắp nơi của Vingroup. Vào cuối tháng 7, tôi có một bài phát biểu ở Việt Nam, địa điểm là tòa Landmark 81 cao 461 mét, công trình mang tính biểu tượng của TP.HCM. Tòa nhà cao thứ hai Đông Nam Á này là “trung tâm Thượng Hải” của TP.HCM và các căn hộ cao cấp nằm bên cạnh (tương đương với Tomson Riviera) đều thuộc về Vingroup đang ở thời hưng thịnh.

Vì vậy, tuy mẫu xe điện VinFast được nêu ở phần đầu lỗ tới 2,3 tỷ USD vào năm 2023 nhưng mảng kinh doanh bất động sản và bán lẻ của Vingroup vẫn đang liên tục hái ra tiền. Trong bối cảnh bất động sản Việt Nam suy giảm vào năm ngoái và án tử hình của bà trùm bất động sản Trương Mỹ Lan, hoạt động kinh doanh bất động sản năm 2023 của Vingroup đã đi ngược lại xu hướng và tăng trưởng 49%, lợi nhuận cũng tăng 14%. Có thể coi đây là một “phép màu trong kinh doanh”.

Dù mô hình chaebol là liều thuốc độc nhưng đối với Việt Nam, có lẽ không uống cũng không được.

Chỉ khi bù đắp được những lỗ hổng của chuỗi công nghiệp trong nước, Việt Nam mới có thể thực sự trở thành đối thủ của Trung Quốc, Nhật Bản và Hàn Quốc trong một số ngành công nghiệp. Tuy nhiên, nếu mô hình chaebol không hoạt động, ông Phạm Nhật Vượng sẽ trở thành ông Hứa Gia Ấn, tức là sẽ không có Samsung, Sony, Toyota hay Huawei, Xiaomi, BYD phiên bản Việt Nam và nước này chỉ có thể tiếp tục đóng vai trò là cơ sở sản xuất.

Vận mệnh của Việt Nam quả thực đã khởi sắc trong hai năm qua, nhưng không còn đủ thời gian nữa rồi. Năm 2023, dân số Việt Nam đã vượt mốc 100 triệu người, tổng tỷ suất sinh cũng đã giảm xuống dưới mức 2. Cùng nằm trong vòng văn hóa Nho giáo, Việt Nam cũng không thể tránh khỏi những căn bệnh dai dẳng về giá nhà đất, sự trì trệ và suy giảm tỷ suất sinh. Chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Thực ra đây mới là cơ cấu thực sự của nền kinh tế Việt Nam: Một mặt, được hưởng lợi lớn từ lợi thế địa lý, có lợi thế lớn về chi phí lao động, cả nước vẫn đang cất cánh và đời sống vật chất của người dân vẫn còn nhiều không gian phát triển. Nhưng mặt khác, nền kinh tế còn tồn tại những bất cập về cơ cấu, quá phụ thuộc vào đầu tư nước ngoài và các doanh nghiệp nội địa đang tụt hậu nghiêm trọng. Còn phải quan sát xem liệu họ có vượt qua được “mức trần” hay không.

Sự thật này cũng cho chúng ta biết rằng: Có một số bài tập tưởng chừng như khá dễ sao chép nhưng thực ra lại rất khó thực hiện. Chiếc bánh nâng cấp công nghiệp chưa bao giờ từ trên trời rơi xuống.

04.

Trên thực tế, tình hình hiện nay ở Việt Nam mang lại nhiều yếu tố thuận lợi cho Trung Quốc.

Một mặt, do sự yếu kém của chuỗi cung ứng trong nước, Việt Nam sẽ tiếp tục phụ thuộc nhiều vào chuỗi cung ứng của Trung Quốc, điều này được thể hiện rõ qua tỷ trọng các nước nhập khẩu vào Việt Nam. Điều này cho phép Trung Quốc duy trì được giá trị gia tăng cao của chuỗi công nghiệp và các công nghệ cốt lõi. Nhìn vào mức chi cho R&D hiện dưới 0,5% của Việt Nam, sự phụ thuộc này sẽ còn kéo dài trong nhiều năm nữa.

Mặt khác, chính sách “ngoại giao cây tre” và chính sách công nghiệp yếu kém của Việt Nam đã cho phép nhiều nước phương Tây mở rộng cánh cửa với họ, khiến nước này trở thành trạm trung chuyển quan trọng cho ngành sản xuất của Trung Quốc, đây là điều có ý nghĩa rất lớn đối với nhiều doanh nghiệp Trung Quốc. Ví dụ, Mỹ gần đây đã khôi phục lại việc đánh thuế đối với các sản phẩm quang điện của Việt Nam. Bên phải chịu ảnh hưởng lớn nhất từ việc này không phải các doanh nghiệp Việt Nam, mà là các doanh nghiệp Trung Quốc.

Do chi phí trong nước tăng, việc chuyển giao công nghiệp là điều khó tránh khỏi, nhưng vấn đề là chuyển tới đâu? Nó sẽ được chuyển giao sang Việt Nam, quốc gia vốn phụ thuộc vào chuỗi công nghiệp của Trung Quốc, nằm trong phạm vi ảnh hưởng địa chính trị của Trung Quốc và khó có thể xây dựng được doanh nghiệp nội địa trong ngắn hạn? Hay nó sẽ được chuyển sang Ấn Độ, quốc gia không ngừng “kiếm chuyện” về chính trị, tìm mọi cách để hạn chế các doanh nghiệp Trung Quốc và điên cuồng hỗ trợ các doanh nghiệp trong nước? Tôi tin rằng không khó để lựa chọn câu trả lời.

Trung Quốc quả thực không còn trẻ nữa, nhưng chúng ta thực sự không muốn nhìn thấy dáng vẻ trước đây của chính mình trong vô số kẻ theo sau.

Nguồn: Fan Tong Huang Lao Ban, 饭统戴老板|西贡河畔的谜题:越南的三星和比亚迪在哪里?, Guancha, 10/09/2024.

Thị trường này giờ có lên cũng chưa dám vội mừng

Chủ tịch FPT Trương Gia Bình nói trên Discovery: Người ta nghĩ tôi quá ngông cuồng, không ai tin Việt Nam có thể phát triển phần mềm cho toàn cầu

‘Hơn hai thập kỷ trước, không ai tin rằng Việt Nam có thể phát triển phần mềm cho toàn cầu. Nhưng cứ đi rồi sẽ thành đường’, nhà sáng lập FPT chia sẻ.

Kênh truyền hình nổi tiếng của Mỹ Discovery vừa phát sóng bộ phim tài liệu “Silicon Delta - Cách mạng phát triển Công nghệ số Việt Nam” (The story of Vietnam’s Tech Revolution), kể về sự chuyển mình đáng tự hào của ngành công nghệ thông tin (CNTT) Việt Nam. Từ một quốc gia gần như không có tên tuổi trên bản đồ công nghệ số thế giới, Việt Nam đã vươn lên trở thành một trong những nền kinh tế số hàng đầu châu Á, với tiềm năng dẫn đầu trong cuộc cách mạng công nghệ mới.

Bộ phim dài hơn 20 phút được phát sóng tại Đông Nam Á, Đức, Nhật Bản và nhiều quốc gia khác, với 10 ngôn ngữ bao gồm tiếng Anh, Nhật, Đức, Hàn và Việt. Thông qua ba phần, bộ phim mô tả hành trình gian nan nhưng đầy kiên cường của Việt Nam trong quá trình phát triển công nghệ, với FPT được nhắc đến như một biểu tượng tiên phong của ngành CNTT trong nước.

Phim gây ấn tượng từ lời nhận định của ông Vinnie Lauria – Đồng sáng lập Quỹ đầu tư mạo hiểm Golden Gate Ventures: “Thật khó tin khi nhìn vào tốc độ phát triển của Việt Nam trong 20 năm qua. Đây là một câu chuyện chưa từng xảy ra. Việt Nam đang chuyển mình mạnh mẽ, bứt phá giới hạn trong các lĩnh vực trọng yếu như công nghệ phần mềm ô tô, bán dẫn và trí tuệ nhân tạo”. Mạch phim được dẫn dắt bởi Chủ tịch Trương Gia Bình theo từng giai đoạn phát triển của Tập đoàn FPT lồng ghép trong những bước chuyển mình của kinh tế Việt Nam.


Bộ phim tài liệu “Silicon Delta - The story of Vietnam’s Tech Revolution”

Phần đầu bộ phim đưa khán giả trở về những năm tháng khó khăn sau chiến tranh của Việt Nam. Thông qua chính sách Đổi mới, quốc gia này không chỉ thu hút được sự đầu tư từ các tập đoàn công nghệ lớn như IBM, Microsoft, và HP mà còn khơi dậy tinh thần khởi nghiệp nội địa. Các doanh nghiệp như FPT đóng vai trò dẫn dắt, hình thành nền tảng công nghệ cho sự phát triển kinh tế quốc gia.

Phần thứ hai kể về hành trình các doanh nghiệp Việt Nam đưa trí tuệ ra thế giới. Vượt qua những thách thức từ khủng hoảng kinh tế và bong bóng dot-com, Việt Nam đã trở thành một điểm đến hấp dẫn trong lĩnh vực xuất khẩu phần mềm. Chủ tịch FPT Trương Gia Bình, nhân vật chính của bộ phim, nhớ lại quyết định táo bạo “Xuất hay là chết” tại Hội nghị Diên Hồng năm 1998 - bước ngoặt giúp FPT xác định con đường phát triển toàn cầu.

Phần cuối bộ phim nói về tinh thần kiên cường của Việt Nam trong đại dịch COVID-19. Dù đối mặt với nhiều khó khăn, các doanh nghiệp công nghệ Việt vẫn không ngừng đổi mới sáng tạo, bắt kịp các xu hướng công nghệ tiên tiến như trí tuệ nhân tạo (AI), bán dẫn và xe tự hành. Chính điều này đã giúp Việt Nam tiếp tục khẳng định vị thế trong ngành công nghệ toàn cầu, đồng thời định hình đất nước như một trung tâm nguồn lực công nghệ hàng đầu thế giới.

"Người ta nghĩ tôi quá ngông cuồng khi nói về việc xuất khẩu phần mềm"

Đây là câu nói mà Chủ tịch Trương Gia Bình chia sẻ trong bộ phim, câu nói này đã hoàn toàn thể hiện được tinh thần của FPT “Đổi mới sáng tạo là DNA của chúng tôi”.

FPT được thành lập vào năm 1988 với mục tiêu ban đầu là ‘giúp bạn bè thoát khỏi cảnh đói nghèo’, ông Trương Gia Bình, Chủ tịch FPT, nhớ lại. Nhưng với tinh thần tiên phong, FPT và các doanh nghiệp CNTT khác đã biến Việt Nam thành “đàn chim Việt” bay khắp thế giới, khẳng định vị thế của đất nước trên bản đồ công nghệ toàn cầu.

Bước ngoặt quan trọng đến vào năm 1998 khi Hội nghị Diên Hồng diễn ra tại Hải Phòng, với mục tiêu đưa FPT lên tầm cao mới. Tại hội nghị này, FPT đã định hướng chiến lược táo bạo ‘Xuất hay là chết’, ông Bình quyết định rằng con đường duy nhất để phát triển FPT là Go Global – xuất khẩu phần mềm ra thế giới.


Ông Trương Gia Bình kể lại về hành trình của FPT trong bộ phim

>> Chủ tịch Trương Gia Bình tuyên bố: FPT sẽ đầu tư toàn bộ nguồn lực để bước vào cuộc ‘đặt cược’ lớn nhất trong lịch sử
Quyết định này ban đầu bị xem là ‘điên rồ’. Nhiều người còn gọi ông là ‘madman’ khi quyết định xuất khẩu phần mềm vào thời điểm đó.

‘Hơn hai thập kỷ trước, không ai tin rằng Việt Nam có thể phát triển phần mềm cho toàn cầu. Nhưng cứ đi rồi sẽ thành đường’, nhà sáng lập FPT chia sẻ.

‘Anh Bình thật sự táo bạo. Anh ấy nói về những điều ở trên trời, trong khi chúng tôi vẫn còn chạm chân dưới mặt đất. Làm thế nào để vươn lên trời được?’ – ông Phạm Minh Tuấn, Phó Tổng Giám đốc FPT kiêm Tổng Giám đốc FPT Software, chia sẻ thêm

Theo Chủ tịch FPT Trương Gia Bình, “Hiện nay, Việt Nam có 1 triệu kỹ sư CNTT, và một nửa trong số đó là lập trình viên. Nếu có thể tập trung nguồn lực này vào lĩnh vực bán dẫn và AI, chúng ta không chỉ đáp ứng được nhu cầu trong nước mà còn có thể cung ứng cho toàn thế giới”.

FPT hiện đang tập trung nguồn lực vào 5 lĩnh vực trọng yếu: trí tuệ nhân tạo, bán dẫn, công nghệ ô tô, chuyển đổi số và chuyển đổi xanh. Mục tiêu của tập đoàn là đạt doanh thu 5 tỷ USD từ dịch vụ CNTT toàn cầu vào năm 2030.

Chủ tịch FPT Software, Chu Thị Thanh Hà, chia sẻ: “Bộ phim của Discovery đã khắc họa được sứ mệnh và nỗ lực của nhiều thế hệ FPT. Quyết định táo bạo ‘Xuất hay là chết’ 25 năm trước đã mở ra con đường mới cho ngành CNTT Việt Nam. Ngày nay, tinh thần dám nghĩ dám làm vẫn là DNA của chúng tôi và sẽ tiếp tục được truyền lại cho các thế hệ sau”.

Với sự phát triển mạnh mẽ và vị thế hiện tại, Việt Nam đang từng bước khẳng định mình là một trung tâm công nghệ mới của thế giới. Như nhà sáng lập FPT Trương Gia Bình đã nói, “Cứ đi là có đường!” – và Việt Nam đã chọn con đường công nghệ để vươn ra toàn cầu.

Thái Lan phê duyệt kế hoạch phát 4.4 tỷ USD tiền mặt cho dân

Nội các Thái Lan đã phê duyệt kế hoạch trợ cấp tiền mặt khổng lồ trị giá 145.6 tỷ Baht (4.4 tỷ USD), nhằm hỗ trợ cho hàng triệu người nghèo và giúp kích thích nền kinh tế lớn thứ hai Đông Nam Á.

Tại cuộc họp báo ngày 17/09, Bộ trưởng Tài chính Pichai Chunhavajira tiết lộ chi tiết của kế hoạch. Từ ngày 25/09, mỗi người trong số 14.6 triệu người thụ hưởng sẽ nhận được 10,000 Baht. Đáng chú ý, đối tượng thụ hưởng bao gồm 12.4 triệu người có thẻ phúc lợi nhà nước và 2.15 triệu người khuyết tật - những nhóm dễ bị tổn thương nhất trong xã hội Thái Lan.

Đây là bước đi đầu tiên của Thủ tướng mới Paetongtarn Shinawatra trong nỗ lực đưa nền kinh tế Thái Lan thoát khỏi tình trạng tăng trưởng trung bình chỉ 2% mỗi năm trong thập kỷ qua - một con số khiêm tốn so với các nước láng giềng như Indonesia. Theo dự đoán chính thức, khoản tiền này có thể thúc đẩy tăng trưởng thêm 35 điểm cơ bản trong năm nay.

Tuy nhiên, so với lời hứa ban đầu của người tiền nhiệm Srettha Thavisin (vốn bị bãi nhiệm trong tháng trước) về một chương trình ví điện tử dành cho 45 triệu người Thái trưởng thành, kế hoạch hiện tại có vẻ khiêm tốn hơn nhiều. Nhà lãnh đạo mới đã chọn ưu tiên các tầng lớp nghèo nhất trong xã hội trước, đồng thời trì hoãn lợi ích cho những người thụ hưởng đủ điều kiện khác sang một thời điểm nào đó vào năm sau.

Chương trình ví điện tử, vốn là lời hứa tranh cử chính của đảng cầm quyền Pheu Thai, đã gặp không ít tranh cãi về cách thức tài trợ. Từ đề xuất ban đầu về việc bao phủ 55 triệu người Thái thông qua ngân sách nhà nước, kế hoạch đã trải qua nhiều thay đổi, bao gồm việc loại trừ người giàu và cân nhắc sử dụng khoản vay một lần. Tuy nhiên, áp lực pháp lý và cảnh báo từ cơ quan chống tham nhũng đã buộc Chính phủ phải điều chỉnh lại chiến lược.

Bà Paetongtarn, người mới nhậm chức đầu tháng này, đang phải đối mặt với một loạt thách thức kinh tế nghiêm trọng. Nợ hộ gia đình ở mức gần kỷ lục, dòng sản phẩm giá rẻ từ Trung Quốc đang tràn ngập thị trường, và xuất khẩu vẫn còn yếu. Trong bối cảnh này, khoản trợ cấp tiền mặt được xem như một “liều thuốc kích thích” cấp bách cho nền kinh tế.

Bộ trưởng Tài chính Pichai Chunhavajira cho biết nguồn tài trợ cho khoản trợ cấp sẽ đến từ ngân sách bổ sung 122 tỷ Baht và một phần ngân sách hàng năm cho năm tài chính kết thúc vào 9/2024.

Các chuyên gia kinh tế nhận định rằng việc giảm quy mô giải ngân so với kế hoạch ban đầu đã phần nào giảm bớt lo ngại về tác động lạm phát đối với nền kinh tế. Tuy nhiên, hiệu quả thực sự của biện pháp này vẫn còn phải chờ đợi để đánh giá.

Trong một động thái đáng chú ý khác, Thủ tướng Paetongtarn sẽ đích thân làm Chủ tịch một ủy ban mới để giám sát các sáng kiến kích thích kinh tế.

Sức mạnh không tưởng của Trung Quốc: Kim chi ‘made in China’ ùn ùn nhập khẩu vào Hàn Quốc, đắt hàng nhờ rẻ hơn 6 lần sản phẩm nội địa

Người Hàn Quốc đang chuộng ăn kim chi “made in China” vì rẻ hơn hàng nội địa.

Hàn Quốc nổi tiếng có nhiều nhà xuất khẩu hàng loạt sản phẩm từ thép, hoá dầu tới dệt may và hàng mỹ phẩm. Tuy nhiên, thời điểm này họ lại đang gặp khó khăn trong việc cạnh tranh với các sản phẩm tới từ những đối thủ Trung Quốc. Đây là hậu quả của việc dư thừa sản xuất và nhu cầu trong nước chậm lại.

Đáng nói, ngay cả những nhà sản xuất kim chi của Hàn Quốc – món ăn mang tính biểu tượng của quốc gia này cũng đang cảm thấy áp lực. Hàn Quốc đã nhập khẩu nhiều kim chi hơn trong nửa đầu năm 2024 – hầu hết từ Trung Quốc, lớn hơn cả lượng họ xuất khẩu. Nguyên nhân do sự cạnh tranh gay gắt tới từ những sản phẩm kim chi giá rẻ hơn tới 6 lần so với sản phẩm tương tự tại hàn Quốc.

Hàn Quốc từng được dự đoán là quốc gia hưởng lợi trong bối cảnh gia tăng căng thẳng thương mại giữa Trung Quốc và phương tây khi Mỹ và châu Âu tiếp tục áp thuế và ngăn cản Trung Quốc tiếp cận những công nghệ thế hệ mới tiếp theo, từ đó thu hút người mua tới các công ty Hàn Quốc. Giá trị xuất khẩu của Hàn Quốc đã tăng sau mỗi tháng kể từ tháng 10 năm ngoái.

Nhưng, các chuyên gia thương mại cho biết phần lớn mức tăng đó là do nhu cầu tăng cao đối với chip nhớ - mặt hàng xuất khẩu hàng đầu của Hàn Quốc. Trong khi đó, ở các lĩnh vực khác, các nhà xuất khẩu Hàn Quốc vốn đang mất thị phần vào tay các đối thủ cạnh tranh có chi phí thấp hơn từ Trung Quốc.

Yeo Han-koo, cựu bộ trưởng thương mại Hàn Quốc hiện làm việc tại Viện Kinh tế Quốc tế Peterson ở Washington cho biết: “Nhiều câu chuyện về tình trạng dư thừa năng lực sản xuất của Trung Quốc tập trung chủ yếu vào các tranh chấp thương mại của Trung Quốc với phương Tây, cũng như vào xe điện, năng lượng mặt trời và pin”.

“Nhưng đây là vấn đề đang tác động đến toàn bộ nền kinh tế toàn cầu và rộng hơn nhiều so với chỉ riêng lĩnh vực công nghiệp xanh”.

Theo một cuộc khảo sát các công ty sản xuất do Phòng Thương mại và Công nghiệp Hàn Quốc công bố vào tháng trước, 70% các công ty cho biết họ đã cảm thấy hoặc đang dự tính những thiệt hại cho hoạt động kinh doanh của mình do hàng xuất khẩu của Trung Quốc.

Phần lớn sự cạnh tranh đó diễn ra ở các thị trường như Đông Nam Á, Trung Đông, Trung Á và Mỹ Latinh, nơi các nhà xuất khẩu Trung Quốc đang tìm kiếm sự tăng trưởng để ứng phó với tình trạng dư thừa công suất và nhu cầu chậm chạp tại Trung Quốc.

Theo dữ liệu từ Hiệp hội Thương mại Quốc tế Hàn Quốc, giá trung bình hàng xuất khẩu của Trung Quốc trên toàn cầu đã giảm hàng tháng trong giai đoạn từ tháng 1/2023 đến tháng 4 năm nay, giảm 10,2% tổng thể, trong khi giá xuất khẩu của Hàn Quốc chỉ giảm 0,1% trong cùng kỳ.

Giá trung bình hàng xuất khẩu của Trung Quốc trên toàn cầu đã giảm hàng tháng trong giai đoạn từ tháng 1/2023 đến tháng 4 năm nay.

“Việc Trung Quốc chuyển hướng xuất khẩu khỏi Mỹ và châu Âu giống như một con dao hai lưỡi đối với chúng tôi”, Do Won-bin, một nhà nghiên cứu tại KITA cho biết.

“Chúng tôi có nhiều cơ hội xuất khẩu sang Mỹ hơn vì Trung Quốc không có mặt ở đó, nhưng xuất khẩu của Trung Quốc sang các nước như Ả Rập Xê Út, Brazil và Kazakhstan đã tăng đáng kể trong năm nay, đặt ra thách thức cho các công ty Hàn Quốc tại các thị trường đó”.

Các nhà sản xuất thép Hàn Quốc đã phải chịu một đòn đánh đặc biệt nghiêm trọng khi sự cạnh tranh ngày càng tăng của Trung Quốc diễn ra đồng thời với sự chậm lại của ngành xây dựng trong nước.

Hyundai Steel báo cáo lợi nhuận hoạt động giảm 78,9% so với cùng kỳ năm trước trong quý 2, trong khi bộ phận thép của Posco báo cáo mức giảm 50,3% và Dongkuk Steel, mức giảm 23%. Theo Hiệp hội Sắt thép Hàn Quốc, giá thép Trung Quốc trung bình là 863 USD một tấn, so với giá 2.570 USD một tấn của thép Hàn Quốc.

Các công ty hóa dầu hàng đầu của Hàn Quốc cũng đang gặp khó khăn khi một số phải dừng sản xuất, rút ​​khỏi liên doanh và hoãn kế hoạch mở rộng do thua lỗ ngày càng tăng trong các hoạt động kinh doanh cốt lõi.

Ông Do cho biết các công ty Hàn Quốc cần phải phản ứng bằng cách “phân biệt sản phẩm của họ thông qua chất lượng”.

Nhưng cuộc khảo sát của KCCI phát hiện ra rằng các nhà sản xuất Hàn Quốc cũng đang mất niềm tin vào khả năng duy trì ưu thế của họ. Chỉ có 26,2% các công ty cho biết họ đã duy trì lợi thế về công nghệ và chất lượng nhất quán so với các đối thủ cạnh tranh Trung Quốc trong năm năm qua và 73,3% hiện đang có sự ngang bằng hoặc vượt trội về công nghệ cho biết họ dự kiến ​​sẽ bị vượt qua trong năm năm tới.

Các công ty Hàn Quốc ngày càng tăng cường phản công bằng pháp lý, đẩy mạnh khiếu nại chống bán phá giá và vi phạm bằng sáng chế đối với các đối thủ Trung Quốc.

Theo Bộ Công nghiệp Hàn Quốc, các công ty Hàn Quốc - dẫn đầu là ngành thép, hóa dầu và pin - đang trên đà ghi nhận số vụ kiện chống bán phá giá cao nhất đối với các đối thủ cạnh tranh Trung Quốc kể từ năm 2002, năm sau khi Bắc Kinh gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới. Trung Quốc chiếm 10 trong số 12 vụ rò rỉ công nghệ quan trọng do Cơ quan Cảnh sát Quốc gia Hàn Quốc ghi nhận trong năm nay.

“Cho đến gần đây, Hàn Quốc vẫn thoải mái với đầu tư của Trung Quốc mặc dù có nguy cơ rò rỉ công nghệ”, Choi Byung-il, chuyên gia thương mại và giáo sư danh dự tại Đại học Ewha Womans cho biết. “Nhưng hiện tại, đất nước này cần các biện pháp tinh vi hơn cho an ninh kinh tế của mình - cần có vai trò tích cực hơn của chính phủ để tạo ra một sân chơi bình đẳng”.

Theo: Financial Times

Bà Trương Mỹ Lan muốn dùng 21.000 tỷ để trả cho trái chủ

Tình trạng sức khỏe và tinh thần của bà Lan trước phiên xử ngày 19/9 vẫn “khá tốt”.

Theo thông tin từ VnExpress, ngày 18/9, một trong bốn luật sư bào chữa cho bà Trương Mỹ Lan trong cả hai giai đoạn của vụ án cho biết, dù đang đối diện với bản án tử hình (sơ thẩm) liên quan đến các sai phạm tại SCB, bà Lan vẫn tích cực phối hợp với các cơ quan chức năng để tìm cách khắc phục hậu quả và bồi thường thiệt hại cho nhà đầu tư mua trái phiếu của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát.

Vị luật sư này cho biết thân chủ muốn sử dụng tiền và tài sản trị giá hơn 21.000 tỷ đồng thu hồi trong giai đoạn một, cùng nhiều khoản tiền khác, để khắc phục cho 35.824 trái chủ.

Trong giai đoạn hai của vụ án, bà Lan bị truy tố với ba tội danh. Bà cùng đồng phạm bị cáo buộc lừa đảo, chiếm đoạt hơn 30.869 tỷ đồng của 35.824 bị hại thông qua việc phát hành trái phiếu khống. Luật sư cho biết, tình trạng sức khỏe và tinh thần của bà Lan trước phiên xử ngày 19/9 vẫn “khá tốt”.


Bà Trương Mỹ Lan tại phiên tòa xét xử sơ thẩm hồi tháng 3. Ảnh: Trần Quỳnh

Trước đó, bà Lan đã đề nghị rằng các khoản tiền đã được cơ quan tố tụng thu hồi trong cả hai giai đoạn của vụ án nên được ưu tiên sử dụng để khắc phục thiệt hại cho các trái chủ.

Cụ thể, tính đến ngày 8/7, gia đình bà Lan và Tập đoàn Vạn Thịnh Phát đã nộp hơn 386 tỷ đồng. Bản án sơ thẩm của TAND TP HCM buộc các tổ chức và cá nhân phải nộp lại hoặc hoàn trả cho bà Lan số tài sản và tiền mặt với tổng giá trị khoảng 21.000 tỷ đồng. Ngoài ra, tài sản của bà Lan hoặc liên quan đến bà đã bị kê biên, phong tỏa với tổng giá trị quy đổi hơn 12.300 tỷ đồng.

Bà Lan cũng khai trong các bản cung rằng hơn 17.300 tỷ đồng, có nguồn gốc từ việc phát hành trái phiếu, đã được bà dùng để trả nợ cho 9 tổ chức tín dụng. Cơ quan điều tra đã làm rõ những đơn vị và tổ chức đã nhận số tiền này. Do đó, bà Lan đề nghị các cơ quan tiến hành tố tụng thu hồi số tiền vật chứng trên để hoàn trả cho các nhà đầu tư.

Động thái này của bà Lan được cho là nhằm thực hiện theo bản án sơ thẩm của TAND TP HCM hồi tháng 4 (giai đoạn một của vụ án, liên quan đến các sai phạm của bà và đồng phạm tại SCB và Vạn Thịnh Phát). Bản án xác định các tài sản và khoản tiền thu hồi sẽ được sử dụng để khắc phục hậu quả và đảm bảo nghĩa vụ của bà Lan trong toàn bộ vụ án (bao gồm cả hai giai đoạn), đồng thời ưu tiên thi hành án cho các nhà đầu tư mua trái phiếu.

Ngày mai (19/9), TAND TP. HCM sẽ bắt đầu mở phiên tòa xét xử sơ thẩm vụ án Trương Mỹ Lan và đồng phạm giai đoạn 2. Vụ án do thẩm phán Nguyễn Thị Hà (Phó Chánh tòa hình sự TAND TP. HCM) làm chủ tọa và 6 kiểm sát viên tham gia phiên tòa. Hơn 40 luật sư tham gia bào chữa cho các bị cáo và bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của các bị hại.

Trong giai đoạn 2 của vụ án, bị cáo Trương Mỹ Lan bị truy tố về các tội: “Lừa đảo chiếm đoạt tài sản”, “Rửa tiền” và “Vận chuyển trái phép tiền tệ qua biên giới”.

Kế toán trưởng bất ngờ xin từ nhiệm sau 3 năm gắn bó

Trước đó, bà Trần Thị Hương, Thành viên HĐQT kiêm Phó Tổng Giám đốc thường trực cũng đã nộp đơn xin từ nhiệm từ ngày 22/08/2024.

Theo thông tin vừa được CTCP Tập đoàn FLC (Mã CK: FLC) công bố, ông Nguyễn Thế Chung, Kế toán trưởng của tập đoàn, đã nộp đơn xin chấm dứt hợp đồng lao động với lý do cá nhân, dự kiến từ ngày 19/10/2024 hoặc khi hoàn tất công việc bàn giao.

Trong đơn, ông Chung cam kết sẽ hoàn thành toàn bộ công việc và bàn giao tài sản đầy đủ theo quy định trước khi chính thức nghỉ việc. Đồng thời, ông cũng sẽ giải quyết dứt điểm các vấn đề liên quan đến nghĩa vụ và quyền lợi (nếu có) theo quy định của công ty.


Đơn xin chấm dứt hợp đồng của ông Nguyễn Thế Chung

Ông Chung cũng đồng ý để FLC tạm giữ phần tiền lương tháng còn lại nhằm đảm bảo thực hiện các nghĩa vụ tài chính (nếu có) kể từ ngày FLC nhận được đơn xin nghỉ việc. Bên cạnh đó, ông cam kết không khiếu nại hay kiện tụng về các chế độ và vấn đề mà công ty đã giải quyết cho ông.

Ông Nguyễn Thế Chung, sinh năm 1985, bắt đầu làm việc tại FLC từ ngày 18/10/2021 và được bổ nhiệm vị trí Kế toán trưởng vào ngày 03/01/2022. Tính đến thời điểm dự kiến nghỉ việc, ông Chung đã gắn bó với FLC tròn 3 năm.

Trước đó, bà Trần Thị Hương, Thành viên HĐQT kiêm Phó Tổng Giám đốc thường trực và Người phụ trách quản trị của FLC, cũng đã nộp đơn xin từ nhiệm các chức vụ trên từ ngày 22/08/2024.

Trong một diễn biến khác, ngày 4/9/2024, Tập đoàn FLC thông báo đã nhận được 23 quyết định cưỡng chế thuế và các lệnh thu ngân sách nhà nước. Các quyết định này yêu cầu cưỡng chế bằng biện pháp ngừng sử dụng hóa đơn đối với FLC để thực hiện thu các khoản thuế nợ.

Tổng số tiền bị cưỡng chế lên đến 955 tỷ đồng.

Bà Trương Mỹ Lan “rửa” 445.000 tỷ đồng, tuồn 4,5 tỷ USD ra nước ngoài

(Dân trí) - Trong vụ án Vạn Thịnh Phát giai đoạn 2, bị cáo Trương Mỹ Lan bị cáo buộc đã rửa tiền với hơn 445.000 tỷ đồng, vận chuyển trái phép qua biên giới 4,5 tỷ USD.

Phát Video

Đoàn xe áp giải bà Trương Mỹ Lan và đồng phạm đến tòa (Video: Cao Bách).

Tháng 4 vừa qua, bà Trương Mỹ Lan (cựu Chủ tịch Tập đoàn Vạn Thịnh Phát) bị TAND TPHCM tuyên án tử hình về các tội Tham ô tài sản, Vi phạm quy định về hoạt động ngân hàng và Đưa hối lộ. Bà kháng cáo bản án và sẽ được xem xét vào tháng 10 sắp tới.

Ở giai đoạn 2 của vụ án xảy ra tại Tập đoàn Vạn Thịnh Phát, Ngân hàng TMCP Sài Gòn (SCB) và các đơn vị liên quan, người phụ nữ này tiếp tục bị xét xử về 3 tội danh: Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, Rửa tiền và Vận chuyển trái phép tiền tệ qua biên giới.

33 bị cáo khác trong đó có ông Chu Lập Cơ (chồng bà Lan), Trương Huệ Vân (cháu bà Lan) bị cáo buộc với vai trò đồng phạm về một trong các tội danh trên.

Cơ quan công tố xác định bị cáo Trương Mỹ Lan cùng đồng phạm đã rửa tiền với hơn 445.000 tỷ đồng - lớn nhất từ trước đến nay bị phát hiện. Bên cạnh đó, cựu Chủ tịch Tập đoàn Vạn Thịnh Phát còn bị cáo buộc vận chuyển trái phép qua biên giới 4,5 tỷ USD (106.730 tỷ đồng).

Thủ đoạn hợp thức dòng tiền bất chính

Theo cáo trạng, từ tháng 1/2018 đến tháng 10/2022, bà Trương Mỹ Lan và đồng phạm đã chiếm đoạt hơn 445.000 tỷ đồng thông qua hành vi phạm tội Tham ô tài sản (hơn 415.000 tỷ đồng) của SCB và Lừa đảo chiếm đoạt tài sản (hơn 30.000 tỷ đồng) thông qua hành vi bán trái phiếu khống cho hàng chục nghìn nhà đầu tư.

Để hợp thức hóa nguồn tiền bất chính khổng lồ này, bà Lan chỉ đạo cấp dưới lên phương án thực hiện việc rút, chuyển tiền ra khỏi hệ thống SCB, chủ yếu diễn ra tại SCB Chi nhánh Sài Gòn.

Quy trình rút tiền được thực hiện khép kín. Bà Trương Mỹ Lan chỉ đạo cấp dưới lập danh sách các pháp nhân, cá nhân nhận tiền, rút tiền, chủ yếu là từ các công ty “ma”. Sau khi nhân viên Tập đoàn Vạn Thịnh Phát và SCB phối hợp, hoàn tất thủ tục rút tiền mặt, các cá nhân được thuê đứng tên công ty “ma” sẽ đến ngân hàng ký chứng từ rút tiền.

Bị cáo Trương Mỹ Lan (Ảnh: Hải Long).

Tiền sau khi xuất khỏi quỹ của SCB sẽ được giao cho bị cáo Bùi Văn Dũng - lái xe của bà Trương Mỹ Lan. Lái xe này sau đó vận chuyển tiền về tòa nhà Sherwood tại số 127 Pasteur, quận 3, TPHCM, giao cho thư ký của bà Trương Mỹ Lan là Trần Thị Hoàng Uyên, rồi tiếp tục giao cho các cá nhân theo chỉ đạo của Chủ tịch Tập đoàn Vạn Thịnh Phát.

Cơ quan tố tụng còn xác định có một lượng lớn tiền mặt được lái xe của bà Lan vận chuyển thẳng về trụ sở Tập đoàn Vạn Thịnh Phát (tại địa chỉ số 193-203 Trần Hưng Đạo, quận 1, TPHCM) hoặc trực tiếp chuyển tiền cho các cá nhân theo chỉ đạo của bị cáo này.

Từ 26/2/2019 đến ngày 12/9/2022, thực hiện chỉ đạo của Trương Mỹ Lan, Bùi Văn Dũng đã nhận, vận chuyển hơn 108.000 tỷ đồng và hơn 14,7 triệu USD. Trong tổng số tiền trên có hơn 6.300 tỷ đồng từ nguồn tiền phạm tội Tham ô tài sản và Lừa đảo chiếm đoạt tài sản.

Sau khi chiếm đoạt được tiền từ SCB, tùy theo mục đích sử dụng mà bà Lan chỉ đạo các bị cáo khác sử dụng các pháp nhân được thuê và các công ty thuộc Tập đoàn Vạn Thịnh Phát đến ngân hàng ký khống giấy nộp/rút tiền, thực hiện ủy nhiệm chi để chạy dòng tiền theo phương án đề ra.

Đích đến cuối cùng của việc chạy dòng tiền là để bà Lan chi trả các khoản vay khác tại SCB; chi thực hiện các dự án; chi cho các cá nhân; thanh toán các khoản nợ; trả gốc và lãi trái phiếu; chuyển tiền cho SCB Chi nhánh Cầu Giấy, các chi nhánh khác của SCB; chuyển tiền ra nước ngoài…

Trong số tiền được rửa, Viện KSND Tối cao xác định các bị can rút tiền mặt chuyển cho các cá nhân hơn 15.000 tỷ đồng, chi thực hiện các dự án gần 1.900 tỷ đồng, chi trả nợ hơn 48.000 tỷ đồng, chi trả cho các khoản vay tại SCB hơn 183.000 tỷ đồng, chuyển tiền ra nước ngoài hơn 32.000 tỷ đồng…

4,5 tỷ USD được vận chuyển qua biên giới như thế nào?

Trong 10 năm từ 2012 đến 2022, bà Trương Mỹ Lan thông qua Tập đoàn Vạn Thịnh Phát đã sử dụng 23 công ty (12 công ty tại Việt Nam và 11 công ty, tổ chức ở nước ngoài) để chuyển tiền ra nước ngoài và nhận tiền từ nước ngoài về Việt Nam. Trong đó, 21 công ty đã thực hiện 78 giao dịch chuyển tiền ra nước ngoài trái quy định (tổng cộng 1,5 tỷ USD - khoảng 35.360 tỷ đồng) và thực hiện 152 giao dịch nhận tiền từ nước ngoài về (3 tỷ USD, tương đương 71.360 tỷ đồng). Tổng số tiền bà Trương Mỹ Lan bị cáo buộc vận chuyển trái phép qua biên giới là 4,5 tỷ USD (106.730 tỷ đồng).

Bà Trương Mỹ Lan bị xác định là người chi phối, chỉ đạo, điều hành mọi hoạt động của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát và các pháp nhân thuộc Vạn Thịnh Phát. Bà Lan cũng chịu trách nhiệm cao nhất ở hành vi Vận chuyển trái phép tiền tệ qua biên giới.

Quá trình điều tra bà Lan khai, khi cần chuyển tiền ra nước ngoài để trả nợ hoặc nhận vay tiền từ nước ngoài về Việt Nam sẽ giao Trịnh Quang Công (Tổng giám đốc Công ty Cổ phần Tập đoàn quản lý Acumen) phối hợp Nguyễn Phương Anh (cựu Phó tổng giám đốc Công ty Cổ phần Tập đoàn Sài Gòn Peninsula), Chiu Bing Keung Kenneth (quốc tịch Anh và Bắc Ireland, được bà Lan giao quản lý các công ty ở nước ngoài, đồng thời là người đại diện pháp luật của Công ty Vinaland Việt Nam).

Bị cáo Trương Khánh Hoàng, đồng phạm giúp sức tích cực cho bà Trương Mỹ Lan (Ảnh: Hoàng Hùng).

Những người này sẽ lập các hợp đồng khống mua bán cổ phần, vốn góp, tư vấn, vay nợ giữa các công ty tại Việt Nam và công ty, tổ chức nước ngoài. Đây đều là các công ty “ma” thuộc sự quản lý, điều hành của các cá nhân ở Tập đoàn Vạn Thịnh Phát.

Thông qua các hợp đồng “khống” này, tiền vay được chuyển từ nước ngoài về Việt Nam và tiền trả nợ được chuyển từ Việt Nam ra nước ngoài qua hệ thống SCB. Bà Lan tiếp tục chỉ đạo các cá nhân thuộc Vạn Thịnh Phát phối hợp với nhân viên của SCB thực hiện chuyển và nhận tiền quốc tế.

Cơ quan điều tra cáo buộc đa số hồ sơ, giấy tờ, thủ tục chuyển tiền ra nước ngoài đều không đủ điều kiện. Các giao dịch nhận tiền từ nước ngoài về Việt Nam thiếu trường thông tin về chuyển tiền, bị hệ thống tự động khóa, nhưng các cá nhân có thẩm quyền tại SCB như Võ Tấn Hoàng Văn (cựu Tổng giám đốc SCB), Chen Yi Chung (cựu quyền Tổng giám đốc SCB), Trương Khánh Hoàng (cựu quyền Tổng giám đốc SCB), Bùi Anh Dũng (cựu Chủ tịch HĐQT SCB) vẫn duyệt cho chuyển tiền trên hệ thống để hoàn tất việc chuyển tiền quốc tế.

Để vận chuyển 4,5 tỷ USD trái phép qua biên giới, bà Lan được hàng loạt người thân tín giúp sức. Trong đó, Trương Khánh Hoàng bị cáo buộc từ tháng 5/2021 đến tháng 8/2022 đã ký duyệt 38 lệnh chuyển tiền ra nước ngoài, với số tiền 929 triệu USD (21.810 tỷ đồng) và 106 giao dịch nhận 1,9 tỷ USD (47.392 tỷ đồng) từ nước ngoài về. Các giao dịch này đều thông qua hợp đồng khống.

Các lệnh chuyển tiền ra nước ngoài do Hoàng ký đều không đủ điều kiện chuyển tiền, như thiếu văn bản xác nhận của công ty tại Việt Nam về việc công ty nước ngoài sở hữu cổ phần theo hợp đồng chuyển nhượng; chứng nhận hợp pháp hóa lãnh sự của người đại diện công ty nước ngoài đứng ra ký hợp đồng chuyển nhượng; giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh, chứng nhận hoàn tất việc chuyển nhượng cổ phần giữa công ty tại Việt Nam và công ty nước ngoài; chứng từ thể hiện công ty ở nước ngoài đã hoàn thành đầy đủ nghĩa vụ thuế với Nhà nước Việt Nam…

Các giao dịch chuyển tiền từ nước ngoài về, dù thiếu trường thông tin về mục đích chuyển tiền, bị hệ thống tự động khóa nhưng Hoàng vẫn duyệt mở khóa trên hệ thống để hạch toán vào tài khoản của khách hàng nhận tiền.

Bị cáo Võ Tấn Hoàng Văn bị cáo buộc từ tháng 12/2013 đến tháng 7/2020, đã ký duyệt 20 giao dịch chuyển tiền ra nước ngoài với 516 triệu USD (11.998 tỷ đồng), để thanh toán hợp đồng khống. Ông Bùi Anh Dũng bị cáo buộc trong 10 tháng, từ tháng 1 đến tháng 10/2020 đã ký duyệt 6 lệnh chuyển 30 triệu USD (712.000 tỷ đồng) ra nước ngoài thông qua hợp đồng khống.

Ngoài ra, còn 5 bị cáo khác ở các công ty thuộc Vạn Thịnh Phát đã ký các hợp đồng khống, thực hiện lệnh chuyển tiền, giúp sức cho bà Trương Mỹ Lan.

Đặc biệt, hai người nước ngoài là Chen Yi Chung, cựu quyền Tổng giám đốc SCB (quốc tịch Hong Kong - Trung Quốc) và Chiu Bing Keung Kenneth (quốc tịch Anh và Bắc Ireland, quản lý 11 công ty thuộc Tập đoàn Vạn Thịnh Phát) đã xuất cảnh trước khi bị phát hiện giúp bà Trương Mỹ Lan vận chuyển trái phép hơn 50.000 tỷ đồng qua biên giới. Hai bị can này đang bị Cục Cảnh sát điều tra tội phạm về tham nhũng, kinh tế, buôn lậu (C03, Bộ Công an) truy nã.

Người nào không bị xem xét trách nhiệm?

Trong vụ án này, có 12 người thuộc Tập đoàn Vạn Thịnh Phát đứng tên mở tài khoản tín dụng tại ngân hàng SCB, ký các chứng từ nộp tiền vào tài khoản gồm: Chu Duyệt Phấn (con gái bà Lan), Trương Mễ, Trương Lập Hưng, Trương Lập Hải, Hồ Vĩnh Ní, La Khiết Dinh, Huỳnh Nữ, Dư Thúy Hoa, Ngô Lệ Nga, Vương Quang Huy và Thái Giai Tú.

Bị cáo Trương Huệ Vân, cháu gái bị cáo Trương Mỹ Lan, bị xét xử về tội Lừa đảo chiếm đoạt tài sản (Ảnh: Hải Long).

Những người này có mối quan hệ thân cận với vợ chồng bà Trương Mỹ Lan và Chu Lập Cơ (là con, cháu, thư ký, trợ lý), được bà Lan nhờ đứng tên mở các thẻ tín dụng tại SCB, ký hồ sơ chứng từ nộp tiền vào tài khoản thẻ, trong những lần đi cùng với vợ chồng bà Lan sang Hong Kong, các cá nhân này được bà Lan chỉ đạo sử dụng thẻ để thanh toán mua trang sức, chi tiêu khác theo yêu cầu của bà Lan. Ngoài ra, La Khiết Dinh là người thường xuyên ký giấy nộp tiền vào tài khoản thẻ của Chu Lập Cơ mà không thực hiện giao dịch nộp tiền thực tế theo sự chỉ đạo của Trương Mỹ Lan.

Viện KSND Tối cao nhận định những người này không biết nguồn tiền thanh toán thẻ, không biết chứng từ chuyển tiền, rút tiền, nhận tiền đã được Trương Mỹ Lan và đồng phạm “lập khống”, nên cơ quan Cảnh sát điều tra Bộ Công an không truy cứu trách nhiệm hình sự là phù hợp.

Số dư Quỹ bình ổn giá xăng dầu có 2 triệu, Xuyên Việt Oil NÂNG KHỐNG lên 219 tỷ

Theo báo cáo của Xuyên Việt Oil gửi Bộ Công Thương, số dư Quỹ BOG tính đến ngày 31/5/2023 của công ty là 219 tỷ đồng, tuy nhiên số tiền thực tế chỉ có 2 triệu đồng.

VKSND Tối cao vừa hoàn tất cáo trạng truy tố 15 bị can vụ Xuyên Việt Oil. Trong vụ án, Giám đốc kiêm Chủ tịch Hội đồng thành viên Công ty Xuyên Việt Oil Mai Thị Hồng Hạnh bị truy tố về các tội Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản Nhà nước gây thất thoát, lãng phí và Đưa hối lộ.

Bị can Nguyễn Thị Như Phương (Phó Giám đốc, theo dõi tài khoản của Công ty Xuyên Việt Oil) bị cáo buộc có vai trò giúp sức Mai Thị Hồng Hạnh thực hiện hành vi vi phạm quy định về trích lập, quản lý và sử dụng Quỹ bình ổn giá xăng dầu.

Ngày 22/8/2016, Công ty Xuyên Việt Oil được Bộ Công Thương cấp giấy phép kinh doanh xuất khẩu, nhập khẩu xăng dầu, thời hạn 5 năm, qua đó trở thành thương nhân đầu mối kinh doanh xăng dầu. Đến tháng 11/2021, công ty này được Bộ Công Thương cấp lại giấy phép, thời hạn 5 năm.

Số dư Quỹ bình ổn giá xăng dầu có 2 triệu, Xuyên Việt Oil nâng khống lên 219 tỷ- Ảnh 1.

Giám đốc kiêm Chủ tịch HĐTV Công ty Xuyên Việt Oil Mai Thị Hồng Hạnh khi chưa bị bắt.

Cáo trạng chỉ ra, sau khi được cấp giấy phép làm thương nhân đầu mối xăng dầu, lợi dụng việc được Nhà nước giao thu hộ tiền Quỹ bình ổn giá (BOG) và quản lý, sử dụng tiền Quỹ BOG tại Công ty Xuyên Việt Oil, Mai Thị Hồng Hạnh đã vi phạm các quy định của pháp luật về trích lập, quản lý và sử dụng Quỹ BOG.

Cụ thể, Hạnh không chỉ đạo nhân viên công ty thực hiện các quy định về trích lập Quỹ BOG theo Thông báo điều hành kinh doanh xăng dầu của Bộ Công Thương. Bị can trao đổi, chỉ đạo Nguyễn Thị Như Phương không trích lập Quỹ BOG đầy đủ, không thực hiện kết chuyển tiền Quỹ BOG vào tài khoản Công ty Xuyên Việt Oil theo quy định.

Thay vào đó, Hạnh chỉ đạo chuyển tiền từ Công ty Xuyên Việt Oil (trong đó có tiền Quỹ BOG thu từ người tiêu dùng) vào tài khoản cá nhân của Hạnh, để Hạnh sử dụng vào mục đích cá nhân. Điều này làm Quỹ BOG có số dư không đúng quy định, gây thất thoát tài sản Nhà nước. Đồng thời, Xuyên Việt Oil báo cáo Bộ Tài chính, Bộ Công Thương không đúng số dư thực tế Quỹ BOG.

Từ tháng 10/2016 đến 6/2023, để đối phó với hoạt động thanh tra, kiểm tra, theo dõi, giám sát của các cơ quan quản lý, Mai Thị Hồng Hạnh chỉ đạo nhân viên kế toán lập 81 báo cáo tình hình trích lập, sử dụng Quỹ BOG theo định kỳ hàng tháng và gửi đến Bộ Công Thương, Bộ Tài chính để báo cáo số dư Quỹ BOG.

Trong đó, báo cáo số dư đầu kỳ, số dư cuối kỳ, số trích lập trong kỳ, số sử dụng trong kỳ, số dư cuối kỳ đúng với số tiền phải trích lập theo doanh thu bán hàng. Tuy nhiên, số dư thực tế trong báo cáo không đúng với số dư phát sinh có trong tài khoản Quỹ BOG tại thời điểm lập báo cáo.

Tháng 5/2023, trên cơ sở chỉ đạo của Mai Thị Hồng Hạnh, Nguyễn Thị Như Phương tiếp tục ký công văn gửi Vụ Thị trường trong nước, Bộ Công Thương báo cáo số dư Quỹ BOG tính đến ngày 31/5/2023 là 219 tỷ đồng. Nhưng tổng số dư thực tế trong 3 tài khoản Quỹ BOG chỉ có hơn 2 triệu đồng, trong đó có tài khoản chỉ có số dư 128 đồng.

Ngày 11/8/2023, Bộ Công Thương ra quyết định thu hồi giấy phép kinh doanh xuất khẩu, nhập khẩu xăng dầu của Công ty Xuyên Việt Oil và yêu cầu Mai Thị Hồng Hạnh có trách nhiệm chuyển nộp ngay toàn bộ số tiền Quỹ BOG tại doanh nghiệp vào ngân sách Nhà nước theo quy định.

Tuy nhiên, Mai Thị Hồng Hạnh không thực hiện do đã sử dụng tiền vào các mục đích cá nhân như mua bất động sản, cho bạn bè vay mượn, chi tiêu cá nhân, chi hối lộ cho một số cá nhân tại Bộ Công Thương, Bộ Tài Chính, Cục Thuế TP.HCM, ngân hàng… Bị can Hạnh không còn khả năng hoàn trả lại cho ngân sách Nhà nước, với tổng Quỹ BOG là 219 tỷ đồng, gây thất thoát tài sản Nhà nước.

Nay thị trường nhiễu, khó nắm bắt hơn trước nhiều

1 Likes

Gã khổng lồ quản lý tài sản lớn thứ 2 thế giới quy mô 8.600 tỷ USD có thể đổ tiền vào chứng khoán Việt Nam

Ước tính, hàng trăm triệu USD sẽ được các quỹ ETF thành viên của công ty quản lý tài sản này rót vào chứng khoán Việt Nam nếu được nâng hạng.

Bộ Tài chính đã phê duyệt Thông tư 68/2024/TT-BTC, cho phép giao dịch mua cổ phiếu không yêu cầu có đủ tiền khi đặt lệnh của nhà đầu tư tổ chức nước ngoài. Thông tư này sẽ có hiệu lực thi hành từ ngày 02/11/2024.

Điều này không chỉ giúp giảm chi phí tài chính và tăng tính linh hoạt cho nhà đầu tư mà còn là tiêu chí quan trọng để nâng cấp thị trường Việt Nam lên trạng thái Thị trường Mới nổi theo chuẩn FTSE Russell”, Chứng khoán Mirae Aset nhận định.

MASVN ước tính tỷ trọng của Việt Nam trong rổ sẽ ở mức khoảng 0,6% sau khi được thêm vào chính thức. Chỉ tính riêng một số quỹ ETF sử dụng FTSE Emerging markets Index làm tham chiếu, con số có thể lên đến hơn 500 triệu USD.

Nhóm phân tích Mirae Asset cho rằng, dòng tiền ngoại chảy vào Việt Nam không những đến từ những quỹ sử dụng chỉ số FTSE Emerging markets Index làm tham chiếu, mà còn những quỹ khác khi thị trường được nâng hạng.

Trong số các quỹ ETF được dự báo sẽ đổ tiền vào Việt Nam sau khi nâng hạng, Vanguard FTSE Emerging Markets ETF là cái tên nổi bật với quy mô gần 79 tỷ USD. Riêng ETF này được dự báo sẽ rót khoảng 474 triệu USD để mua cổ phiếu Việt Nam.

Vanguard FTSE Emerging Markets ETF được quản lý bởi Vanguard Group - công ty quản lý tài sản tổng thể lớn thứ 2 thế giới, với tổng giá trị tài sản quản lý (AUM) lên đến 8.600 tỷ USD vào năm 2024 (theo Statista.com), chỉ sau BlackRock.

AUM of Vanguard in selected years from 1975 to 2024.

Trong một diễn biến khác, một quỹ ETF có quy mô lớn từng khuynh đảo thị trường chứng khoán Việt Nam là iShares Frontier and Select EM ETF vừa hoàn tất việc rút khỏi Việt Nam sau khi BlackRock thông báo sẽ đóng quỹ hồi đầu tháng 6.

Trước khi đóng quỹ, ETF này có cổ phiếu Việt Nam chiếm tỷ trọng cao nhất (28%) trên tổng quy mô tài sản 425 triệu USD tương đương hơn 10.800 tỷ đồng. Kể từ thời điểm ra thông báo đến nay, quỹ đã thực hiện đợt thanh lý cổ phiếu mạnh mẽ và đang tiếp tục xu hướng bán dần các tài sản trong danh mục.

LPBank tính vụ lớn: Sẵn tiền gần 10.000 tỷ mua tối đa 5% vốn FPT

Theo LPBank, việc đầu tư vào cổ phiếu FPT - được đánh giá là có tỷ suất sinh lời hấp dẫn - sẽ giúp đa dạng hóa kênh đầu tư và tối ưu hóa vốn góp của cổ đông.

Mới đây, Ngân hàng TMCP Lộc Phát Việt Nam (LPBank, HoSE LPB) đã bổ sung tài liệu họp ĐHĐCĐ bất thường. Cuộc họp dự kiến diễn ra ngày 22/9 tới, tại LPB Tower, số 210 Trần Quang Khải, Hoàn Kiếm, Hà Nội.

Cụ thể, nhà băng này đã bổ sung thêm tờ trình phương án góp vốn, mua cổ phần của Công ty CP FPT. Tại tờ trình, HĐQT LPBank đề xuất mua tối đa 5% vốn điều lệ của FPT tại thời điểm triển khai, thực hiện giao dịch mua cổ phần. Tổng giá trị đầu tư không vượt quá tỷ lệ đầu tư được phép theo quy định của pháp luật.

Kế hoạch đầu tư cổ phiếu FPT của LPBank

Thời gian thực hiện dự kiến trong năm 2024, 2025 hoặc thời điểm phù hợp sau khi có chấp thuận của cơ quan nhà nước có thẩm quyền, quy định của pháp luật và tình hình thực tế.

Tờ trình của LPBank nêu rõ, quyết định đầu tư căn cứ theo Điều 67 của Luật Các tổ chức tín dụng năm 2024 và Điều 27 của Điều lệ LPBank, ĐHĐCĐ có quyền quyết định phương án góp vốn, mua cổ phần tại doanh nghiệp mà giá trị góp vốn, giá mua dự kiến có giá trị từ 20% vốn điều lệ trở lên ghi trong báo cáo tài chính đã được kiểm toán gần nhất.

Được biết, FPT hiện có vốn điều lệ 14.604 tỷ đồng, tương ứng với hơn 1,46 tỷ cổ phiếu đang lưu hành. Như vậy, nếu mua tối đa 5% vốn cổ phần của FPT, LPBank sẽ sở hữu khoảng 73 triệu cổ phiếu FPT.

Tạm tính theo thị giá hiện tại của cổ phiếu FPT là 135.000 đồng/cp, nhà băng này sẽ phải bỏ ra khoảng 9.855 tỷ đồng.

Tạm tính theo thị giá hiện tại của cổ phiếu FPT là 135.000 đồng/cp, LPBank sẽ phải chi khoảng 9.855 tỷ đồng cho 5% vốn cổ phần của FPT

Lý giải quyết định đầu tư vào FPT, LPBank cho biết, bên cạnh hoạt động kinh doanh ngân hàng đóng vai trò trung tâm, ngân hàng muốn đầu tư vào cổ phiếu niêm yết nhằm giúp đa dạng hóa kênh đầu tư và tối ưu hóa vốn góp của cổ đông. Qua đánh giá, HĐQT LPBank nhận thấy cổ phiếu FPT có tiềm năng mang lại tỷ suất sinh lời hấp dẫn.

Theo ngân hàng này, FPT là công ty công nghệ hàng đầu Việt Nam, có nền tảng kinh doanh bền vững với tốc độ tăng trưởng cao được duy trì trong thời gian dài. Công ty ngày càng dịch chuyển cao hơn trên chuỗi giá trị công nghệ nhờ tập trung vào Al, Cloud, Big Data và những lĩnh vực chuyên ngành nhiều tiềm năng phát triển.

Cùng với đó, cổ phiếu FPT là một trong số ít mã cổ phiếu duy trì đà tăng giá ổn định qua các năm, chi trả cổ tức đều đặn. Hiện nay, cổ phiếu FPT đang có thanh khoản tốt, thuộc danh mục thành phần chỉ số VN30.

Chủ tịch hãng Yamaha Motor bị con gái đâm dao ngay tại nhà

image

Ông Yoshihiro Hidaka, chủ tịch hãng sản xuất xe máy Nhật Bản Yamaha Motor, bị con gái dùng dao đâm tại nhà riêng ở thành phố Iwata, Shizuoka, lúc 3h sáng 16/9.

Sở Cảnh sát tỉnh Shizuoka đã bắt giữ cô con gái 33 tuổi của ông Yoshihiro Hidaka là Hana, hiện đang thất nghiệp, vì nghi ngờ cố ý giết người. Sở vẫn chưa tiết lộ liệu người phụ nữ này có thừa nhận các cáo buộc hay không.

Hana bị cáo buộc đã cố ý giết cha mình, 61 tuổi, bằng cách dùng một con dao nhà bếp cắt vào cánh tay trái của ông.

Theo Sở Cảnh sát tỉnh Shizuoka, lực lượng chức năng đã nhanh chóng có mặt tại hiện trường sau khi nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ Hana, người nói rằng cô bị cha mình đánh.

Chủ tịch hãng Yamaha Motor bị con gái đâm dao ngay tại nhà - Ảnh 1.

Hãng sản xuất xe máy Yamaha Motor cho biết họ sẽ không bình luận về vụ việc (Ảnh: JIJI)

Ông Hidaka sinh năm 1963, tốt nghiệp Đại học Nagoya chuyên ngành luật và gia nhập Yamaha Motor năm 1987. Hiện ông là Chủ tịch kiêm Giám đốc đại diện của hãng, đồng thời là Phó Chủ tịch Hiệp hội các nhà sản xuất ô tô Nhật Bản (JAMA).

Hãng sản xuất xe máy hàng đầu của Nhật Bản Yamaha Motor cho biết họ sẽ không bình luận về vụ việc vì đây là vấn đề riêng tư và cuộc điều tra vẫn đang được tiến hành.

Bất ngờ một doanh nhân 9X mua 39 căn hộ chỉ trong 1 ngày

Được biết, đây là Tổng Giám đốc của một công ty vừa phát hành thành công trái phiếu.

Theo Tạp chí điện tử Người Đưa Tin Pháp luật, ngày 12/9 vừa qua, Công ty TNHH Đầu tư và Phát triển Bất động sản Phát Đạt cùng Công ty TNHH Đầu tư và Phát triển Bất động sản Trường Lộc đã phát hành tổng cộng 5.400 tỷ đồng trái phiếu.

Trước đó vài ngày, cả hai công ty này đã ký hợp đồng hợp tác đầu tư với CTCP Phát triển Thành Phố Xanh thỏa thuận về việc phân chia lợi nhuận từ dự án Khu vui chơi giải trí, nhà ở và công viên sinh thái đảo Vũ Yên (gọi tắt là Vũ Yên Hải Phòng) tại phường Đông Hải 1, quận Hải An và xã Thủy Triều, huyện Thủy Nguyên, TP. Hải Phòng.

Bất ngờ một doanh nhân 9X mua 39 căn hộ của Vinhomes chỉ trong 1 ngày

Bất ngờ một doanh nhân 9X mua 39 căn hộ chỉ trong 1 ngày

Liên quan đến dự án Vũ Yên Hải Phòng, theo thông tin tìm hiểu, ông Nguyễn Phi Long - Tổng Giám đốc Bất động sản Trường Lộc đã thực hiện các giao dịch mua bán số lượng lớn căn hộ tại dự án này.

>> Tỉnh nhỏ nhất Đông Nam Bộ sẽ có thêm khu công nghiệp 111ha

Cụ thể, vào ngày 5/7/2024, ông Nguyễn Phi Long và vợ là bà Nguyễn Thị Hồng Kiều đã ký hợp đồng mua cùng lúc 26 căn nhà tại Vũ Yên Hải Phòng.

Cũng trong ngày 5/7, vợ chồng ông Long tiếp tục ký hợp đồng mua 13 căn nhà ở riêng lẻ thuộc Dự án số 1 - Khu đô thị trung tâm TP. Thanh Hóa.

Như vậy, chỉ trong ngày 5/7/2024, cặp vợ chồng này đã mua tổng cộng 39 căn nhà tại hai dự án.

Ngoài ra, vào cuối tháng 12/2022, vợ chồng ông Long cũng đã mua khoảng 70 căn nhà tại dự án Khu đô thị Đại An, tỉnh Hưng Yên.

Được biết, ông Nguyễn Phi Long - sinh năm 1991 trú tại Hà Nội, là người sở hữu khối tài sản hàng nghìn tỷ đồng. Ngoài vai trò Tổng Giám đốc Bất động sản Trường Lộc, ông còn nắm giữ 3% cổ phần công ty này, tương đương 226 tỷ đồng vốn góp.

Ngoài ra, ông Long sở hữu 51% cổ phần của Công ty TNHH Đầu tư và Phát triển Hưng Nghĩa, công ty nắm giữ 49% cổ phần Bất động sản Trường Lộc, tương đương với vốn góp 1.610 tỷ đồng.

Sự thật bất ngờ: Doanh nghiệp chỉ còn 3 người, tất cả đều là lãnh đạo, cổ phiếu bật tăng phi mã 1.200%

Pha bứt tốc của cổ phiếu sàn HNX đẩy P/E của mã vọt lên mức 5.900 lần. Nửa đầu năm 2024, doanh thu công ty này chỉ chưa đầy 1 tỷ đồng.

Thị trường chứng khoán trong giai đoạn từ đầu tháng 4/2024 đến nay chứng kiến đà tăng hàng chục lần của cổ phiếu CTP (CTCP Minh Khang Capital Trading Public), hiện đang niêm yết trên sàn HNX.

Từ mức giá chỉ hơn 3.000 đồng/cp (tương đương giá một cốc trà đá), chuỗi lên điểm với nhiều phiên kịch trần giúp CTP chạm mức 42.700 đồng trong phiên 13/9, tương ứng tăng 1.160%. Trong cùng thời điểm, khối lượng giao dịch nhiều phiên thậm chí đạt từ 0,5-1 triệu đơn vị.

Trong 4 phiên giao dịch gần nhất, dù chịu áp lực điều chỉnh, giá cổ phiếu vẫn duy trì ở mức cao, 37.000 đồng/cp - gấp 3 lần giá trị sổ sách; chỉ số P/E vọt lên mức gần 5.900 lần.


Diễn biến giá cổ phiếu CTP

Cùng với động thái tăng giá, Chủ tịch HĐQT Nguyễn Tuấn Thành và Tổng Giám đốc Lê Minh Tuấn cũng miệt mài thoái vốn. Từ đầu năm đến nay, ông Thành đã giảm tỷ lệ sở hữu từ 23,76% vốn xuống còn 6,61%.

Theo thông báo mới nhất, ngày 9/9, ông Tuấn vừa bán xong toàn bộ 200.300 cổ phiếu CTP, giảm sở hữu về 0. Ông Thành cũng đã bán ra toàn bộ hơn 800.000 cổ phiếu trong thời gian từ 9-13/9, thu về hàng chục tỷ đồng.

CTCP Minh Khang Capital Trading Public, tiền thân là CTCP Cà phê Thương Phú, thành lập năm 2010 với vốn 3 tỷ đồng, ban đầu tập trung vào sản xuất và chế biến cà phê. Đến cuối năm 2019, công ty thoái vốn khỏi CTCP Nansan Việt Nam, chuyển hướng phát triển đa ngành, bao gồm đầu tư bất động sản và kinh doanh vật liệu xây dựng.

Doanh nghiệp hiện có vốn điều lệ 121 tỷ đồng, doanh thu 4 năm gần nhất dao động từ 70-120 tỷ đồng và lợi nhuận sau thuế ở mức tượng trưng từ vài chục triệu đồng đến 1 tỷ.

Trong nửa đầu năm 2024, công ty báo doanh thu 709 triệu đồng và lỗ ròng 178 triệu đồng, các chỉ số lợi nhuận trên vốn chủ sở hữu (ROE) và lợi nhuận trên tổng tài sản (ROA) đều ở mức âm.

Tại thời điểm cuối quý II, Minh Khang Capital Trading Public có tổng tài sản 153 tỷ đồng, giảm 20% so với đầu năm. Tài sản chính bao gồm 76% khoản phải thu ngắn hạn và 22% hàng tồn kho. Công ty đang tạm ứng 37 tỷ đồng cho Chủ tịch HĐQT để đầu tư dự án Zen Garden Village tại Tiền Giang. Dự kiến khoản này sẽ được hoàn trả từ quý III đến hết quý IV/2024.


Kết quả kinh doanh của Minh Khang 4 năm gần nhất

Cổ phiếu tăng nóng trong bối cảnh tình hình kinh doanh của Minh Khang sụt giảm nghiêm trọng.

Vấn đề khác đến từ những “lùm xùm” khi 8 thành viên HĐQT và Ban Kiểm soát xin từ nhiệm trước thềm đại hội cổ đông với lý do “không hoàn thành nhiệm vụ”. Tuy nhiên, chỉ có 2 thành viên HĐQT và 1 thành viên Ban Kiểm soát được phê duyệt cho nghỉ. HĐQT hiện còn Chủ tịch Nguyễn Tuấn Thành và Phó Chủ tịch Trần Công Thành. Ông Lê Minh Tuấn hiện đảm nhận vai trò Tổng Giám đốc.

Đáng chú ý, báo cáo tài chính soát xét bán niên 2024 cũng cho thấy Minh Khang chỉ còn 3 nhân viên. Chủ tịch Nguyễn Tuấn Thành đã giảm sở hữu từ 23,76% xuống 6,61% và tiếp tục đăng ký bán hết cổ phần.

Vụ Vạn Thịnh Phát: ‘Trợ thủ tài chính’ của Trương Mỹ Lan tiết lộ kỹ thuật xử lý dòng tiền

Phiên tòa xét xử vụ Vạn Thịnh Phát (giai đoạn 2) ngày 20/9, các bị cáo tham gia vào chủ trương phát hành trái phiếu của 3 công ty An Đông, Quang Thuận và Sunny World cho lời khai.

Ngày 20/9, phiên tòa xét xử vụ Vạn Thịnh Phát (giai đoạn 2) tiếp tục với phần xét hỏi nhóm các bị cáo bị truy tố về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản thông qua việc phát hành 25 lô trái phiếu.

Là người được xét hỏi đầu tiên, bị cáo Hồ Bửu Phương, Phó Tổng Giám đốc phụ trách tài chính của Tập đoàn Vạn Thịnh Phát, thừa nhận hành vi phạm tội. Bị cáo này khai có tham gia vào các cuộc họp để quyết định chủ trương phát hành trái phiếu của 3 công ty gồm: An Đông, Quang Thuận và Sunny World. Trước khi phát hành trái phiếu, 3 công ty đều được HĐQT của các công ty này ra nghị quyết thông qua.

Theo Báo Pháp luật TP. HCM, bị cáo Phương cho biết theo quy định khi các lô trái phiếu được phát hành, muốn thành công thì phải có đơn vị mua sơ cấp. Nếu khi phát hành mà không có ai mua sơ cấp thì các lô trái phiếu đó cũng bị hủy nên các công ty nội bộ trong hệ thống Vạn Thịnh Phát sẽ đứng ra mua để đảm bảo việc phát hành trái phiếu thành công.

Vụ Vạn Thịnh Phát: 'Trợ thủ tài chính' của Trương Mỹ Lan tiết lộ kỹ thuật xử lý dòng tiền
Bị cáo Hồ Bửu Phương

Về dòng tiền chuyển qua lại giữa các công ty, cá nhân để mua các lô trái phiếu, bị cáo này khai việc hứa chuyển nhượng cổ phần giữa các tổ chức, cá nhân với nhau chỉ là một trong các kỹ thuật để xử lý dòng tiền (có thể là cho mượn, cho vay, hứa chuyển nhượng…). Đây là cách để lấy tiền ra từ đơn vị này chuyển qua đơn vị khác.

“Bị cáo không phụ trách phát hành trái phiếu bán cho người dân, tiền thu về, sử dụng vào mục đích gì thì bị cáo không biết, không được hưởng lợi. Bị cáo chỉ sử dụng kiến thức chuyên môn của mình (về tài chính) để đảm bảo phát hành thành công các lô trái phiếu. Đến bây giờ bị cáo vẫn không nghĩ là số lượng người mua trái phiếu lại nhiều đến như vậy”, bị cáo Phương khai.

Tương tự Phương, bị cáo Nguyễn Phương Anh, Phó Tổng Giám đốc phụ trách Tài chính Công ty Tập đoàn Sài Gòn Peninsula, cũng thừa nhận hành vi phạm tội. Bị cáo này thừa nhận bản thân phụ trách nhóm các công ty thuộc Peninsula gồm có khoảng 600 công ty, chủ trương thành lập các công ty nhận lệnh từ Nguyễn Phương Hồng và Trần Thị Mỹ Dung, Trương Khánh Hoàng (Tổng/Phó Tổng Giám đốc Ngân hàng SCB). Sau khi nhận chỉ đạo, bị cáo Phương Anh giao cho nhân viên cấp dưới tìm người để thành lập công ty phục vụ cho quá trình giải quỹ.

Về việc phát hành các lô trái phiếu, bị cáo Phương Anh khai dòng tiền thu được từ phát hành trái phiếu, sau khi được chuyển qua chuyển lại và chảy về Peninsula thì bị cáo sẽ phụ trách việc giải quỹ, chuyển tiền từ Peninsula cho các cá nhân khác sử dụng vào các mục đích khác nhau.