BCG – đi cùng doanh nghiệp trên hành trình tới VN30

Hành trình 560.000 views bắt đầu

Anh Vượng thực hiện MA BCG đi anh ơi

Về bí quyết khi đầu tư mua cổ phiếu, Mai Phương Thuý từng chia sẻ:
“Khi tôi đầu tư cổ phiếu, rất muốn mua cổ phiếu của doanh nghiệp đang gặp khó khăn. Mọi thứ trông có vẻ hơi lộn xộn xấu xí nhưng lại thấy như thế thoải mái. Tôi thường thành công ở những thương vụ ấy, tức là mua giá thấp sau này giá lại lên rất cao, mình kiếm được lợi nhuận nhiều”.

Múc BCG đi Mai Phương Thúy!

Giờ mà anh Vượng hoặc em Thúy múc BCG thì hẳn giá sẽ bay nóc nhà


Tập sẽ cho nhân dân Đài hai lựa chọn:
Một là, tự nguyện trở về Trung Quốc và hưởng chế độ như Hồng Kông.
Hai là, chấp nhận bị cưỡng bức bằng chiến tranh và sát nhập trở thành một đảo của Trung Quốc kiêủ như đảo Hải Nam.
Sau một thời hạn cho suy nghĩ và hành động thì Tập sẽ ra tay.
Lúc này, Mỹ sẽ ko đủ sức để cứu đồng minh. Đành nói lời phản đối suông.

90 ngày tới là những ngày rất quan trọng, chuẩn bị cho Việt Nam bước vào thời kỳ mà ba anh lớn Nga, Trung, Mỹ có những mối quan hệ phức tạp.

Lịch sử áp thuế và thương lượng của Việt Nam
:white_check_mark: 2018: Trump tố Việt Nam bán phá giá nông sản nên đã đánh thuế hơn 80% Nhưng Việt Nam đàm phán thuế giảm xuống như cũ
:white_check_mark: Năm 2019: Ô Trump gọi Việt Nam là kẻ lạm dụng thương mại nên áp thuế với Thép, đồ gỗ, may mặc lên đến 120% nhưng Việt nam đàm phán kéo về gần mức thuế ban đầu
:white_check_mark: Năm 2020, Việt Nam vào danh sách thao túng tiền tệ, mức thuế vọt lên 30-95% thì Việt Nam thương lượng hoãn đến thời Biden thì Gỡ bỏ.
:pushpin: Vậy 2025 thì sao?
Hãy đợi câu trả lời từ các cuộc thương lượng sắp tới.
Trong lúc chờ đợi thì nên làm gì?

Trong trường hợp có xung đột quân sự thì những nhóm hưởng lợi là ai ?
Dĩ nhiên, luôn có các nhóm được hưởng thành quả:

  1. đội buôn bán vũ khí, nhà thầu quốc phòng
  2. đội buôn bán năng lượng
  3. đội xây dựng hạ tầng
  4. đội chợ đen và buôn lậu (Black Market and Smugglers)

Vậy trong xung đột thương mại như này thì những đội nào sẽ hưởng lợi?
Biết được thì sẽ giàu.

BCG ổn định lại nhân sự và có thêm chống lưng thì sẽ bay vèo vèo trong tình hình hiện tại.

Mình thì mù thông tin. Lại không biết phân tích hay vẽ biểu đồ này kia. Nhưng theo dõi thì thấy Tây đang sở hửu một số lượng đáng kể hai Cổ phiếu BCG - TCD và chăm chỉ mua hai cổ phiếu này qua nhiều phiên. Thôi tạm tin anh Tây vậy. Nếu anh ý Sai thì đành chịu.

90 NGÀY TỚI: THUẾ QUAN VÀ GÌ NỮA
Ở thời điểm này việc leo thang thuế suất trả đũa có lẽ đã ngã ngũ. Không phải bởi việc Trung Quốc đơn phương tuyên bố họ sẽ dừng ở mức thuế 145% lên hàng hoá Mỹ mà bởi việc áp con số nào bây giờ cũng là vô nghĩa - xuất khẩu có thể coi đã chấm dứt sau ngày 10/4.
Nhưng cùng với tông giọng của hai bên, thực tế là một vòng đàm phán thuế quan mới có thể sẽ được sớm khởi động bởi với quy mô thương mại hai chiều lên tới 582,4 tỷ USD vào năm ngoái, việc dừng đơn hàng một ngày không chỉ là một tổn thất với doanh nghiệp mà còn là biến động với kinh tế vĩ mô của mỗi bên.

𝗔. Thoả thuận giai đoạn 𝟮𝟬𝟭𝟵
Lưu Hạc đã đến Washington để ký một thoả thuận thương mại mang tính nhún nhường để “mua thêm thời gian” cho Bắc Kinh. Trong bài bình luận sau khi hai nước Mỹ - Trung ký thoả thuận mang tên Thoả thuận Kinh tế và Thương mại giữa Mỹ và Trung Quốc(*), Bloomberg đã có một dòng bình luận ngắn gọn: “Trung Quốc đang bị chấn động nặng nề, và uy tín của Mỹ đã được nâng cao rất nhiều”. Điều này ngầm ám chỉ Mỹ đã có một thoả thuận mang tính áp đảo so với những gì Trung Quốc có được. Với 96 trang và 8 chương, thoả thuận này giống một Hiệp định thương mại mới hơn là các thảo luận thuần tuý về thuế quan.
Những “thắng lợi” của Mỹ bao gồm:
(1). Sự nhượng bộ lớn của Trung Quốc về giá trị nhập khẩu.
200 tỷ là con số khổng lồ. Nó bao gồm 52,4 tỷ USD năng lượng, 32 tỷ USD thức ăn và hàng nông sản, 77 tỷ USD hàng chế tạo và 37,9 tỷ USD dịch vụ tài chính. Với nông dân Mỹ, đây là hai liều thuốc mạnh có lợi cho họ gồm
(i) số lượng mua sắm lớn từ Trung Quốc
(ii) giảm được một số loại thuế.
(2). Phạm vi của thoả thuận.
Trái với lo ngại rằng để nhanh chóng ký được thoả thuận Giai đoạn 1, Mỹ sẽ chỉ tập trung vào việc ép Trung Quốc nhập khẩu nhiều hơn, thoả thuận cho thấy Mỹ đã giữ nguyên được bộ khung mà Lighthizer khổ công đàm phán suốt hai năm qua.
Thoả thuận bao gồm: sở hữu trí tuệ, chuyển giao công nghệ, thương mại thực phẩm và nông sản, dịch vụ tài chính, chính sách kinh tế vĩ mô và tiền tệ, mở rộng thương mại, và giải quyết tranh chấp. Công thức nổi tiếng của Lighthizer là
(i) mở rộng tối đa lĩnh vực thoả thuận (không chỉ tập trung vào thương mại) +
(ii) cơ chế thực thi mang tính ràng buộc (agreement chứ không phải MOU, do quốc hội thông qua chứ không phải nghị quyết đảng) +
(iii) cơ chế đánh giá hậu thoả thuận +
(iv) chế tài nếu vi phạm.
Bộ khung 4 bước này đã được giữ gần như nguyên vẹn trong thoả thuận.
(3) Về sở hữu trí tuệ.
Thỏa thuận bao gồm một số đổi mới về thủ tục có thể giúp giám sát, thực hiện và thực thi tốt hơn các nghĩa vụ của Trung Quốc. Bao gồm:
(i) Tăng cam kết thực hiện của Trung Quốc bằng việc ép phải có kế hoạch hành động. Thỏa thuận yêu cầu Trung Quốc công bố một kế hoạch hành động nêu chi tiết cách thức và thời điểm Trung Quốc sẽ thực hiện nghĩa vụ chống đánh cắp sở hữu trí tuệ.
(ii) Minh bạch hoá thông tin về việc có hành động không, hành động đến đâu của Trung Quốc. Thoả thuận cũng yêu cầu Trung Quốc tăng cường các hành động thực thi quyền sở hữu trí tuệ trong một số lĩnh vực và thường xuyên công bố dữ liệu về tác động của những hành động đó.
(iii) Tăng số lượng yêu cầu. Thỏa thuận yêu cầu Trung Quốc tăng cường bảo vệ sở hữu trí tuệ trong một số lĩnh vực mới bao gồm cả liên quan đến hàng giả và dược phẩm lậu. Nó cũng yêu cầu Trung Quốc cải thiện việc bảo vệ bí mật thương mại và thông tin bí mật kinh doanh. Một số khái niệm chưa bao giờ được đề cập như “tấn công mạng” cũng được liệt kê vào thoả thuận mới.
(iv) Cái này quan trọng nhất:
áp đặt các khái niệm và tiêu chuẩn của Mỹ để buộc Trung Quốc tuân theo. Kế hoạch hành động, cùng với dữ liệu được công bố thường xuyên về thực thi quyền sở hữu trí tuệ, sẽ cung cấp các tiêu chuẩn của Mỹ để đo lường việc thực thi nghĩa vụ của Trung Quốc. Từ bây giờ thế nào là “sở hữu trí tuệ”, thế nào là “xâm phạm” đều do Mỹ định nghĩa.
(v) Đáng chú ý, thoả thuận không yêu cầu Mỹ thay đổi hoặc đưa ra bất kỳ biện pháp đánh giá mới nào. Thay vào đó, nó khẳng định rằng các biện pháp hiện tại của Mỹ đã tuân thủ các nghĩa vụ trong chương về sở hữu trí tuệ.

Nhưng Covid – 19 ập đến, Trump không thể tiếp tục nhiệm kỳ hai, tất cả đã xoá bỏ nỗ lực kiểm soát và giám sát Trung Quốc thực hiện các thoả thuận này.
Nhìn lại giai đoạn 5 năm vừa qua, có thể nói Thoả thuận đã bị xếp xó. Vì vậy, trong đợt thương lượng mới này, quân bài của hai bên có gì là điều rất đáng được chú ý.

𝗕.Quan điểm của Bắc Kinh về Trump, Mỹ và thương chiến:
B.1 Từ góc độ chính thống:
Khác với cách tiếp cận chủ động trong nhiệm kỳ đầu tiên của tổng thống Trump, ở lần thứ hai này, Bắc Kinh đã có một phản ứng hoàn toàn khác biệt. Và ở khía cạnh nào đó, là vô cùng khác lạ.
Vào ngày 21/1, thông tin ông Trump nhậm chức xuất hiện trên tờ Nhân dân Nhật báo, nhưng nó chỉ ở tận trang 16 và ở bên dưới một câu chuyện về hội chợ thương mại dệt may quốc tế tại Frankfurt, trong khi trang 3 của nó là một cuộc phỏng vấn với Børge Brende, Chủ tịch kiêm giám đốc điều hành của Diễn đàn Kinh tế Thế giới (WEF).
Trước đó một nhiệm kỳ, Nhân dân Nhật báo (phiên bản tiếng Anh) ngày 21/1/2021 có đăng hẳn một chuyên mục của Bộ Ngoại giao về chính quyền Biden sắp nhậm chức.
Thông điệp của điều này có vẻ rõ ràng, ngay cả khi chúng ta không thể biết lý do chính xác đằng sau nó. Việc tránh né một câu chuyện dẫn đầu các tờ báo trên toàn thế giới vào sáng hôm đó là một tín hiệu chính trị cho thấy Ủy ban Trung ương ĐCSTQ không còn cảm thấy cần phải dành cho Mỹ sự chú trọng như họ đã từng làm trong quá khứ. Điều này xuất phát từ các chủ đề phát sinh từ Hội nghị Công tác Đối ngoại Trung ương vào tháng 12/2023, bao gồm sự tập trung ngoại giao ngày càng tăng vào vai trò lãnh đạo của các nước bán cầu Nam (Global South). Vào tháng 4/2025, chỉ ít ngày trước khi ông Tập Cận Bình tiến hành chuyến công du đến một loạt quốc gia láng giềng Đông Nam, Thường vụ Bộ Chính trị của quốc gia này đã tổ chức Hội nghị Công tác Đối ngoại Trung ương về vấn đề ngoại giao láng giềng. Những chuyển động này phản ánh ít nhất mấy niềm tin của Bắc Kinh.
(1) Đằng sau tất cả những chủ đề này là đánh giá rằng Mỹ sẽ ít nổi bật hơn trong thế giới đa cực và toàn cầu hóa kinh tế đang nổi lên mà Bắc Kinh đang tích cực ủng hộ. Đánh giá này hiện có thể mang tính tham vọng hơn là thực chất, nhưng ĐCSTQ vẫn coi đó là xu hướng chung của thời đại.
(2) Niềm tin rằng Trung Quốc là bên đóng vai trò kiến tạo tích cực trật tự thế giới mới. Niềm tin của Trung Quốc vào cả sự suy tàn của Mỹ lẫn khả năng định hình môi trường quốc tế của chính họ đã được thể hiện đầy đủ trong những tuần sau khi Trump đắc cử. Trong phạm vi đưa tin của tờ Nhân dân Nhật báo về bài phát biểu của Trump, điểm chính của bài viết nhấn mạnh rằng Mỹ đang phải đối mặt với “cuộc khủng hoảng lòng tin” và trích dẫn lời Tổng thống nói rằng xã hội Mỹ “gần như không thể cứu vãn”.
Theo bản thông báo cuộc gọi của Bộ Ngoại giao với Ngoại trưởng Mỹ Marco Rubio, Vương Nghị đã sử dụng ngôn ngữ quyết đoán khác thường khi nói với người đồng cấp rằng ông hy vọng Rubio sẽ cư xử đúng mực (“好自为之”), sử dụng một thành ngữ vừa mang tính cảnh báo vừa mang tính khuyên nhủ.
Trong khi đó, cuộc phỏng vấn với chủ tịch WEF Brende được công bố cùng ngày, cựu chính trị gia Na Uy lặp lại những đường lối tuyên truyền về ý tưởng và hành động của Trung Quốc “giúp xây dựng lại niềm tin trên thế giới… [và] góp phần thúc đẩy hòa bình thế giới.
Gần đây hơn, tờ báo đã đăng tải một bài thảo luận của bốn chuyên gia nổi tiếng về quan hệ quốc tế của Trung Quốc với tiêu đề “Trung Quốc luôn là người bảo vệ kiên quyết cho trật tự quốc tế”. Trong đó, các chuyên gia nói về cách thức Trung Quốc tiếp cận các thể chế đa phương và cách quốc gia này có thể dẫn đầu trong các vấn đề quản trị toàn cầu. Như một trong những học giả kết luận, “Trung Quốc duy trì trật tự quốc tế hiện tại và cũng định hình trật tự quốc tế trong tương lai”.
(3) Trong bối cảnh đó, Trung Quốc không nhìn nhận thương chiến như một vấn đề chiến lược, mà nhìn nó như một vấn đề thuộc về chiến thuật của ông Trump nhiều hơn. Nhiều quan chức Trung Quốc chia sẻ niềm tin mạnh mẽ rằng họ đang tham gia vào một cuộc đấu tranh sinh tồn với Mỹ, khi cả hai nước đều cạnh tranh giành quyền tối cao về kinh tế, chính trị và quân sự.
Mặc dù cuộc cạnh tranh đó đã bắt đầu từ nhiều năm trước, nhưng họ coi cuộc chiến thương mại là lần lặp lại mới nhất và tin rằng bất kỳ sự nhượng bộ nào chắc chắn sẽ phải đối mặt với nhiều áp lực hơn.
Họ dường như tin rằng việc nhượng bộ các yêu cầu của Mỹ có thể làm suy yếu danh tiếng được xây dựng cẩn thận của ông Tập Cận Bình như một nhà lãnh đạo toàn cầu mạnh mẽ, điều này rất quan trọng đối với vị thế của ông ở trong và ngoài nước.
Từ những nhận thức này, trái với lần phản ứng trước, lần này các quan chức Trung Quốc kêu gọi từ trên xuống dưới nên:
(1) Tập trung làm tốt việc của mình, xử lý các vấn đề của mình. Thông điệp như vậy đã được phát đi trên cả Nhân dân Nhật báo, Tân Hoa xã và Thời báo Hoàn Cầu.
(2) Kêu gọi chịu đựng gian khổ. Trong một dấu hiệu cho thấy Trung Quốc đang nghiêm túc với viễn cảnh chiến tranh thương mại như thế nào, một quan chức đã so sánh quyết tâm của Trung Quốc với quyết tâm thể hiện trong xung đột vũ trang.
Vào ngày 9/4, phát ngôn viên của đại sứ quán Trung Quốc tại Washington đã chia sẻ một video chủ tịch Tập Cận Bình trịnh trọng tuyên bố rằng “sự đe dọa hoặc áp lực sẽ không bao giờ có tác dụng với quốc gia như Trung Quốc”, một đoạn trích từ bài phát biểu của ông vào năm 2020 nhân dịp kỷ niệm 70 năm ngày Trung Quốc tham gia Chiến tranh kháng Mỹ viện Triều.

B.2 Từ góc độ xã hội Trung Quốc
Tổng thống Trump là một nhà lãnh đạo được nhìn nhận phổ biến ở Trung Quốc là “chính trị gia ít chống Trung Quốc nhất” bởi đặc tính của mình là coi trọng “các mối quan hệ cá nhân hơn là các quy tắc và nguyên tắc”. “Trump có thể bị thao túng, quản lý và tận dụng” – một nhà phân tích Trung Quốc đã kết luận như vậy sau khi kê ra 14 lý do vì sao Trump không chống Trung Quốc và được lan truyền rộng rãi trên Wechat.
Trong đó, lý do thường được nhắc đến là ông Trump quan tâm việc “hoàn thành mọi việc” – đặc biệt là các lời hứa tranh cử - hơn là cố gắng thay đổi thể chế của Trung Quốc.

𝗖. Cá tính lãnh đạo và các kênh liên lạc
C.1 𝘛𝘳𝘶𝘮𝘱
Với “đặc tính giao dịch”, cách làm việc của tổng thống Trump là (i) gây áp lực tối đa (bằng các đe doạ chưa từng có tiền lệ), và (ii) các đề xuất bất ngờ để đối thủ cảm thấy có lối thoát.

C.2. Tập
Trái ngược với phong cách của tổng thống Trump, chủ tịch Tập Cận Bình của Trung Quốc là người hành động có phương pháp, không thích rủi ro, kiểm soát cảm xúc tốt và kỷ luật. Những gì mà Bắc Kinh muốn bao gồm một hệ thống các ưu tiên cơ bản như :
(i) ngăn chặn cuộc chiến thương mại mở rộng và tác động tiêu cực đến quỹ đạo kinh tế vĩ mô của Trung Quốc.
(ii) Ông Tập Cận Bình có thể kéo dài các cuộc đàm phán thương mại lâu nhất có thể và có thể phán đoán rằng chính quyền Trump sẽ muốn một số loại thỏa thuận hoặc “chiến thắng” để thể hiện cho những nỗ lực của mình trước cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ vào năm 2026.
Tập Cận Bình và nhóm của ông có thể rất nhận thức được điểm này—và thực tế là cuộc chiến thương mại đầu tiên đã kết thúc với việc Trump khăng khăng rằng nhóm của ông phải ký kết một thỏa thuận.
Trung Quốc có thể sẽ cho Trump các thoả thuận, nhưng lần này, tình thể đã khác. Họ đã phân tán được nhiều rủi ro từ thương chiến đến nền sản xuất trong nước cũng như đang có sự tự tự tin rất lớn vào các thành quả đổi mới khoa học công nghệ. Do đó, lần này Bắc Kinh có thể cũng sẽ đòi hỏi những nhượng bộ của Mỹ thay vì những chấp nhận một chiều như cách đây 4 năm.
Một tình thế không mong muốn là Bắc Kinh lại tham gia vào vòng đàm phán 2.0 với tư thế của vòng đàm phán 2019, vì vậy gần như ông Tập Cận Bình sẽ không xuất hiện trong vai trò người chịu trách nhiệm cho việc đàm phán thương mại – điều trái ngược với ông Trump.
Vì thế, câu hỏi quan trọng hiện giờ là: ai sẽ đóng vai trò trưởng đoàn đàm phán của Trung Quốc?
Nhưng trước hết, ai sẽ là người liên lạc với phía Mỹ?
Hệ thống chính trị Trung Quốc không được xây dựng để phản ứng nhanh nhạy với một nhà lãnh đạo như Trump. Các nhà lãnh đạo Trung Quốc phụ thuộc rất nhiều vào các cách thức đã được thiết lập để tương tác với thế giới bên ngoài, bao gồm cả thông qua kênh liên lạc ngược với các đối thủ.
Trong nhiệm kỳ đầu tiên của Trump, đại sứ của Bắc Kinh tại Washington, Thôi Thiên Khải, đã xây dựng mối quan hệ với con rể của Trump là Jared Kushner, giúp tạo điều kiện thuận lợi cho các cuộc đàm phán giữa hai nước. Ông Thôi Thiên Khải và Jared đứng ở hai cánh trong tấm hình chụp chung với tổng thống Trump, uỷ viên Quốc vụ viện Dương Khiết Trì và một vị tướng cấp cao của PLA.
Với nhóm Trump mới, không có kênh nào như vậy được thiết lập. Theo những người tham vấn với các quan chức Trung Quốc, đại sứ Trung Quốc hiện tại Tạ Phong, đã cố gắng vô ích để tương tác với cố vấn của Trump là Elon Musk. Bắc Kinh đã hy vọng rằng Musk, người sở hữu công ty Tesla sản xuất một nửa số xe điện tại Trung Quốc, có thể giúp cân bằng lại những người theo đường lối cứng rắn của Trung Quốc trong nhóm của Trump. Nhưng không có phản hồi nào.
Việc chọn ai làm trưởng đoàn đàm phán cũng là một vấn đề nữa.
Trong khi phía Trump đề xuất những trợ lý hàng đầu của Tập - chẳng hạn như chánh văn phòng trung ướng Thái Kỳ - thì Bắc Kinh coi đó là một rủi ro chính trị cho vị trí nhân sự số 5. Trong khi đó, Bộ trưởng Thương mại Trung Quốc Vương Văn Đào không được Mỹ chú ý tới. Ông đã gửi thư vào tháng 2 cho Bộ trưởng Thương mại Howard Lutnick và Đại diện Thương mại Hoa Kỳ Jamieson Greer nhưng vào cuối tháng 3, Greer đã tổ chức một cuộc gọi video với Phó Thủ tướng Hà Lập Phong. Nhưng khác với Lưu Hạc, Hà Lập Phong không phải là một nhà cải cách.

𝗗. Quân bài thương lượng:
Ngoài thuế quan, một nhóm các công cụ khác trải dài từ kinh tế, an ninh, công nghệ, nhân sự đều có thể trở thành các lá bài đàm phán với các trọng số khác nhau. Nhưng có một điều chúng ta cần đồng tình với nhau rằng, đánh giá về giá trị đòn bẩy của mỗi bên không phải là một việc dễ dàng trong mối quan hệ kinh tế chằng chịt của mỗi nước.
Chẳng hạn, trong khi nhiều người có thể cho rằng việc ngừng nhập đậu tương, ngừng xuất khẩu đất hiếm có thể trở thành những vũ khí mang tính điểm huyệt của Trung Quốc đối với Mỹ; khi Trung Quốc chiếm tới 52% thị phần xuất khẩu của Mỹ đối với đậu tương cũng như chiếm tới 88% tỷ trọng nhập khấu đất hiếm, 38% nhập khẩu gallium, 59% nhập khẩu graphite.
Nhưng cũng không nên quên rằng, các công ty sản xuất chip của Trung Quốc dưạ hoàn toàn vào nhập khẩu EDA, thiết bị chế tạo bán dẫn từ Synopsys, Cayden, KLA, Lam Research. Vì vậy, việc một ngành công nghiệp bị bóp chết bởi ngừng chuỗi cung ứng sẽ là kịch bản hai bên đều tránh khi mỗi bên đều hiểu gót chân Achille của nhau.
Trung Quốc đã chuẩn bị cho cuộc xung đột này trong một thời gian dài, bao gồm cả việc đa dạng hóa hoạt động thương mại của mình khỏi phương Tây.
Theo Bắc Kinh, xuất khẩu của Trung Quốc sang Mỹ chiếm 14,7% tổng số hàng hóa của Trung Quốc vào năm 2024, giảm so với mức 19,2% vào năm 2018, trong khi các chuyến hàng ra nước ngoài đến các nước Đông Nam Á và các nước Vành đai và Con đường đã tăng lên.
Nhìn chung, khoảng 30% hàng xuất khẩu của Trung Quốc vào năm 2024 đã đến các nước giàu có thuộc Nhóm G7, giảm so với mức 48% vào năm 2000.
Ở chiều ngược lại, Mỹ cũng tăng nhập khẩu từ các nước khác ngoài Trung Quốc. Thương chiến sẽ tác động mạnh mẽ đến nền kinh tế toàn cầu, đối với Mỹ và Trung Quốc, tác động không chỉ thể hiện ở con số GDP, lạm phát, đầu tư hay việc làm mà nó sẽ thay đổi sâu sắc cấu trúc ngành, lao động và luật chơi.
Đối với Trung Quốc, nếu lần này đủ tự tin, họ sẽ đưa thêm các yêu cầu về mặt kinh tế và công nghệ vào đàm phán, chúng có thể bao gồm:
(1) Yêu cầu nới lỏng sự giám sát đối với các khoản đầu tư của Trung Quốc vào Mỹ vốn đã tăng cường trong chính quyền Trump đầu tiên, và nới lỏng các hạn chế đối với các khoản đầu tư của Mỹ vào Trung Quốc do chính quyền Biden đưa ra. Bắc Kinh muốn “quay trở lại tương lai” của những năm Obama khi đầu tư trực tiếp nước ngoài hai chiều tăng vọt.
(2) Bắc Kinh có thể sẽ đưa các vấn đề liên quan đến thương mại ra thảo luận bằng cách tìm cách bãi bỏ các hạn chế về công nghệ mà chính quyền Trump đầu tiên áp đặt đối với Trung Quốc và sau đó là chính quyền Biden đã mở rộng và hệ thống hóa.

Nếu các bạn quan tâm đến chủ đề cạnh tranh chiến lược Mỹ - Trung, cuộc đua định hình thế ty 21, chắc chắn không thể bỏ qua cuốn sách tôi sắp xuất bản, với link đặt trước ở dưới:

(From Mr. P.S.T)

BCG sẽ thay đổi như nào ở tình hình mới?
Cùng chờ xem!

759 TỶ USD
Việc chính quyền Biden phong toả các ngân hàng Nga cũng như loại bỏ nước này khỏi hệ thống thanh toán quốc tế bằng đồng USD đã tạo ra một sự thức tỉnh đối với Trung Quốc trong việc rút tài sản dự trữ của họ khỏi Bộ Tài chính Mỹ.
Theo Thời báo Hoàn Cầu, Trung Quốc đã bắt đầu bán trái phiếu Mỹ kể từ tháng 4/2022 - thời điểm Nga chính thức tấn công Ukraine và bị trừng phạt. Năm 2024, PBOC có 9 tháng bán ra trái phiếu Mỹ.
Hôm nay khi nhìn lại số liệu, tôi thấy rằng con số này đã “giảm sốc” so với tưởng tượng của mình. Năm 2002, Trung Quốc chỉ nắm giữ 118 tỷ USD trái phiếu kho bạc Mỹ, con số này đạt đỉnh 1.317 tỷ USD vào tháng 11/2013, nhưng đã giảm xuống còn 759 tỷ USD vào tháng 2/2025.
Mặc dù đã bán trái phiếu Mỹ nhưng dự trữ ngoại tệ của Trung Quốc vẫn tiếp tục tăng. Nó đạt 3.227,2 tỷ USD vào tháng 2/2025, so với mức kỷ lục 3.990 tỷ vào năm 2014 thì đây vẫn là mức rất cao khi dự trữ ngoại tệ này tương đương với 56 tuần nhập khẩu (tính theo giá trị của tháng 12/2024).
Sự gia tăng mạnh mẽ của dự trữ ngoại tệ chủ yếu do thặng dư tài khoản vãng lai của Trung Quốc vẫn liên tục tăng. Năm ngoái, Trung Quốc thặng dư thương mại 1.000 tỷ USD.
Khi thặng dư thương mại gia tăng, áp lực tăng giá của đồng Nhân dân tệ sẽ tăng lên đe doạ xuất khẩu. Để giải quyết áp lực này, Trung Quốc sẽ phải đẩy mạnh xuất khẩu vốn - điều mà trước đây được giải quyết tương đối đơn giản bằng việc đi mua trái phiếu của Mỹ.
Năm 2023, tài khoản tài chính phi dự trữ của Trung Quốc thâm hụt 210 tỷ USD, nửa đầu năm 2024 thâm hụt 127 tỷ USD (tương đương 1,5% GDP). Mức thâm hụt này có đóng góp rất lớn của việc dòng vốn Trung Quốc đầu tư ra nước ngoài đã tăng 2,4 lần so với năm 2023.

Hàm ý của những điều này là gì?
1 Trung Quốc đã liên tục bán trái phiếu chính phủ Mỹ để đối phó với việc nếu có một cuộc chiến thì tài sản của họ không bị đóng băng trong tay người khác. Quá trình này diễn ra đều đặn từ 2022. Đến nay, họ đã giảm nắm giữ khoảng 350 tỷ USD trái phiếu Mỹ.

2 Khi Trung Quốc bán trái phiếu thì giá vàng sẽ được hỗ trợ.

3 Tổng giá trị trái phiếu chính phủ của Mỹ do nước ngoài nắm giữ là khoảng 8.513 tỷ USD, nên tôi không rõ việc Trung Quốc bán (ví dụ 10 tỷ USD) trái phiếu có ảnh hưởng đến lợi suất được không.

4 Bên cạnh xuất khẩu hàng hoá, sắp tới hoạt động xuất khẩu vốn thông qua đầu tư FDI và các khoản cho vay phát triển sẽ được Trung Quốc đẩy mạnh.

5 Việc nước ngoài giảm nắm giữ trái phiếu chính phủ Mỹ khiến việc bù đắp thâm hụt ngân sách bằng tăng thuế nhập khẩu trở thành một lựa chọn khó đổi chiều. Hạ viện Mỹ đã thông qua kế hoạch mở đường gia hạn chính sách cắt giảm thuế khiến ngân sách ngày càng trông đợi nhiều hơn vào các nhà xuất khẩu bên ngoài.

Một phân tích sâu về những kênh thay thế mà Trung Quốc đang chuẩn bị cho một cuộc xung đột toàn diện (nếu có) với Mỹ được tôi trình bày cặn kẽ hơn trong cuốn sách sắp xuất bản: “Thương chiến: Khởi đầu một cục diện bất định”.

(Mr. P.S.T)


Anh đọc vị mài.