BCG – đi cùng doanh nghiệp trên hành trình tới VN30

Một số nhà đầu tư có thể tìm thấy sự hứng thú trong việc giao dịch, mua bán và chấp nhận rủi ro mất vốn để đổi lấy cảm giác phấn khích khi có lợi nhuận cao.
Nhưng đối với phần đông nhà đầu tư, triết lý đó có thể không phù hợp.
Mục đích cuối cùng của việc đầu tư phải là gia tăng tài sản một cách bền vững, từ đó nâng cao chất lượng cuộc sống và tổng tài sản.
Đừng đầu tư theo cách đày đọa bản thân và trở thành nạn nhân của thị trường.
Một người có tiền nhưng lại đầu tư trong tâm thế lo lắng, thì chất lượng cuộc sống chắc chắn sẽ suy giảm. Khi đó, tiền bạc không mang lại sự tự do mà ngược lại, trở thành gánh nặng tâm lý.

Trên mạng xã hội, bạn chỉ được thấy cái mà người ta muốn bạn thấy.

Người đang dạy anh em về content viral, họ thành công không phải vì những công cụ họ dạy, không phải công thức họ chia sẻ đâu. Mà vì họ dành vô cùng nhiều thời gian để thử sai, học tập, nghiên cứu viral. Họ không làm một mình, sau lưng họ là cả một team hỗ trợ, từ thiết kế, đến quay dựng, content,…

Cái anh em thấy là hàng loạt các bài viral, bằng chứng thành công kiếm ra tiền của họ. (rồi anh em muốn được như thế, tưởng dễ ăn)

Cái bạn không thấy là họ đầu tư nhiều chục triệu mỗi tháng cho team hỗ trợ, mất người rồi tuyển mới, cật lực tập trung vào một thứ (chưa chắc ra tiền) mà bỏ hết những thứ khác (họ không cần công việc chính vì họ có đủ tiền), những chi phí họ đã bỏ ra để học hàng loạt các khoá học khác.

Cách đó hiệu quả với người ta, nhưng có chắc gì cách đó sẽ hiệu quả với anh em không?

Đừng quan tâm chuyện người ta có thành công hay không, họ xuất sắc cỡ nào, con đường người khác đi được chưa chắc mình đi được đâu.

Làm cái gì cũng thế thôi, dù là bài viral, hay thương hiệu cá nhân, hay bất kỳ chuyên môn thành tựu nào. Hãy quay về nhìn lại nguồn lực bản thân trước (thời gian, tiền bạc, sức người) rồi hãy chọn là có nên đi theo hay không.

Đừng vì fomo, thấy nhiều người làm được mà nhắm mắt lao theo.
Chọn cách phù hợp với mình, thế mạnh của mình, bản sắc của mình để làm thì mới bền được.
Ai cũng muốn viral, cũng thích thi nhau nín thở làm content, bào sức lấy traffic mà chả ai chịu dừng lại nghĩ một tí.
Làm thế nào để không làm/làm ít mà vẫn đạt được mục tiêu

(T.P)

VỢ CHỒNG nên có KẾ HOẠCH TÀI CHÍNH CHUNG

Trong đời, ai cũng có lúc gặp phải người làm mình bực bội, thậm chí là tổn thương.
Lúc đó, phản ứng tự nhiên của chúng ta là tức giận, là mong muốn người xấu sẽ bị trừng trị.
Ai cũng muốn thấy sự công bằng, điều đó là bình thường.
Nhưng khi bình tĩnh nhìn lại, ta nhận ra một góc nhìn khác đơn giản. Đó là tin vào quy luật vận hành của tự nhiên.
Giống như một cái quả đã hỏng từ bên trong, nó không thể bám mãi trên cành, rồi cũng sẽ đến lúc tự rụng xuống.
Đây không phải là dạy mình cam chịu hay yếu đuối, mà là giúp mình hiểu ra quy luật ấy.
Cái dở nhất của việc ôm hận thù chính là nó làm mình mệt mỏi trước tiên. Khi ta cứ căm ghét một ai đó, ngày nào cũng mong họ gặp quả báo, thì ta đang tự trói buộc sự bình yên của mình vào họ.
Ta cho phép họ làm ta mất vui bất cứ lúc nào. Năng lượng quý giá của mình, đáng lẽ để sống vui, sống khỏe, lại bị phí hoài vào việc hóng sự sụp đổ của người khác.
Thực ra, những hành động xấu không cần ai trị. Tự bản thân nó đã hỏng từ bên trong rồi. Một người sống với sự đố kỵ, nhỏ nhen hay thủ đoạn, thì bản thân cuộc sống đó đã là một sự trừng phạt.
Họ không thể nào có được sự thanh thản, mình nên cảm thấy đáng thương cho họ hơn là giận, bởi vì có thể họ giành được chút lợi lộc trước mắt, nhưng dần dần, họ sẽ mất đi những thứ quý giá hơn: uy tín, bạn bè tốt, và sự bình yên.
Thời gian và luật nhân quả luôn công bằng. Việc họ tự rụng chỉ là chuyện sớm muộn, không cần ta phải bận tâm hay nguyền rủa.
Vì vậy, công bằng thực sự không nằm ở việc trả đũa, mà nằm ở khả năng buông được. Buông ở đây là ta chọn không tham gia vào vòng xoáy bực bội đó nữa.
Ta lùi lại, không phải để trốn, mà để thấy rằng mọi việc đều có quy luật của nó.
Thay vì đứng đó để chờ đợi một điều gì đó xảy ra với người khác, hãy dùng thời gian và tâm sức để quay về để vun đắp cho chính mình.
Ta lo làm việc, học hỏi điều mới, dành sự yêu thương cho gia đình, bạn bè. Khi cuộc sống của ta đã đủ đầy và an yên, thì việc ai đó ngoài kia ra sao, thực sự không còn là điều ta quan tâm nữa.
Sống tốt cuộc đời của mình, đó mới là điều quan trọng nhất.

(M. D. _ Inside The Box)

https://nguoiquansat.vn/bamboo-capital-bcg-trieu-tap-co-dong-hop-ban-dinh-huong-tai-cau-truc-254851.html

90-95% NHÀ ĐẦU TƯ CÁ NHÂN TỰ THÂN MẤT T.I.Ề.N - DO THIẾU KỶ LUẬT VỚI 1 NGUYÊN TẮC.

Đầu tư chứng khoán luôn được xem là kênh sinh lời hấp dẫn, nhưng cũng là nơi thử thách sự kiên nhẫn và kỷ luật của mỗi người. Mục tiêu cơ bản của đầu tư là tạo lợi nhuận, song với nhiều nhà đầu tư mới, hành trình này thường dừng lại ở việc “săn cổ phiếu” và “chọn điểm mua”, trong khi yếu tố quyết định hiệu quả thật sự lại nằm ở điểm bán, thời điểm chốt lời.

Yếu tố quyết định hiệu quả của việc đầu tư chứng khoán nằm ở điểm bán để chốt lời.
Thực tế, phần lớn nhà đầu tư F0 dễ rơi vào trạng thái bị cuốn theo nhịp tăng của thị trường. Khi cổ phiếu đang lên, họ nuôi kỳ vọng giá sẽ tiếp tục tăng; khi thị trường điều chỉnh, lại hy vọng giá sẽ hồi.

Chu kỳ “tham – sợ” lặp lại khiến họ hiếm khi chốt lời đúng lúc, thậm chí biến lãi thành lỗ. Nhà đầu tư huyền thoại William J. O’Neil từng nói: “Bạn sẽ không bao giờ bán được ở đỉnh giá, vì vậy đừng tự giày vò nếu cổ phiếu tăng sau khi bạn đã bán”.

Câu nói đó nhắc rằng, đầu tư là quá trình quản trị xác suất, không phải cuộc săn tìm sự hoàn hảo.

Ở thị trường Việt Nam, mỗi tháng vẫn có khoảng 30.000–35.000 tài khoản chứng khoán mới được mở. Dòng tiền từng chảy mạnh vào cổ phiếu khi lãi suất thấp và cơ hội kinh doanh hạn chế. Nhưng bước vào thị trường thì dễ, còn trụ lại để có lãi mới là thử thách thực sự.

Theo thống kê của các công ty chứng khoán, có tới 90–95% nhà đầu tư cá nhân thua lỗ hoặc chỉ hòa vốn. Nguyên nhân không nằm ở thiếu cơ hội, mà ở thiếu nguyên tắc.

Một trong những nguyên tắc cốt lõi là “mua vì lý do gì thì bán vì lý do đó”. Nếu bạn mua cổ phiếu vì doanh nghiệp có nền tảng tài chính tốt, lợi nhuận tăng trưởng ổn định, thì việc bán ra chỉ nên diễn ra khi yếu tố đó thay đổi theo hướng xấu, chẳng hạn doanh thu sụt giảm, biên lợi nhuận co lại hoặc ngành rơi vào giai đoạn khó khăn. Ngược lại, nếu bạn mua vì phân tích kỹ thuật hay dòng tiền ngắn hạn, điểm bán phải dựa trên tín hiệu kỹ thuật đảo chiều, không phải cảm tính.

Một nhà đầu tư thông minh luôn đặt song song hai mốc. Thứ nhất là mức lợi nhuận kỳ vọng và thứ hai là mức lỗ tối đa có thể chịu được.

Giả sử mục tiêu là lãi 25%, thì ngưỡng cắt lỗ nên giới hạn ở 7-8%, đảm bảo tỷ lệ lợi nhuận – rủi ro tối thiểu 3:1. Đây là cách duy trì xác suất chiến thắng lâu dài.

Vấn đề nằm ở chỗ, nhiều người dễ phá vỡ nguyên tắc khi thị trường biến động, không chốt lời vì hy vọng “sẽ tăng thêm”, hoặc không cắt lỗ vì sợ “bán xong lại hồi”. Một khi đã bỏ qua kỷ luật một lần, sự dễ dãi sẽ lặp lại, biến đầu tư thành trò chơi cảm xúc – nơi lòng tham và nỗi sợ chi phối mọi quyết định.

Chứng khoán, về bản chất, không phải canh b.ạ.c. Người chiến thắng là người hiểu rõ cuộc chơi, hiểu doanh nghiệp mình nắm giữ và hiểu chính tâm lý của mình.
Đầu tư là một nghề thực sự: phải đọc, phải học, phải quan sát, phải tích lũy kinh nghiệm, phải giữ kỷ luật lặp đi lặp lại qua hàng trăm quyết định nhỏ.

Lợi nhuận lớn nó đến từ việc tôn trọng nguyên tắc mỗi ngày.

Nếu bạn muốn đi đúng ngay từ đầu… Hãy chọn một hệ thống và theo đuổi nó đến cùng.

Happylive