BCG – đi cùng doanh nghiệp trên hành trình tới VN30

đang bị đình chỉ giao dịch thì có gì giao dịch đâu mà gọi là ngày giao dịch không hưởng quyền

https://www.tracodi.com.vn/quan-he-nha-dau-tu/cong-bo-thong-tin/2025/tcd-nqhdqt-thong-qua-tiep-nhan-don-tu-nhiem-tvhdqt-va-trien-khai-lay-y-kien-co-dong-bang-van-ban-thang-122025

TCD cũng nối tiếp rục rịch cuối năm 2025

CÁC ĐIỂM MUA POCKET PIVOT TIẾP DIỄN – SỬ DỤNG ĐƯỜNG MA10 NGÀY
Trong những con sóng mạnh nhất của thị trường, điều gì khiến bạn tiếc nuối nhất?
Có phải là cảm giác đứng ngoài nhìn cổ phiếu mình theo dõi tăng giá… chỉ vì không tìm được điểm mua bổ sung vị thế thật sự an toàn.
Sự thật là: những nhà giao dịch giỏi không kiếm phần lớn lợi nhuận ở điểm mua đầu tiên.
Họ kiếm tiền ở những điểm bổ sung vị thế đúng thời điểm – nơi dòng tiền lớn tiếp tục để lộ dấu chân trong xu hướng tăng.
Nỗi đau đứng ngoài sóng tăng: vấn đề không của riêng ai
Khi một cổ phiếu đã phá vỡ nền giá và bước vào xu hướng tăng mạnh, hướng dần tới những đỉnh cao mới, việc tìm điểm mua rủi ro thấp để bổ sung vị thế luôn trở thành bài toán khó với mọi nhà đầu tư.
Bạn có thể chờ cổ phiếu kéo ngược về điểm pivot cũ, hoặc kỳ vọng một nhịp điều chỉnh sâu về đường MA50 ngày / 10 tuần.

Nhưng thị trường thực tế hiếm khi vận hành “đẹp chuẩn sách” như vậy. Đa phần các cổ phiếu mạnh nhất không chỉnh sâu và việc đứng ngoài chờ đợi lại khiến nhà đầu tư bỏ lỡ phần lớn đoạn tăng quan trọng nhất.
Chính trong bối cảnh đó, Pocket Pivot tiếp diễn trở thành kỹ năng mang tính “xương sống” trong bộ đồ nghề của Gil Morales và Chris Kacher. Đây là những tín hiệu xuất hiện ngay trong xu hướng tăng, chỉ cho bạn thấy tổ chức đang tiếp tục gom hàng – và mở ra cơ hội để nhà đầu tư bổ sung vị thế vào cổ phiếu chiến thắng với mức rủi ro rất thấp.
Một quy luật mà hai tác giả phát hiện sau hàng chục năm giao dịch thực chiến:
Đường MA10 ngày chính là nơi tổ chức thường xuyên đỡ giá. Vì vậy, MA10 ngày được xem là kim chỉ nam để xác định Pocket Pivot tiếp diễn chất lượng cao.
Điều kiện để một Pocket Pivot tiếp diễn hợp lệ:
-Giá phải bật tăng vượt lên trên đường MA10 ngày.
-Khối lượng phải lớn hơn tất cả các phiên giảm trong 10 ngày trước đó.

Khi hội đủ những tiêu chí này, đó là dấu chân rõ ràng cho thấy dòng tiền lớn đang tiếp tục mua thêm – xác nhận cổ phiếu vẫn khoẻ, xu hướng vẫn mạnh, và thị trường vẫn ủng hộ.
Pocket Pivot tiếp diễn vì vậy trở thành điểm mua nâng cấp, giúp nhà đầu tư:
-Gia tăng vị thế trên các cổ phiếu mạnh nhất thị trường
-Không cần chờ chỉnh sâu – vốn hiếm khi xảy ra trên các siêu cổ phiếu
-Giữ rủi ro ở mức tối thiểu nhờ điểm mua sát MA10
-Theo sát hành động của tổ chức, chứ không chạy theo cảm xúc

Trong những con sóng tăng mạnh nhất, chính những điểm Pocket Pivot tiếp diễn này là nơi nhà đầu tư chuyên nghiệp kiếm được phần lợi nhuận lớn nhất – không phải ở cú breakout đầu tiên, mà ở những nhịp bổ sung vị thế đúng thời điểm.
Nếu kiến thức về Pocket Pivot tiếp diễn khiến bạn sáng tỏ hơn về cách dòng tiền tổ chức vận hành, hãy nhớ rằng: đây chỉ là một mảnh nhỏ trong toàn bộ hệ thống đã giúp Morales & Kacher đạt mức lợi nhuận 18.000%.
Tư duy dòng tiền, cách chọn cổ phiếu dẫn dắt, điểm mua – điểm bán, và nghệ thuật gia tăng vị thế… Tất cả đều được trình bày rõ ràng và có ví dụ thực chiến trong cuốn:
“Cách kiếm lợi nhuận 18.000% …

(happylive)

Điểm Pivotal của Livermore được xác định ra sao?
Điểm Pivotal của Livermore là thời điểm giá phá vỡ sau giai đoạn củng cố với khối lượng đột biến.
Trước pivot, khối lượng phải thu hẹp dưới trung bình 50 ngày, cho thấy cung đã cạn.
Khi phá vỡ, khối lượng tăng mạnh 40–50% hoặc thậm chí hàng trăm phần trăm với siêu cổ phiếu.
Đây là tín hiệu kích hoạt lệnh mua giúp nhà đầu tư “có lãi ngay từ lúc vào”.

(happylive)

:tada::bouquet: CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11 :tada::bouquet:

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, Tập đoàn Bamboo Capital xin bày tỏ sự kính trọng và lòng biết ơn sâu sắc đến quý Thầy Cô giáo, những người đã tận tụy gieo mầm tri thức, thắp sáng hành trình trưởng thành của bao thế hệ.

Kính chúc quý Thầy Cô giáo luôn nhiều sức khoẻ, đầy nhiệt huyết và hạnh phúc trong sự nghiệp trồng người và nuôi dưỡng nguồn nhân lực chất lượng cho đất nước, cho cộng đồng doanh nghiệp, và cho tương lai.

Trân trọng,
Tập đoàn Bamboo Capital.

Có tiền hay không có tiền, đang làm ăn hay mới có ý định khởi nghiệp, có quan hệ tốt hay không… muốn đầu tư tài chánh hay tự đứng ra kinh doanh, cơ hội trong mọi ngành nghề đều tràn ngập và sẵn sàng.
Tất cả chỉ cần hai điều mấu chốt: một đầu óc sáng tạo để tìm ra một đặc thù về lợi thế cạnh tranh; và một ý chí ngọn lửa bất diệt để trả giá và mang ý tưởng đến thành công.
Tôi còn nhớ khoảng 1984 khi tôi gặp James DeRosa lần đầu. Ông ta vừa khai phá sản, vợ ly dị, dọn vào một căn hộ bình dân sau 20 năm sống ở BelAir (khu tỷ phú của Los ­Angeles). Ông bán cho tôi một miếng đất nhỏ ở Riverside, kể vài câu chuyện khôi hài. “Tôi chỉ đầu tư vào ngựa và đàn bà. Tiếc là ngựa đua thì chạy chậm mà đàn bà lại chạy nhanh, nên tôi mới ra nông nỗi này”. Câu nói ấn tượng sau đó là, “Tôi bị phá sản, nhưng không bao giờ nghèo”.
Lúc đó, Mỹ đang ở vào giai đoạn suy thoái và lạm phát, bong bóng bất động sản và chứng khoán vừa nổ, thất nghiệp cao… James cười nói, “Bao nhiêu là tài sản sắp phải thay đổi chủ. Thật tuyệt vời”, ông lên lại kế hoạch cho sự nghiệp và chỉ mười năm sau, trở lại ngôi vị tỷ phú.
Đây cũng là cảm giác khi tôi thấy chuyện làm ăn của mình bế tắc vào khoảng 1995. Nhà máy gia công điện tử (cable box) bên Mexico cầm hơi để sống, thị trường khó khăn, quá nhiều vấn đề với nhân viên, vốn luân chuyển thiếu hụt… Tôi bỏ tất cả sau lưng, mua một vé du thuyền (cruise ship) qua ­Bermuda, đi một mình vì cô bạn gái cho rơi vào giờ chót, ngồi đọc sách, thiền, suy ngẫm về quá khứ, tương lai suốt mười ngày trên biển khơi. Điện thoại di động và mạng Internet còn sơ khai, tôi như bị cô lập trong một nhà tù thoải mái. Một cuốn sách nhỏ mua trước khi lên thuyền (giá dưới 10 đô la) cho tôi một viễn cảnh về thế giới mới của công nghệ thông tin (IT) và Internet. Tôi thay đổi tư duy, kế hoạch kinh doanh, bán các tài sản hiện hữu và mua một vé máy bay qua tận bên Hồng Kông, Thượng Hải… làm lại cuộc đời. Tôi cũng thấy thật thú vị như vừa quyết định chạy qua một ngã rẽ quan trọng trong chuyến du hành của sự nghiệp.

Chu kỳ mới của thị trường
Trong một nền kinh tế thực sự thị trường, doanh nhân luôn phải đối diện với những chu kỳ lên xuống (Mỹ gọi là boom và bust). Vì chiếc ghế quyền lực, các chánh trị gia thế giới kể cả Âu - Mỹ cũng cố gắng tìm đủ mọi cách để can thiệp hầu ngăn chận hiện tượng này. Họ có thể thành công trong vài ba tháng, vài ba quý… nhưng thị trường luôn luôn là kẻ chiến thắng sau cùng.
Chu kỳ của boom và bust luôn luôn hoàn tất quy trình mà thị trường đã định.
Giá trị của tài sản sẽ được điều chỉnh đúng giá trị thực sự, nợ trước sau phải trả, cho vay bừa bãi không quản lý rủi ro thì phải chấp nhận nợ xấu mất tiền, tiêu xài nhiều hơn thu nhập thì phải trả cái giá của yếu kém tụt hậu, chọn sai ngành nghề hay cách thức đầu tư thì đôi khi mất vốn hoàn toàn.
Ở một nền kinh tế thị trường thực sự, không có phép mầu, không có ảo thuật, không có nhiệm kỳ…
Nhìn vào năm 2012, tôi thấy một cơn bão, không rõ lắm về cường độ, không chính xác lắm về thời điểm… nhưng đây sẽ là một cơn bão toàn cầu, rất tệ hại cho các quốc gia đang có một nền kinh tế vĩ mô yếu kém và bất ổn.
Nó cũng sẽ là một khởi đầu cho một chu kỳ nhiều biến động và thay đổi, tạo nên những đổi ngôi về tài sản, bậc thang giá trị trong và ngoài xã hội, tư duy của doanh nhân cũng như nhịp đập của các hoạt động đầu tư và đầu cơ.

Tài sản mới cho lớp doanh nhân mới
Tại Việt Nam, chu kỳ kinh tế trước và sau khi gia nhập WTO đã đem lại quá nhiều cơ hội và tài sản cho những tỷ phú bất động sản, chứng khoán, cò dự án, nhân viên DNNN được cổ phần hóa… Chu kỳ mới sẽ đem nhiều cơ hội cho những ngành nghề khác và sẽ tạo những tỷ phú mới. Như James DeRosa đã tiên đoán, “thật tuyệt vời”

Các bạn biết ước ao lớn nhất của tôi bây giờ là gì không?
Tôi sẽ ở tuổi 30, sống ở một nơi khỉ ho cò gáy, chạy xe ôm, không vợ con nhân tình… và tự do đi tìm giấc mơ vàng của mình. Tôi tin rằng mười năm sau, tôi sẽ có máy bay riêng, bao quanh bởi một lố các chân dài để đi làm từ thiện.

Tư duy tạo nên định mệnh.
Nếu các bạn không cảm thấy hưng phấn khi nghe tôi mô tả về tương lai của thế hệ trẻ 8X, 9X… thì tôi nghĩ các bạn nên bắt đầu để dành tiền mua cho mình một miếng đất ở nghĩa trang là vừa kịp. Hay là cố gắng thi đỗ để công chúa cho động phòng. Đây là thời điểm ngoạn mục và hấp dẫn nhất để làm ăn ở Việt Nam hay tại bất cứ một nền kinh tế mới nổi nào khác.
Nghiêm túc hơn, bây giờ tôi sẽ phân tích tại sao phần lớn các cơ hội kinh doanh và các kênh đầu tư tài chánh đều chứa đựng những yếu tố hấp dẫn cho mọi doanh nhân trẻ.
Dĩ nhiên tôi phải nói một điều nghe rất ấu trĩ nhưng hoàn toàn chính xác: THERE IS NO FREE MEAL (Không có bữa ăn nào miễn phí). Cái gì cũng đều phải trả giá và để làm một đại gia của chu kỳ mới, các bạn sẽ phải hiểu là cơ hội càng lớn thì rủi ro càng nhiều và công sức bỏ ra cũng phải tương xứng. Ngay cả việc làm quan và lấy công chúa cũng phải trả giá khá đắt (thực ra tôi nghĩ thế thôi, tôi không biết tí gì về chuyện này).
Có tiền hay không có tiền, đang làm ăn hay mới có ý định khởi nghiệp, có quan hệ tốt hay không… muốn đầu tư tài chánh hay tự đứng ra kinh doanh, cơ hội trong mọi ngành nghề đều tràn ngập và sẵn sàng.
Tất cả chỉ cần hai điều mấu chốt: một đầu óc sáng tạo để tìm ra một đặc thù về lợi thế cạnh tranh và một ý chí ngọn lửa bất diệt để trả giá và mang ý tưởng đến thành công.
Tôi tin rằng một doanh nhân trẻ, tìm ra một mô hình kinh doanh sáng tạo và dồn hết tâm trí nội lực của mình liên tục trong năm năm, sẽ nhất định trở thành một triệu phú đô la.
Quên chuyện ăn nhậu, quên chuyện thất tình trai gái, quên chuyện bạn bè bàn ra tán vào, quên chuyện sĩ diện, chỉ biết một mục đích duy nhất là công việc của mình, không bỏ cuộc hay thất vọng, không phân tán tài lực với những hoạt động ngoài luồng, không suy nghĩ xa xôi hay lầm lạc.
Chỉ đơn giản có thế.
Tôi sẵn sàng ký một khế ước với bạn: nếu bạn đã làm tất cả việc này thật nghiêm túc và không kiếm được 1 triệu đô la vào 2017, tôi sẽ tịnh khẩu và ngưng hết viết lách trong phần đời còn lại.
Quá dễ phải không bạn?
Ngày mai, hãy bắt đầu lên kế hoạch và tạo cho mình một định mệnh đúng nghĩa và như ý muốn.

Xin thành thực cám ơn thì giờ và lòng ưu ái của quý vị trong một buổi sáng đẹp trời.
Đây là báo hiệu của một khởi đầu may mắn.

Lược trích từ bài Những đầu tư hấp dẫn cho thập kỷ mới
TS. Alan Phan - Góc nhìn Alan về kinh tế (Thuộc Bộ di sản Alan Phan)

Vì sao nhiều doanh nhân thà phạm tội chứ không chấp nhận phá sản?

Rất nhiều doanh nhân phạm tội để “cứu” doanh nghiệp của mình. Dù nếu để doanh nghiệp phá sản, tài sản của họ vẫn có thể “ăn ba đời”, nhưng họ tạo ra những phi vụ tuyệt vọng, chiếm đoạt hàng nghìn tỷ để công ty tiếp tục hoạt động, và đối mặt với rủi ro pháp lý rất cao (họ thừa khả năng nhận thức).
Đằng sau những “cuộc quẫy đạp điên cuồng” này là một tổ hợp những động lực tâm lý sâu xa.

Gánh nặng của người “thuyền trưởng”
Nói một cách đẹp đẽ, hành động của họ được thúc đẩy bởi trách nhiệm với những người tin tưởng mình: từ đối tác, gia đình, bạn bè, cổ đông cho đến nhân viên.
Viễn cảnh những người đó sẽ “ra đứng đường” hoặc suy sụp theo họ là một gánh nặng tinh thần.
Yếu tố về danh dự và lý tưởng cũng đóng vai trò quan trọng: danh dự của một người từng được tung hô, và lý tưởng về việc tạo ra những thành tựu hoành tráng.
Khi tất cả những điều đó có nguy cơ sụp đổ, họ sẽ tìm mọi cách để cứu vãn.

Ảo tưởng về sự “siêu phàm”.
Thành công kéo dài thường đi kèm với cái bẫy tâm lý: nó củng cố niềm tin rằng bản thân mình là “siêu phàm”, là ngoại lệ.
Những con người này tin họ có thể “chơi được những game mà người thường không thể hoặc không dám chơi”.
Một ví dụ là thị trường chứng khoán Việt Nam, với những biến động đầy kịch tính, dường như trở thành sân khấu lý tưởng để họ chứng tỏ sự siêu phàm đó.
Niềm tin này càng được củng cố bởi những tiền lệ “liều ăn nhiều” trong xã hội, tạo ra suy nghĩ rằng khi có nhiều tiền và quyền lực, người ta có thể không cần chơi theo luật thông thường.

Doanh nghiệp là cái tôi, là di sản.
Đối với những doanh nhân đã dành cả đời xây dựng sự nghiệp, doanh nghiệp không chỉ là cỗ máy kiếm tiền, nó là hiện thân của cái tôi, là minh chứng cho trí tuệ, năng lực, tầm nhìn, và cả phúc phần (rất cao) của họ.
Doanh nghiệp đối với họ là di sản để lại cho hậu thế và xã hội, là biểu tượng cho một cuộc đời vượt trội. Vì vậy, việc để doanh nghiệp phá sản không khác gì một hành động “phá huỷ bản ngã”, “phá hủy di sản”, xóa sổ dấu ấn của mình khỏi cuộc đời. Do đó, họ không thể chấp nhận thất bại.
Tựu trung lại, “cuộc quẫy đạp điên cuồng” của những doanh nhân này không đơn thuần là một quyết định kinh tế, mà là phản ứng tâm lý trước nguy cơ sụp đổ toàn diện về bản ngã, danh dự và di sản.
Họ không chỉ đang cố cứu một công ty, mà đang cố cứu lấy chính con người mà họ đã dày công xây dựng nên trong mắt bản thân và xã hội.

(S.)

Blog chứng khoán: Cầu bắt đáy sẽ sớm bộc lộ - VnEconomy Blog chứng khoán: Cầu bắt đáy sẽ sớm bộc lộ - VnEconomy

1 Likes

Nếu bạn chọn cho mình con đường doanh nhân thì trong tủ hồ sơ nên có các giấy tờ sau:

1.Sổ hiến_máu (càng nhiều càng tốt).

2.Thẻ hiến tạng.

3.Lệnh chuyển ngân hàng cho các quỹ từ thiện vùng cao vùng sâu (càng dày càng tốt, nên trích 10% lợi nhuận mình kiếm được chuyển tặng các quỹ, hào sảng hơn thì 20, 30, 50%).

4.Cà vẹt (giấy đăng ký) xe ô tô gồm ô tô tải (công việc) và ô tô con (cá nhân), giai đoạn quá độ là ô tô bán tải. Ở quê mình đường sá rộng rãi, lái xe đi làm ăn giao dịch rất thuận lợi.

5.Giấy đăng ký kinh doanh có trụ sở đặt tại quê nhà, các hoạt động buôn bán xuất nhập khẩu sẽ nộp thuế cho quê hương cũng là 1 cách đóng góp.
Ví dụ 1 năm nhập 10 tỷ hàng thì vẫn đóng thuế 1 tỷ VAT cho tỉnh, nếu xuất khẩu thì tiền USD chảy về ngân hàng Vietcombank, Eximbank, Agribank…của tỉnh mình, giúp tỉnh mình phồn vinh.

6.Hợp đồng thuê đất trong khu công nghiệp tỉnh để sản xuất. Làm ở ngoài thì ban đầu thấy tiện nhưng với tốc độ đô thị hoá, 10 năm, 20 năm nữa sẽ phải di dời vì dân cư họ mọc dày đặc xung quanh. Do vậy nên vô khu công nghiệp trước thì tốt, vấn đề cháy nổ tiếng ồn khí thải…sẽ dễ quản lý hơn.

7.Hộ chiếu để tham dự các hội chợ lớn nhỏ trên khắp thế giới.
Ví dụ mình sản xuất hạt điều rang muối chẳng hạn, thì search “exhibition/trade fair/cashew nut/2021/international/food industry” và điền form, xong xách giỏ đi.

8.Giấy chứng nhận, bằng khen, huy chương các cuộc thi khởi nghiệp, doanh nghiệp trẻ, doanh nghiệp xã hội, doanh nghiệp cộng đồng, tài sắc doanh nhân, tiếng hát doanh nhân,…
Thi thố hết mọi cuộc thi lớn nhỏ để tăng sự tự tin cho mình, xây dựng được thương hiệu cá nhân (personal branding rất quan trọng), học hỏi thêm từ các đàn anh đàn chị đi trước, có thêm nhiều mối quan hệ với bạn bè…

9.Dành thời gian để thực hiện các hoạt động gắn kết cộng đồng như dọn rác, xây viện dưỡng lão, viện trẻ mồ côi, xây cầu và đường giao thông nông thôn, trồng hoa cho trạm y tế và bệnh viện huyện, tặng trang thiết bị y tế cho các bệnh viện, xây dựng bếp ăn từ thiện ở bệnh viện, sửa chữa các trường học, tặng thiết bị cho các trường học, các chương trình dạy tiếng Anh cho trẻ em nông thôn…
Hiện nay trên thế giới, doanh nghiệp luôn gắn với chữ CSR (Corporate Social Responsibilty) tức trách nhiệm xã hội của doanh nghiệp. Ai còn làm chỉ vì lợi nhuận thì không lâu bền được, vì nhận thức cộng đồng đã rất khác.
Chỉ làm giàu cho bản thân họ và cổ đông của họ, chẳng thấy đóng góp gì cho xã hội ở những vùng khó khăn để san sẻ sự phồn vinh đồng đều cho cả nước, thì vẫn không nhận được sự tôn trọng của xã hội.

Chúc các bạn có sớm 8 bộ hồ sơ (từ 1-8) và dành thời gian cho hoạt động (9) bên cạnh việc sản xuất làm ăn của mình.
Vài chục năm nữa thì ai cũng chết, mình để lại giấy tờ vậy cho thế hệ sau mà phát triển lên quy mô lớn hơn, tầm vóc lớn hơn. Đã có hàng ngàn người có được bộ hồ sơ này, mình muốn là mình làm được thôi.
Đất nước và xã hội sẽ không quên có 1 người tên là (điền tên mình vào đây) đã xuất hiện 1 lần trên trái đất và đã góp phần thay đổi xã hội trở nên tốt đẹp hơn.

(TNBS)

HOÀN VỐN?
Người ta thường tưởng rằng bỏ tiền ra kinh doanh là một chuỗi phép tính đơn giản: vốn bỏ ra, doanh thu về, lãi gộp lại, hoàn vốn, có lãi mẹ đẻ lãi con, giàu có đến dần…
Nhưng đời sống kinh doanh không vận hành bằng số học tuyến tính. Nó vận hành bằng xác suất – và xác suất luôn lạnh lùng hơn con người tưởng.
Điều làm nhiều người ngạc nhiên không phải là chuyện lỗ, mà là chuyện dù không lỗ, họ vẫn không thể lấy lại vốn nhanh như kỳ vọng.
Trong kinh doanh, “không lỗ” không có nghĩa là “đang tiến gần tới hòa vốn”.
Đó chỉ là trạng thái đang đứng yên trong một trò chơi mà thế giới luôn đẩy bạn lùi lại từng ngày.

Một quán ăn mở ra với hy vọng đơn giản: bán được 50 phần mỗi ngày là sống. Nhưng xác suất để duy trì con số 50 phần liên tục, theo đúng biên độ giá – chi phí – khách – thời tiết – thị hiếu – sự cố bất ngờ, là điều mà người ngoài cuộc thường đánh giá thấp.
Người ta thường nhìn kết quả tốt nhất của ngày đông khách và dùng nó làm chuẩn. Nhưng xác suất cho “ngày đông khách” xảy ra mỗi ngày gần như bằng 0.
Ngược lại, xác suất gặp một ngày vắng khách, một tuần mưa dầm, một tháng có thêm đối thủ cạnh tranh… lại cao hơn ta tưởng rất nhiều.
Thế nên, đường đi đến hòa vốn không phải là 12 tháng như kế hoạch Excel mà bạn lập; nó là chuỗi những ngày tài chính vi mô bị xói mòn mà mắt thường không thấy.

Thậm chí, bạn tưởng mình đang dần lấy lại vốn – nhưng thực chất vốn đang bị “rút ngầm” từng ngày qua những thứ mà nhiều người chẳng bao giờ tính vào: khấu hao, công sức, và chi phí cơ hội.

Một là khấu hao tài sản – máy pha cà phê, bàn ghế, tủ lạnh, quầy kệ.
Những món đồ bạn mua hôm mở quán không tồn tại mãi, mà xuống cấp dần mỗi ngày, cả về vật lý lẫn giá trị thị trường. Nếu đầu tư ban đầu 300 triệu, thì chỉ cần khấu hao 10%/năm, tức 30 triệu, tương đương 82.000 đồng mỗi ngày vốn tự rút khỏi bạn mà không phát ra tiếng động.

Hai là lương của chính bạn.
Bạn pha cà phê, dọn dẹp, nhập hàng, đăng bài Facebook, tiếp khách… mỗi ngày 10–12 tiếng, không nghỉ. Nhưng nếu trong bản tính lãi bạn không trừ ra ít nhất 10 triệu/tháng cho công của chính mình, bạn đang tự lừa mình: làm không công và tưởng là có lời. Một doanh nghiệp không thể sống nhờ việc chủ “hy sinh” lương của mình mãi.

Ba là chi phí cơ hội.
Số vốn 300 triệu bạn đổ vào quán là số tiền bạn không gửi ngân hàng, không đầu tư vào tài sản tăng giá, và không dùng vào bất kỳ phương án an toàn nào khác. Nếu gửi tiết kiệm 6%/năm, bạn đã có 18 triệu – tức 50.000đ mỗi ngày. Khi kinh doanh, bạn không chỉ phải thắng chi phí hiện tại, mà còn phải thắng cả lãi suất thay thế. Và phần lớn người mới làm ăn đều không vượt nổi mốc này.

Cộng lại cả ba chi phí âm thầm kia, bạn đang phải vượt qua mức âm 132.000đ mỗi ngày – dù doanh thu nhìn ngoài có vẻ ổn. Chưa kể xác suất để có 30 ngày đều đặn không sự cố là cực thấp. Một tuần mưa gió, một sự cố mất điện, một đối thủ mở sát bên – là đủ để đẩy toàn bộ kế hoạch hoàn vốn đi xa thêm vài tháng, nếu không muốn nói là vài năm.

Và đáng nói nhất: trong kinh doanh, xác suất thất bại không phân bố đều.
Nó giống như trò rút gỗ Jenga – càng về sau, chỉ cần một biến động nhỏ cũng có thể làm toàn bộ sụp đổ.
Một tháng không có lời không kéo bạn về 0, mà kéo bạn về –10%. Còn từ –10% lên lại 0% khó hơn nhiều lần so với từ 0% lên 10%.
Tổn thất càng lớn, xác suất phục hồi càng thấp – đó là định luật tàn nhẫn của lợi nhuận trong thế giới thực.

Nhưng nghịch lý là: con người có xu hướng đánh giá rủi ro bằng cảm xúc, không bằng toán học.
Ta thấy vài người mở quán thành công và nghĩ “mình cũng làm được.” Ta lắng nghe câu chuyện của những người còn sống sót, nhưng bỏ qua hàng trăm người đã thất bại trong im lặng.
Tâm lý học gọi đó là survivor bias – thành kiến sống sót. Chính nó khiến nhiều người tưởng mình đang bước vào một canh bạc dễ thắng, trong khi tỷ lệ thật sự thấp hơn nhiều so với cảm giác.

Điều này không có nghĩa là đừng kinh doanh. Nhưng nếu bạn muốn thực sự lấy lại vốn, bạn phải hiểu rằng mình đang bước vào một cuộc chơi nơi tiền không chỉ bị mất bằng hóa đơn – mà còn chảy ngược qua những thứ không ghi sổ. Phải tính cả hao mòn, công sức, chi phí thay thế – rồi mới gọi đó là lợi nhuận.
Trong kinh doanh, khó nhất không phải là làm ra tiền, mà là hiểu tiền đang đi đâu. Chỉ khi bạn tỉnh táo với từng dòng tiền tàng hình ấy, bạn mới biết mình đang đi tới – hay chỉ đang đứng yên trên một con đường tưởng là có lãi.

(s.t)