Chương 1 – Trứng nở trong bình minh
Bài 1: Những quả trứng bé nhỏ và lời thì thầm của đất trời
Sáng sớm.
Trên triền đồi phủ đầy sương mỏng, một góc vườn nhỏ lặng lẽ nở bung tiếng chim non ríu rít. Mặt trời chưa kịp ló rạng, nhưng ánh hồng đầu tiên của bình minh đã khẽ chạm vào những nhành cỏ non, làm long lanh từng giọt sương như chuỗi hạt ngọc .
Giữa khu vườn ấy, có một ổ rơm tròn ấm áp, nơi Gà mẹ đang nằm nghiêng, dang cánh ôm trọn mười quả trứng căng đầy sự sống. Mắt Gà mẹ lim dim, nhưng lòng thì thao thức.
“Hôm nay… chúng sẽ chào đời.”
“Mười đứa con bé bỏng… mười mầm sống ngây thơ sẽ bắt đầu bước ra thế giới này.”
Gà mẹ không còn trẻ.
Chị đã từng vượt qua những cơn mưa dầm, từng lặng lẽ sống sót qua những mùa săn mồi của Diều Hâu.
Chị hiểu thế giới này không chỉ có cỏ xanh và hạt thóc… mà còn có bẫy rập, gió dữ và bóng tối bất ngờ .
Chị không sợ cho mình.
Nhưng nghĩ đến đàn con sắp nở – tâm hồn ngây thơ chưa va chạm, chưa hiểu cuộc đời nhiều mặt – trái tim Gà mẹ nhói lên như bị kim châm.
Ổ trứng nằm yên, nhưng từng quả bắt đầu động đậy.
Như nghe thấy tiếng lòng của mẹ, những sinh linh bên trong đang ngọ nguậy.
Vỏ trứng nứt ra từng đường nhỏ…
“Cạch…”
Rồi “Cạch… cạch…”
Tiếng đầu tiên của sự sống vang lên trong nắng mai.
Một bé gà chui ra đầu tiên, lông mịn như sợi tơ trời. Bé lúng túng mở mắt, rồi vươn cổ nhìn quanh với ánh mắt như nắng ban mai. Gà mẹ dịu dàng mỉm cười:
“Con là Apollo. Con mang trong mình ánh sáng, nghệ thuật, và khát vọng bay cao… Nhưng nhớ nhé, ánh sáng không phải lúc nào cũng là chân lý. Có những thứ lấp lánh – nhưng rỗng tuếch.”
Rồi bé thứ hai nở ra nhanh như gió. Bé bật khỏi vỏ trứng bằng một cú đạp xoay tròn, mắt sáng rực, mỏ cười khúc khích như thể đã biết bí mật gì đó. Gà mẹ thở dài:
“Con là Hermes. Lanh lẹ, lém lỉnh, thích khám phá. Nhưng đừng để đôi chân nhanh hơn trái tim. Có những nơi đi rồi – không thể quay lại…”
Bé thứ ba nở ra rất khẽ khàng. Không khóc, không la. Chỉ mở mắt và… ngước nhìn mẹ rất lâu. Đôi mắt ấy sáng trong như nước giếng cổ, như đã đọc hết thế giới này. Gà mẹ nghiêng đầu:
“Chào con, Athena. Trí tuệ là món quà lớn – nhưng hãy dùng nó để yêu thương, chứ đừng để phán xét.”
Bé tiếp theo đạp tung vỏ trứng, gào toáng lên. Cả ổ trứng rung theo cú đạp của em. Đôi mắt long lanh, nhưng trán thì nhăn nhó như sắp cãi nhau với cả thế giới. Gà mẹ khẽ nhắm mắt:
“Ares. Con mạnh mẽ… Nhưng sức mạnh không đi cùng trái tim thì sẽ thành gươm dao. Hãy học cách lắng nghe trước khi hét lên.”
Một bé khác vừa nở đã… ngủ gà ngủ gật. Mắt lim dim, bụng kêu “ọc ọc”, mỏ thì mút nhẹ rơm rạ như đang mơ ăn gì ngon lắm. Gà mẹ bật cười khúc khích:
“Dion… Con yêu niềm vui. Nhưng đời không chỉ có bánh ngọt. Đừng để vui thú che mất con đường lớn.”
Bình minh dần lên cao, ánh nắng ấm bắt đầu len qua ổ rơm vàng.
5 bé gà đầu tiên đã nở.
Gà mẹ dùng cánh vuốt nhẹ từng chiếc lông măng còn ướt, thì thầm những lời chúc lành của một ngày đầu đời.
Ngoài kia, gió đã bắt đầu nổi. Diều Hâu có thể đang bay đâu đó.
Nhưng hôm nay, chị vẫn còn thời gian – để trao lời, để dạy yêu thương.
Còn 5 quả trứng nữa vẫn đang đung đưa nhè nhẹ…
Gà mẹ chờ. Và đất trời cũng chờ.
Chờ cho mười mầm sống sẽ đủ đầy để bước ra – vào một cuộc đời vừa tuyệt đẹp, vừa gian nan.
HƠI LIÊN QUAN
1. Thông tin Vĩ mô, chính trị, kinh tế
2. Xu hướng thị trường chứng khoán
3. Chia sẻ với nhà đầu tư mới
4. Wo0o0w …Lướt sóng thôi …!
5. Aluu…Mua chưa ? Mua chưa ?
6. Chuyện vui …có THƯỞNG