Ổn nha. Hai chữ “giá như” mà anh ấy nhắc đến khiến cô đôi chút băn khoăn. Nếu chuyện của hai người ấy được hoà giải sớm thì không mất đến 3 năm xa cách. Cô nhớ cô bé Liss nhà anh ấy, sau 3 năm thì cũng đã thêm 3 tuổi rồi.
Những mâu thuẫn, bất đồng ý kiến và quan điểm luôn khiến những người trong cuộc trở nên xa cách. Nếu sự xa cách đó xảy ra giữa những anh chị em trong cùng một nhà thì những đứa trẻ mỗi gia đình sẽ thiếu đi tình thương từ những người họ hàng.Thời gian thì cứ trôi, tuổi thơ của các bé sẽ qua đi và cô cảm nhận sự mất mát về tình cảm trong quãng thời gian xa cách đó.
Ví như, người cha vì một lý do nào đó rời bỏ gia đình của mình. Một thời gian rất lâu sau, khi quay về, ông thấy các con đã lớn. Ông đã bỏ lỡ hình ảnh tuổi thơ và khoảng thời gian chứng kiến những đứa con trưởng thành. Nó như nội dung bộ phim Click (năm 2006) vậy.
Cuộc đời mỗi người càng ít hai chữ “giá như” thì sẽ bình an và ý nghĩa hơn.
Rhia hiểu ạ. Tuổi thơ của những đứa trẻ trôi qua rất mau. Nếu người lớn vì những mâu thuẫn mà xa cách nhau, những đứa bé sẽ thiếu đi tình cảm… sẽ có sự hối tiếc từ phía người lớn khi họ đã lỡ mất những khoảng trời tuổi thơ đó của bọn trẻ. Nói làm sao nhỉ? Khi nhận ra giá trị của đời người và thời gian, họ sẽ tiếp tục nói hai chữ “giá như” ư?
Sao đọc nội dung BEAR viết như “đang đi guốc trong bụng” Nickles vậy? Anh rất thích phim Click, rất hay và ý nghĩa.
Sau khi kết hôn và có bé đầu, anh từng có khoảng thời gian lao đầu vào công việc ở một nơi rất xa gia đình. Thời gian ở xa vợ con của anh chỉ là 1 năm thôi nhưng khi trở về, nhìn thấy sự lớn lên của em bé khiến anh có những suy tư. Dẫu rằng, chuyện kiếm tiền với anh là quan trọng nhưng từ lúc đó, đi đâu anh cũng dẫn cả nhà theo. Anh không muốn là người cha như trong ví dụ của BEAR. Anh muốn chứng kiến và đồng hành cùng sự lớn lên của bọn trẻ.
Nickles rất cảm động khi BEAR nhắc đến điều này. Như chạm đến những suy tư ngày trước của anh vậy.
Bộn bề của cuộc sống, cơm áo gạo tiền, rồi các mối quan hệ xã hội, trách nhiệm… đã và đang cuốn chúng ta vào vòng xoáy vô tận. Ai cũng có lựa chọn cho mình một con đường đi, nhưng dù lựa chọn như thế nào, cũng phải để mình luôn cảm thấy vui vẻ, an nhiên. Còn sự lựa chọn ấy làm cho chúng ta nặng nề và mỏi mệt, hãy dừng lại, và lựa chọn lại. Không bao giờ là muộn để bắt đầu một khởi đầu mới! Chúc nhà Gấu một ngày an lành nhé!
Anh @T.oiYeuVietNam ơi, đây là câu hỏi riêng tư nên cô chủ sẽ không trả lời ạ.
Phòng Tri Ân không phải là nơi đặc biệt nào cả. Mỗi người đều có thể tạo một Phòng Tri Ân cho riêng mình. Nếu chưa có điều kiện thì mình dành một góc nhỏ trong tâm hồn để thực tập lòng Tri Ân. Đó cũng được gọi là Phòng Tri Ân rồi. Một vài chia sẻ của Karol ạ.
Nếu mệt thì dừng lại nghỉ một chút. Khi đã tỉnh táo, thoải mái rồi thì tiếp tục hành trình. Như mình làm việc gì mà có những thứ không suôn sẻ, không như ý mình thì đơn giản là cho bản thân cơ hội để làm lại, điều chỉnh. Có thể những điều kiện thuận lợi không còn như ban đầu nhưng trong nghịch cảnh vẫn có những điều mầu nhiệm không thể giải thích được. Miễn là mình nghĩ điều tốt, cố gắng và kiên trì thực hiện thì những thuận duyên sẽ đến.
Bản thân Gấu lựa chọn suy nghĩ đơn giản từ trên xuống và hành động để tạo ra kết quả. Trên con đường đó, em luôn tìm cách để tăng trưởng lợi ích cho mình và cho người khác. Lợi ích xã hội và bảo vệ môi sinh là điều em quan tâm hơn cả.