Góc Thư giãn: Làng Trứng truyền kỳ!

Góc thư giãn: Ông Lão đánh cá và bầy cá Vàng ( p2) :tropical_fish:

Sau khi khi mang thú săn và củi vào làng bán được kha khá tiền.Ông Lão liền ghé mua một cái Vó siêu to khổng lồ mang về.
Vừa nhác thấy bóng ông, Mụ Vk đã tru tréo:

  • Này, này… Ông làm gì mà về sớm thế hử!?
    Vốn đã quá quen với tính cách mụ vk, ông Lão bình thản đáp:
  • Hôm nay công việc thuận lợi, săn đc nhiều thú, lượm đc nhiều củi, bán cũng đc khá tiền nên tui về sớm…
  • Này! - Mụ vk ngắt lời - Ông đúng là lão hâm. Thuận lợi tại sao không tranh thủ " bào" thêm mà lại về sớm?
    Bỏ cái Vó xuống đất, ông Lão kiên nhẫn giải thích:
  • Tôi nói bà nghe nè, Sống trên đời đừng nên quá tham lam, ***" tham thì thâm", uống nước còn phải chừa cặn nữa là… Bắt nhiều thú, lượm nhiều củi quá “người ta” biết thì mình sẽ gặp bất lợi. Cứ từ từ , lẳng lẳng khai thác" sẽ khôn ngoan hơn…
  • Lười thì nói lười… - Mụ vk gắt - Ngâu thì có chớ khôn giề
  • Tôi không lười - Ông Lão nhẫn nại - Một khi “Thương lái biết” rừng nhiều thú, nhiều củi “sẽ ép giá”, người khác biết thì “đổ vào bắt, lượm”… Lúc đó thì “lộ mất ăn ngay”. Bà hỉu hông?
    Thừa bít mụ vk sẽ ko hiểu. Ông Lão nhẹ nhàng nói:
  • Thôi, Tôi về sớm thì cũng có ngồi không đâu nè . Tôi mua cái Vó này về để vó cá nè
  • Đấy, đấy… - Mụ vk lại càng tỏ ra giận hơn - Thà ông mua… quần áo cho tôi thì tôi còn đỡ bực . Đằng này đj mua cái thứ vớ vẩn…
  • À…
    Ông Lão buộc miệng cười lớn, rồi móc túi lấy ra một cái túi thơm đưa mụ vk. Mụ vk lập tức đón lấy đổi vẻ mặt tươi như hoa ( đúng là đờn bà!)
    Ông Lão vác cái Vó đj ra con sông sau nhà. Gắn vó, thả xuống sông xong, ông đj hái một tổ trứng kiến vàng thật to và lấy cuốc đào thật nhiều trùn đất.
    Đoạn ông pha một ấm trà gừng, mắc cái võng, ngồi lên pha tra uống.
    Dòng sông sau nhà ông Lão nước trong vắt, đến mức có thể nhìn thấy được cá bên dưới.
    Chỉ một lát sau khi buông Vó thì đã có 1 vài con cá nho nhỏ bơi vào.
    Ông Lão mỉm cười lấy ít trùn đất ném vào trong Vó. Lũ cá nhỏ nhao vào ăn lấy ăn để
    Nhấp một ngụm trà nhỏ, ông Lão ngâm nga:
    " … Con cá ham mồi, con cá rồi đời… cá rồi đời…
    Mụ vk đứng phía sau lúc nào ko rõ, vỗ mạnh vào vai làm ông Lão sặc cả trà
  • Này! Cá vào Vó không cất lên mà còn quẳng trùn thế hả? Ông khìn à?
  • Bà này… - Ông Lão hơi bực mình nói - Việc Vó cá là việc của đờn ông. Miễn sao giờ tới tối có cá cho bà thì thôi.
  • Dốt thì nói dốt mẹ đj - Mụ vk mắng - chả ai như ông thấy cá mà ko cất vó!?
  • Thôi… tôi lạy bà… tôi có giải thích bà cũng ko hiểu đâu…Bà đj qua hàng xóm chơi đj… Vó cá để tui lo.
  • Ông xem thường tôi vừa thôi nhá. Ông cứ thử giải thích xem tôi có hiểu không!?
    “Lũ cá nghe động ồn ào” bơi hết ra Vó. Biết không thể yên với mụ vk đc, ông Lão tằng hắng nói:
  • Vó cá và câu cá là 2 công việc khác nhau. Khi cá dính câu thì ta phải kéo lên để bắt. Nhưng khi Vó cá thì ta phải biết " rải mồi dụ cá" thì mới cất được nhiều cá.
  • Cụ thể ta phải làm như sau:
    1/ Chuẩn bị Vó thật to, mồi đầy đủ.
    2/ Lặng lẽ thả Vó, rải mồi…
    3/ Khi có cá vào Vó ta phải rải thêm mồi, thậm chí nếu gặp cá ( não) Vàng thì ta có thể cầm mồi đưa vào tận miệng nó.
    4/ Lớp cá đầu tiên ăn no sẽ bơi ra khỏi vó…
    5/ Chúng sẽ tám chuyện, khoe thành tích, selfie các kiểu…
    6/ Sau đó " quen mùi" chúng sẽ quay lại ăn và thậm hí rủ rê các con cá khác bơi vào ăn chung để chứng minh chúng giỏi.
    7/ Sẽ có nhiều, nhiều con cá hồ nghi không theo vào, thậm chí can ngăn, chửi bới đám cá đó.
    8/ Ta tiếp tục “rải thính thơm”. Chúng vào ăn và lại bơi ra “khoe”
    8/ Những con cá lì lợm, bảo thủ nhất cũng bắt đầu lung lay ý chí, cảm thấy " chắc ăn" và mò vào…
    9/ Khi nào 95% Cá trong khúc sông mò hết vào thì ta… Cất Vó !
  • Bà hỉu hông?! - Ông Lão hỏi
  • À, ờ… hỉu rùi. Mà nói lý thuyết tui ko tin
  • Thế thì ngồi im đấy mà xem
    Nói đoạn ông Lão rải thêm trùn, trứng kiến vào Vó. Chỉ 2 tiếng trôi qua, trong Vó đã lúc nhúc Cá. Chúng dạn tới mức nhô lên mặt nước mỗi khi Ông Lão rải mồi.
    Ông Lão quay sang bảo mụ vk:
    **- Bà thử to tiếng xua chúng đj xem nào.
  • Ông điên à!? Chúng chạy hết có mà toi công!
  • Cứ làm đj - Ông Lão tự tin nói !
    Mụ Vk liền lấy cái cây chọc chọc xuống nước, tru tréo:
  • Xùy… xùy… Chạy hết đj… không Ông Lão thoái vốn chốt lời… ý lộn cất vó là chúng mày tiêu ngay! xùy… xùy…
    Bất chợt có một con cá Vàng nhô đầu khỏi mặt nước nói:
  • Đệt… mụ hâm… mụ nói vớ vẩn gì thế hả?
  • Nếu ông lão có chốt… ý lộn có kéo vó lên thì là " tại… vì… bởi…mún kéo tụi tui lên để hôn hay nựng…thui nhá!!!
  • Ông Lão rất tốt bụng. Nếu mún bắt tụi tui thì bắt lâu rùi
  • Mụ hâm, mụ hâm …!
    Lũ cá đồng loạt gạch đá mụ vk.
    Ngay lúc đó cái Vó siêu to khổng lồ được ông Lão cất lên. Lũ cá bị kéo khỏi mặt nước nằm đè lên nhau giãy đành đạch…
  • Này, này… Ông đang đùa phải ko Ông Lão?! - Con cá Vàng lúc nãy hỏi.
  • Ừ… - Ông Lão nheo mắt - Tôi chỉ đùa tý thôi !. Các cậu nằm im đừng cựa quậy kẻo hư Vó. Nhắm mắt lại, tôi sẽ thả các cậu xuống sông… Mụ vk đưa cái Thùng siêu to khổng lồ lại cho Ông Lão trút hết lũ Cá vào thùng…

( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí nhảm nhí Làng Trứng truyền kỳ…)

13 Likes

Thư giãn ngắn: Uất ức bí kíp :roll_eyes:

Chuyện kể rằng có 1 Trứng thiếu hiệp đam mê Trứng pháp . Hễ nghe rằng ở đâu có Bí Kíp Trứng pháp là anh ta đj tìm cho bằng được
Một ngày nọ nghe đồn trong cánh rừng già có Bí Kíp nên Trứng thiếu hiệp mạo hiểm vô tìm. Thật không may anh bị rơi xuống 1 giếng cạn bỏ hoang sâu gần 30 trượng.
Ban đầu Trứng thiếu hiệp tỏ ra khá bình tĩnh tự tjn rằng sẽ có người sớm đj qua và giải cứu cho mình
Thế nhưng đến ngày thứ 2 vẫn ko có ai đj ngang qua cả. Đói bụng và mệt mỏi, ý chí của Trứng thiếu hiệp suy giảm rõ rệt.
Anh ta loay hoay tìm đường lên thì phát hiện ra 3 quyển bí kíp.
Lật ra xem thì thấy chúng có tựa như sau:

  • Quyển 1 là Tĩnh tâm toạ thiền đại pháp
  • Quyển 2 là Khô máu thần công
  • Quyển 3 là Uất ức bí kíp !
    Đọc sơ qua 3 tựa đề Trứng thiếu hiệp vứt ngay quyển thứ nhất, miệng lẩm bẩm:
  • Mịa tình thế này mờ “tĩnh tâm với chả toạ thiền” thì có mà chết vì đói khát!
    Trứng thiếu hiệp giở quyển số 2 ra đọc thấy có ghi " Vận hết công lực cố gắng hết sức leo lên. Nếu lên được thì sống - Rớt xuống thì… chết!
  • Mịa… hên xui quá!
    Thất vọng! Trứng thiếu hiệp vứt quyển ấy đi.

Cầm quyển số 3 xem anh ta thấy:

  • Trang đầu tiên ghi : " Đây là tuyệt thế võ công. Luyện thành thục sẽ có thể ***bay lên khỏi giếng dễ dàng
  • Quá tuyệt vời! - Anh ta reo lên sung sướng.
  • Lật tiếp trang 2 anh ta thấy ghi:
  • “Muốn luyện võ công này phải tự … cung”
    Không hề lưỡng lự, Trứng thiếu hiệp liền rút kiếm ra … Xoẹt … Xong! :expressionless:
    Trứng thiếu hiệp lật sang trang thứ 3, có một dòng chữ nhỏ ghi như sau:
  • *“Không thiến cũng không sao”
    Trứng thiếu hiệp uất ức nghẹn cổ họng, vứt cuốn bí kíp nằm rên la đau đớn vì tuyệt vọng và mất máu !

Chợt anh ta nhìn thấy cuốn bí kíp đầu tiên mà mình vứt ở bên cạnh. Ráng sức tàn Trứng kiếm sỹ với tay cầm lấy. Anh thấy trong đó có ghi:

  • " Ngồi xếp bằng tĩnh tâm niệm kinh sẽ không cảm thấy đói khát! Cứ yên tâm vì cách 2 ngày sẽ có người tới kiểm tra giếng này" :astonished:
    Vừa mất máu vừa hối hận vì vứt bỏ bí kíp cần thiết, Trứng thiếu hiệp uất hận rút kiếm tự sát!

Lúc đang hấp hối một cơn gió lật trang tiếp theo của " Uất ức bí kíp ", từng hàng chữ hiện ra đập vào mắt Trứng thiếu hiệp:

  • “Nếu lỡ thiến thì cứ bình tĩnh tu luyện theo hướng dẫn. Chỉ mất 30 phút là luyện thành thì “nó” sẽ mọc lại như cũ, và khỏe hơn bội phần. Dễ dàng bay khỏi giếng và thành đệ nhất Trứng thủ…

Mắt Trứng thiếu hiệp mờ dần đj trong khi tay vẫn nắm chặt cuốn bí kíp… :dizzy_face:

( Trích chuyện sưu tầm kết hợp bịa chế thêm nhằm mục đích giải trí nhảm nhí xả stress Làng Trứng truyền kỳ)

12 Likes

Thư giãn xàm chế Luận kiếm: Cảnh giới Trứng Kiếm Thuật :person_fencing:

(Chuyện bịa chế từ cốt truyện từ bộ “Thần Điêu Đại Hiệp”

Dương Quá có cơ hội gặp được Thần điêu – con vật được cho là người bạn cuối đời của lão nhân Độc Cô
Sau khi gặp gỡ, Thần điêu dẫn Dương Quá đến mộ của Độc Cô, dựa trên những manh mối tại nơi này, Dương Quá biết được rằng Độc Cô Cầu Bại là một người sở hữu Trứng Kiếm Thuật vô song, một thời tung hoành thiên hạ

Sau khi biết cả thiên hạ không một ai địch được nổi Trứng Kiếm Thuật mình sáng tạo nên, lão nhân Độc Cô đã chọn ẩn danh giang hồ, lui về sống quãng đời bình thản còn lại với Thần điêu

Trước khi chết, ông cũng đã lập mộ chôn 5 thanh Trứng Kiếm của mình và đặt lời chú giải triết lí cho mỗi thanh Trứng kiếm.

I/ Thanh thứ nhất : Cương Trứng Kiếm còn gọi lài F0

Cương Trứng Kiếm dũng mãnh lợi hại, cứng mấy cũng xuyên bất chấp với khẩu quyết " O trình, O luyện, O nghiệm, O sư, O ó ò…
Thời trẻ trâu Độc Lão dùng để tranh đấu với quần hùng"
Cùng sử dụng Cương Trứng Kiếm đã có cực nhiều đồng đạo phới áo, bỏ dép nơi Trứng Trường . Riêng Độc Lão nhờ Tố chất tiềm ẩn và đc Tổ Trứng Kiếm thương nên may mắn không bị phơi áo trong giai đoạn sử dụng thanh kiếm này !

II/ Thanh thứ hai :Tử Vi Nhuyễn Trứng Kiếm còn gọi là F1

Tử Vi nhuyễn Trứng Kiếm đc Độc Lão dùng trước ba mươi tuổi. Kiếm này mềm dẻo hơn Cương kiếm nhưng lại vô cùng uốn éo lợi hại với khẩu quyết " 1 tk, 1 sư, 1 vấn, 1 luyện, 1 nghiệm… Trong ấy Sư và Vấn đc xem là khẩu quyết lợi hại nhất của thanh Kiếm này
Độc Lão dùng thanh Trứng kiếm này tung hoành. Tuy ko phơi áo, mất dép nhưng thắng thua cân bằng và cuối cùng phải bán cái vỏ Kiếm để trả ơn Sư, Vấn…
Loay hoay vài năm trời, chán nản Độc Lão quyết định vứt Nhuyễn Trứng kiếm xuống vực sâu, may mờ Thần Điêu nhặt trở lại.

III/Thanh thứ 3 : Huyền Thiết Trứng Kiếm hay còn gọi là F2

Thiết Trứng Kiếm thô sơ, lưỡi cùn, không hề gia công nhưng “cực to lớn” có thể đè chết đối thủ với khẩu quyết " Mạnh gạo bạo to, Lấy kiếm đè người, bất chấp đúng say…"
Độc Lão dùng thanh kiếm này trước 40 tuổi. Ông đã thống trị quần hùng, hô mưa gọi gió, ai theo thì sống, ai chống thì chết… Cực kỳ bá đạo!!!

IV/ Thanh thứ 4 : Ngạo Kiếm Trứng hay còn gọi là F3

Sau bốn mươi tuổi Độc Lão không mang binh khí cụ thể bên mình. Lúc này với Ông Thảo mộc trúc thạch đều có thể dùng làm Trứng kiếm với khẩu quyết " Xu thế là quan trọng nhất, dùng lực thiên hạ để trở thành lực của mình…"
Với Ngạo kiếm Độc Lão đôi khi chỉ cần đứng giữa đại hội anh hùng hô 1 tiếng thì hiệu triệu đc quần hùng và làm những kẻ trái ý thổ huyết đổ rạp… cực cực kỳ bá đạo

V/ Thanh Kiếm thứ 5: Trứng Kiếm Ý hay còn gọi là F4

Dương Quá khi tiến tới khai phá Trứng kiếm mộ thứ 5 của lão nhân Độc Cô nhưng chỉ thấy đó là một phiến đá trắng, bên dưới không thấy chôn Trứng kiếm hay loại vũ khí nào khác. Cho là có sự nhầm lẫn nên Dương Quá đã bỏ đi…
Tuy nhiên, tính “vô chiêu thắng hữu chiêu” được nhắc tới trong bộ kiếm pháp Độc Cô Cửu Kiếm lại là việc sử dụng kiếm khí tức là vận nội lực thành khí sát, dồn đẩy toàn bộ lên tay, biến “tay không mà như sở hữu một thanh kiếm sắc bén” hay còn gọi là " tay không bắt giặc, in dấy lấy xèn!!! Một tuyệt chiêu vượt quá khả năng hiểu bít và sức tưởng tưởng của Dương Quá! :crazy_face:
Đó cũng là lý do vì sao khi tìm tới kiếm mộ thứ 5 , Dương Quá chẳng thể nhìn thấy thanh kiếm cuối cùng của lão nhân Độc Cô Cầu Bại.

P/s: Anh em bít Đại Hiệp nào luyện thuần thục Trứng Kiếm Ý thì đề cử chức Võ Lâm Mjnh Chủ nhé! :roll_eyes:

( Trích chuyện chế tưởng tưởng nhảm nhí chỉ nhằm mục đích giải trí tuyệt đối ko nên tjn Làng Trứng truyền kỳ…)

9 Likes

Góc thư giãn: Đếm cua trong lỗl :roll_eyes:

Nông nhàn, Vk Thằng đậu đeo cái giỏ cói đj ra đồng mò ốc, bắt cua để cải thiện thu nhập!
Vừa ra tới bìa ruộng thì gặp Thị Hến cũng đang đj ra ruộng !

  • Ơ… Thị Hến đj đâu thế?
  • Vk thằng Đậu thắc mắc.
  • Em… đj mò cUa… cải thiện thu nhập !
  • Hến cất giọng éo éo trả lời.
  • Thế… Không ca hát, đàn sáo nữa à?
    Thị Hến như bị khơi vào nỗi đau, buồn nức nở:
  • Em bị… cấm ca hát, đàn Sáo rùi Chị ạ !
  • Ơ… sao thế?! Em hát giỏi, thổi sáo hay thế cơ mà? Ai cấm em?
  • Thì còn ai vào đây ngoài Bá Cháy !
  • Mà sao Bá Cháy cấm em?
    Gạt giọt nước mắt trên khuôn mặt xjnh đẹp, Thị Hến bùi ngùi:
  • Em xưa giờ đam mê đàn hát, thổi sáo! Nhưng… bán nghệ chớ hông bán… Thận :pensive:
  • Bữa Bá Cháy nói muốn mua Thận của em mờ em từ chối, nên Ổng dùng quyền lực gây khó dễ, không cho em diễn nữa!
    Nắm tay Thị Hến, Vk Đậu an ủi:
  • Thôi em đừng buồn… Làng mình thiếu gì việc… Cua đang rất được giá, Chịu khó mò với chị chắc cũng ổn…
  • Nhưng… em không rành…- Thị Hến lo lắng - Chị… chị… chỉ em nha…!
  • Ừ! - Vk đậu cười hiền - Đj với chị
    Hai chị em đj ra cánh đồng lúa. Khi ra tới nơi thì thấy các chụy em cũng đã tụ tập khá đông. Người thì bắt cá, người mò ốc, kẻ bắt cua… Không khí khá vui vẻ !
    Vk Đậu và Thị Hến lội xuống ruộng… Vk Đậu vốn vụng về còn Thị Hến thì đã quen đàn sáo không lao động tay chân nên tới xế trưa cũng chả bắt được bao nhiêu
  • Chán quá chị ạ. Bắt sáng giờ mà chả đc con Cua nào… - Thị Hến than.
  • Chắc tại hôm nay Lũ cua… no hết rồi nên ở yên trong hang không mò ra ngoài em ạ… Nhưng em đừng lo… Cua nào mà chẳng thích mò ra ngoài hang . Chị em mình cứ kiên nhẫn chắc chắn tóm đc
    Cả hai tiếp tục mò…Bất chợt Thị Hến mừng rỡ la lên:
  • Chị! Chị… Lại đây mau. Em mới thấy 1 con Cua siêu to khổng lồ nè
    Vk Đậu vội chạy lại chỗ Thị Hến. Tới nơi Hến đang chỉ tay vào một cái thì thấy 1 cái hang to nơi chân ruộng. Quan sát dấu vết ngoài hang, Vk Đậu sáng mắt reo lên:
  • Chà đúng là hang Cua rùi… Em giỏi quá Hến ơi…
  • Em có giỏi gì đâu ạ… - Thị Hến ngại ngùng nói - Nhìu khi cái số em nó hợp với… cua
  • Cái hang này rất to, dấu chân cua chi chít… bên trong chắc phải cả tổ cua siêu to khổng lồ đó - Vk Đậu khẳng định.
  • Dạ… đúng rồi chị… nãy em thấy bóng 1 con cua lấp ló…To lắm ạ
  • Còn chờ gì nữa… mau thò tay vào lôi chúng ra…- Vk Đậu giục
    Thị Hến đeo bao tay vào, thò tay từ từ vào hang.
  • Này, này… khoan đã !
    Có tiếng nói vọng lên ngay sau lưng, làm cả hai giật mình quay lại. Thì ra là Mụ Mối
  • Ơ chào Chị Mối, có chuyện gì ạ?! - Thị Hến hỏi.
  • À… - Mụ Mối nhẹ nhàng đáp - Thấy hai em làm liều, có lòng tốt nên ngăn em thôi…
  • Dạ… là sao ạ?! - Cả hai ngạc nhiên
    Mụ Mối bình thản đáp:
  • Hai đứa mới đj mò cua sao kinh nghiệm bằng Chị… hang này… là hang rắn chớ ko phải cua đâu
  • Ơ… Em thấy có Cua bên trong mà - Thị Hến ngạc nhiên.
  • Với lại… em thấy rất nhiều dấu chân cua bên ngoài…- Vk Đậu bổ sung.
  • Ậy… để Mị nói cho mà nghe…
  • Cua Làng ta là cua đồng, mặc dù chất lượng cao nhưng không bao giờ to thế này đc… Với lại dấu chân cua nhiều thế kia là do rắn nó bắt cua mang vào hang nên mới có dấu - Mụ Mối lý luận
  • Thế… hổng lẽ em nhìn nhầm?
  • Chắc lun! - Mụ Mối khẳng định.
  • Kệ… - Vk Đậu xen vào - Rắn hay cua bắt tất. Rắn thi mình nấu Cháo đậu xanh cho mấy Ổng ăn
  • Thế… em có bít cách… bắt rắn ko?! - Mụ Mối gặng hỏi
  • À… cái này thì…
  • Đấy… đừng có làm liều!
  • Vậy… giờ tụi em phải làm sao?! - Cả hai lo lắng hỏi
    Thấy hai con mồi đã cắn câu, Mụ Mối tỏ vẻ tốt bụng nói:
  • Chị tính thế này… Chị có kinh nghiệm mò cua bắt rắn gần 20 năm. Hai đứa nhường lại cái Hang Cua này cho chị Mò. Chị gởi tụi em 2 đồng Bạc…
  • Ơ… Nội con Cua em thấy không cũng cỡ 5 đồng rùi chị…- Thị Hến lắc đầu
  • Đúng rùi… còn con Rắn nữa, rồi biết đâu còn có cả bầy Cua khác. Hang siêu to khổng lồ thế này… - Vk Đậu nói tranh vào.
  • Ờ… thì…
    Mụ Mối trầm ngâm suy tính Rồi nói:
  • Chắc chả nhiều vậy đâu… Nhiều khi có đúng mỗi con Rắn, còn Cua là em nhìn nhầm.!
  • Thôi vầy đj… Chị cho tụi em 5 đồng. Lời chị ăn, lỗ chị chịu. Tụi em khỏi tốn công và tránh đc nguy hiểm…
    Vk Đậu và Thị Hến băn khoăn bàn bạc…Thị Hến cương quyết khẳng định mình thấy rất Cua to. Tuy vậy cả hai lại đều sợ Rắn. Vk Đậu nhớ lời dặn " không ăn giày, ăn tất…" của Ck nên thuyết phục và Thị Hến đồng ý. Vk Đậu nói:
  • Thôi… chỗ cùng làng. Chúng tôi đồng ý bán cho chị Nhưng phải nói trước " lời ăn lỗ chịu" nhé!
  • Ừ…
    Mụ Mối lấy 5 đồng bạc đưa cho Vk Đậu. Rồi hăm hở thò tay vào mò cua. Vk Đậu và Thị Hến ko về ngay mà nán lại xem.
    Mụ Mối mau chóng lôi ra ngoài một con cua đồng nho nhỏ. Bỏ vào giỏ cói,tiếp tục mò…
    Lại 1 con cua nhỏ… mò tiếp… lại 1 con cua nhỏ… mò… mò…
    Vài phút sau, mụ mò đc khoảng 10 con cua nhỏ xíu. Tức mình, mụ lấy thuổng đào banh cái hang ra… chả có gì thêm.
    Ngồi bệt xuống ruộng mặc kệ bùn sình. Mụ lắc đầu ngao ngán, rồi quay qua Thị Hến hỏi:
  • Này… sao lúc nãy em nói thấy con Cua siêu to khổng lồ?
  • Ơ… em… em cũng ko biết… rõ ràng em thấy mà…
  • Hay… chắc tại Nắng quá mức nên Hến nhìn Nhầm? - Vk Đậu chen vào.
    Rồi vội kéo tay Thị Hến nói:
  • Thôi, chào Chị… Chị tiếp tục đào đj nha…biết đâu bắt được con Rắn mà chị đã nói… tụi em xin phép đj trước…
    Nói đoạn kéo Thi Hến bỏ đj luôn. Mụ Mối thẫn thờ:
  • Đệt… Đúng là " Đếm cua trong lỗ" " Ăn bánh vẽ"

Trên đường về, Vk Đậu đưa Thị Hến 3 đồng bạc. Thị Hến ái ngại nói:

  • Sao chị đưa em nhìu thế?
  • Với lại thấy Mụ Mối vậy, em cũng thấy tội tội… hay là mình trả lại tiền cho Mụ?
    Vk Đậu cười đáp:
  • Thứ nhất: Chị đưa em nhìu hơn vì em là người phát hiện ra hang Cua và quan trọng là “cái sự ngây thơ” cua em đã “tạo nên lòng tin cho Mụ Mối đầy kinh nghiệm”. Bạc già Tính kỹ quá nên đôi khi tự sập bẫy của mình, thua cả Gà son
  • Thứ hai: Mụ Mối có ác ý , muốn lừa chúng ta. Cái này là " nhân quả"
  • Nếu mà trúng mánh lời khẩm thì Mụ cũng chả cho chúng ta thêm đồng nào đâu.
  • Thậm chí còn đj rêu rao là chúng ta Ngâu nữa. Em hỉu hông?
  • Dạ Chị… em hỉu rùi!
    Khoác vai Thị Hến, Vk Đậu nói:
  • Em quá đẹp để lội đồng ruộng bình dân. Đj với Chị. Chị sẽ giới thiệu cho em công việc phù hợp… Nhớ giàu sang đừng quên ơn chị là đc…
  • Dạ Chị… trăm sự nhờ chị làm quản lý giúp ạ! - Thị Hến chân thành nói

Vk Đậu nắm tay dẫn Thị Hến đj về phía Hiệu Trứng to nhất Làng…
( trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí xả stress làng trứng truyền kỳ…)

11 Likes

Thư giãn ngắn: Tại sao số đông luôn luôn sai? :face_with_monocle:

A:

  • B ơi gấp, gấp…
    B:
  • Gấp cái giề?
    A:
  • Thì tháo chạy chờ giề nữa…
    B:
  • Sao phải tháo chạy?
    A:
  • Mịa ko nhanh chân thằng khác chạy trước thì hỏng to…
    B:
  • Thế mài đang giữ trứng gì?
    A:
  • Thì trứng tốt giá hợp lý ko ảnh hưởng bởi côvy và trứng biểu như bữa mài nói chứ gì.
    B:
  • Thế nay chúng nó tăng hay giảm?
    A:
  • Có trái đứng giá, trái giảm ít, trái giảm nhiều, có trái tăng mài à.
    B:
  • Thế… mày có lòng tin thật sự là những trái trứng đó tốt, ko ảnh hưởng bởi covy và trứng biểu ko?!
    A:
  • Ban đầu tao cũng tin như vậy… nhưng giờ thực tế vẫn có trái giảm mạnh mài ạ…
    B:
  • Thế còn ko biết mua thêm vào!?
    A:
  • Mịa tau đang hỏi mài xem bán ko mày lại xúi tao mua vào là seo?
    B:
  • Thay vì mua trứng tốt giá hợp lý thì giờ đc mua Trứng tốt giá rẻ mà còn chê à?
    A:
  • Được ko đó!?

B:
- TRỨNG TỐT GIÁ TRỊ THỰC XUỐNG LÀ CƠ HỘI LÀ ĐỂ MUA!

  • TRỨNG LỞM GIÁ TRỊ ẢO XUỐNG LÀ THỜI ĐIỂM DỂ BÁN!!!
  • Cứ trứng tốt, giá rẻ, có thanh khoản tương đối, nghành nghề hưởng lợi hoặc chí ít ko ảnh hưởng bởi con bé vy cạnh nhà thì giảm bao nhiêu xúc bấy nhiêu ko phải nghĩ. Miễn đừng bắt tay với Ma trjnh nữ là đc…
    A:
  • Mài làm tau bối rối quá
    B:
  • Mài có bít tại sao số đông luôn luôn sai ko?
    B:
  • Vì nếu số đông mà đúng thì:

" lấy lợi lộc đâu ra mà chia cho đủ" :face_with_raised_eyebrow:

A:

  • :dizzy_face:
    ( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí nhảm nhí Làng trứng truyền kỳ…)
7 Likes

Góc thư giãn: Bạn là ai? :upside_down_face:

image
( Internet)

Chuyện kể là một bữa nọ có một nhóm du khách xuống bãi tắm biển. Họ thuộc đủ thành phần

Thế rùi bất chợt trời đang quang đãng nắng đẹp bỗng rợp bóng, gió lạnh thổi qua
Người già đứng dậy đi vào dất liền. Thanh niên hỏi: Bác đj đâu thế?

  • Tôi tắm đủ rùi, trời hơi lạnh tôi lên nghỉ trước - Người già nói.
  • Xời trời mát thế này ko tắm đúng là phí phạm. Đúng là bác già rùi. Có cơn gió mát cũng sợ
    Mọi người ùa lên cười theo. Người già ko nói gì lẳng lặng bước đi.

Một lát sau mây kéo tới nhiều hơn, gió lạnh hơn. Đô lực sỹ lấy cần câu gắn cục mồi thật to quăng xuống biển rùi nói với Thanh niên:

  • Trời mát này biển chắc sẽ nhiều cá! Phen này no bụng rùi… À! Chú trông hộ anh cái cần câu nhé. Anh lên đi vệ sinh chút anh quay lại. Có cá anh em mình chia 5/5.
  • Ok! Anh đi đi. Cứ giao cho em - Thanh niên vui vẻ đáp.

Đô lực sỹ vừa đi khuất thì gió mạnh hơn, mây đen kéo tới.
Anh người Tây nguyên hú hớn: Tuyệt vời! Cơ hội đây rùi.
Rồi Anh tây nguyên mang lưới ra nói với Thanh niên:

  • Trời này cá đầy dưới biển. Câu thì đc mất con?! Anh có lưới đây. Vấn đề là anh ko biết bơi, Chú rủ thêm càng đông càng tốt kéo cá đi. Được bao nhiêu anh chỉ xin lấy 30% thôi. Vui là chính.
    Thanh niên mắt sáng rỡ " OK" liền.
  • Thế nhé, các chú kéo lưới, anh đi mua than mua bia, lát cá lên là nướng lun uống bia. Cho phí tính vào 30% của anh!

Anh tây nguyên dời đi. Nước biển bắt đầu rút đi. Vài con trá bơi chậm bị mắc kẹt giẫy đành đạch trên cát. Nhóm thanh niên reo hò lao ra bắt.
Hướng dẫn viên vội la lên: Các bạn ơi, có dấu hiệu biển động sóng thần. Mau rời bãi biển nhanh lên!!!

Chả ai quan tâm tới lời hướng dẫn viên, tâm trí họ đổ dồn vào các chú cá đang giãy đành đạch trên cát.
Hướng dẫn viên vội vàng bỏ chạy lên bờ.!

Chỉ 5 phút sau sóng thần ập tới. Cuốn trôi tất cả những gì đang hiện hữu trên bãi biển!!

Câu chuyện tưởng tượng tới đây là hết rồi!! Các bạn là nhân vật nào trong câu chuyện vậy ạ? :grin:

( Trích truyện tưởng tượng tào lao giải trí nhảm nhí Làng Trứng truyền kỳ)

9 Likes

Thư giãn ngắn: Ông Lão câu cá và Con cá Vàng ( p1) ! :tropical_fish:

Chào 50000 ACE,
Chắc ACE còn nhớ câu chuyện " Ông Lão vó cá và bầy cá vàng phần 2 chứ ạ!
Dưới đây là phần 1 của câu chuyện ấy
Mong sẽ giúp ACE có giây phút thư giãn giải trí và có đầu óc minh mẫn cho các quyết định buôn Trứng sáng suốt thành công

Chuyện kể rằng ngày xửa ngày xưa có một ông Lão sống cùng mụ vợ trong một túp lều tranh cạnh con suối. Ông Lão mỗi ngày vào rừng đốn củi, đặt bẫy săn thú, chiều chiều thì buông cần câu câu cá. Còn vk ông thì lo việc nhà và chăn nuôi gà, lợn. Họ không có con cái nhưng cuộc sống khá bình yên

Một ngày, sau khi mang củi và thú rừng vào làng bán đc kha khá tiền, Ông lão mua cho vk một bộ quần áo mới. Vk ông rất vui và mang bộ quần áo đj cất, dự định hội hè sắp tới sẽ mang ra mặc
Xong việc sớm và cảm thấy là một ngày may mắn, Ông Lão đào trùn mang cần bắc ghế ra suối ngồi vừa uống trà vừa câu cá.

Ngay khi vừa quăng cần thì đã có cá dính câu.
Ông Lão vội kéo cần lên. Trước mặt ông là một chiếc ủng
Ông Lão mỉm cười gỡ chiếc ủng ra hài hước nói:

  • Chà, ủng không biết bơi, không biết cắn mà vẫn dính đc vào lưỡi câu thì quả là may mắn
  • Phao mồi lại giật, Ông kéo cần lên… Vẫn không phải cá mà là một cái ấm cũ.
    Ông Lão vẫn bình thản gỡ cái ấm ra, tiếp tục thả câu…
    Lần thứ ba kéo cần lên…là một cái quần rách.
    Lần thứ tư kéo lên… là một cái mũ hỏng…

Liên tiếp như vậy, tới 6 lần vẫn chỉ là ba thứ rác vẩn.

Ông Lão xỏ mồi định quăng cần tiếp thì nghe tiếng nói phía sau lưng:

  • Ối giời ơi… Ông làm cái giề mà lôi rác lên đầy thế này hả
    Quay lại, thì ra là mụ vợ. Ông Lão ôn tồn nói:
  • Tôi đang câu cá để nấu canh chua!
    Mụ Vk liếng thoắng:
  • Cá đâu? Cá đâu? Tôi chỉ thấy toàn rác…
  • Nãy giờ mờ ông không ngồi câu rác thế này thì đã tắm được lợn, cho vịt ăn xong rồi…
    Ông Lão kiên nhẫn nói:
  • Bà này, câu cá phải kiên nhẫn…
  • Không bỏ thời gian làm sao biết kết quả được…
  • Chuyện! Câu được thì đã được rồi.
  • Thôi, đj tắm lợn đi…- Mụ vk quát - Từ nay dẹp cái vụ câu cá nhá!
  • Bà này, việc tắm lợn xưa giờ là bà làm. Hôm nay tôi bán củi,bán thú săn xong sớm thì cho tui thư giãn tý…
    Mụ vk tính quát tháo nhưng nhớ tới bộ quần áo mới Ck mua nên thôi, lườm lườm nói:
  • Cho ông xả trại bữa nay thôi đó.
    Đoạn quay đít bỏ đi.Ông Lão tiếp tục buông cần.

    Tới tối muộn vẫn chẳng có con cá nào. Mụ vk réo gọi kêu vào nhà. Ông Lão mó miếng mồi cuối cùng vào lưỡi câu, quăng xuống nói:
  • Miếng này ko dính nữa thì nghỉ.
  • Nửa tiếng trôi qua, vẫn ko dính cá. Ông Lão tính thu cần nhưng nghĩ lại. Ông cắm cần xuống đất rồi dợm bước vào nhà.
    Ngay khi ông tính quay đầu thì cần động. Ông Lão tính kéo leo thì mụ vk sang sảng sau lưng:
  • Cũng lại rác chớ có gì mà kéo
  • Thôi, coi như tôi năn nỉ bà !
    Nói rồi ko đợi vk đồng ý. Ông lão vội giở cần.
    Và ngạc nhiên chưa?! Trước mặt họ là một con cá Vàng óng ả ( hình như sủ Vàng thì phải)
    Ông Lão vội gỡ con cá bỏ vào thùng nước.

Và ngạc nhiên hơn nữa nó bỗng cất giọng nói:

  • Đẹt… xui quá…! Sao hôm nay lão câu muộn thế hả?!!
    Ông Lão và mụ vk tròn xoe mắt. Mụ vk lắp bắp:
  • Mài…mài… pít lói à?!
    Con Cá Vàng đớp bóng nói:
  • Tôi ở con suối này xưa giờ, nắm rất rõ tính tình vk ck ông, thời gian công việc và" khả năng chịu đựng" của ông. Nên chưa bao giờ Ông câu đc tôi.
  • Mịa, thế quái nào hôm nay ông lại ***" thay đổi phương án … làm tôi bị hớ!

Ông Lão chưa kịp nói gì thì mụ vk chen Vào:

  • Canh chua đj mình. Em thèm canh chua.
    " Bốp" !!! Ông Lão bất ngờ tát mụ vk 1 cái say sẩm mặt mày!
  • Mịa bà có biết con cá Vàng này trị giá bao nhiêu không mà đòi nấu canh chua, hả?!

Mụ vk bất ngờ trước hành động của ông Lão, co người lí nhí nói:

  • Thì… tui nói vậy… còn quyết thế nào thì… do Ông thui mà…
    Ông Lão dõng dạc nói với con Cá Vàng:
  • Cho tôi ba điều ước. Tôi sẽ thả Cá ra!

Con Cá tròn xoe mắt nói:

  • Ơ, sao ông biết vụ này nhể nhể?

Ông Lão bình thản nói:

  • Tôi lên đây sống, cần cù ẩn nhẫn cũng chỉ là để… ***ĐỢI NGÀY NÀY!TÔI ÂM THẦM SĂN CÁ VÀNG LÂU NAY RỒI
  • ***Đệt…
    Cả con cá Vàng và mụ vk ông Lão đều ngạc nhiên!

Con cá chép ngớp bóng nước chép miệng nói:

  • Đúng là điểm yếu lớn nhất của tôi là những người " Vững niềm tin, bền ý chí" như Lão .
  • Thôi, ước gì thì nói cmn luôn đi…!

Ông Lão mỉm cười mãn nguyện

Mụ vk đứng phía sau nhìn thấy Lão Ck mình sao ***tự nhiên to lớn khác thường!
Mụ nhủ thầm:

  • Đúng là người làm chuyện lớn không chấp vặt chuyện nhỏ !
  • May quá mình không bỏ Lão mờ đi theo vật chất nhất thời
  • Để Làm việc vỹ đại cần “niềm tin và sự kiên trì vỹ đại”!!!

( Trích chuyện tào lao giải trí nhảm nhí xả stress Làng Trứng truyền kỳ)

10 Likes

Góc thư giãn chế tào lao giải trí: Xông lên!!! :nerd_face:

Chí Tèo và Lưu Mành cùng bị gọi nhập ngũ. Họ được đưa vào đại đội tiền phong
Một bữa đại đội của Chí Tèo có một cuộc giao tranh ác liệt với quân thù. Hai bên khí tài ngang nhau, cùng trú ẩn dưới chiến hào bắn qua bắn lại ( thời ấy vũ khí chủ yếu là súng trường chứ chưa hiện đại như bi giờ các bạn ạ)
Trận chiến diễn ra kéo dài và ác liệt, thương vong vô số mà chưa bên nào đầu hàng.
Dưới hào sâu Lưu Mành bò qua bên cạnh Chí Tèo khẽ nói:

  • Chí Tèo này, có muốn trận chiến mau kết thúc để về nhà ko?
  • Mún chớ! Ở đây sợ pỏ mịa !
  • Thế tôi chỉ nè… Bảo mọi người bỏ Mũ cối hết ra…!
  • Ông điên à?! - Chí Tèo ngắt lời - Bỏ ra cho chúng nó bắn lủng sọ à?
  • Ậy - Lưu Mành vội giải thích - Ông phải để tôi nói hết đã chớ…

Rồi lấy một hơi dài, hắn nói:

  • Giờ chúng ta bỏ mũ cối ra, treo trên đầu súng trường. Chỉ vài đồng chí là cầm súng sẵn sàng pắn…
  • Sao nữa?
  • Tất cả chúng ta cùng hô " Xông lên"
    Rồi đồng loạt giơ đưa Súng giơ mũ cối lên, vài đồg chí bắn súng hí họa…!
  • Thế… sao giết được quân thù? - Chí Tèo thắc mắc.
  • Mịa, ông ngâu quá! - Lưu Mành bực mình nói - Giải thích có mờ hết ngày!
  • Thôi cứ thế mà làm nhé…

Mọi người đều nhất trí làm theo. Chỉ riêng Chí Tèo là vẫn ngơ ngác chưa hiểu lắm…

  • “XÔNG LÊNNNNN…”

Đại đội đồng loạt hô vang… Bên địch nghe tiếng Hô, thấy các đầu nón cối nhô lên khỏi chiến hào thì lập tức bắn đạ xối xả…

Chí Tèo nghe " xông lên" thì quên mịa nó lời dặ của Lưu Mành. Theo bản năng hắn cũng dương súng lòi đầu khỏi chiến hào để bắn địch.
Một viên đạn từ phía địch bay sượt má Chí Tèo làm hắn đau đớn thụt vội xuống chiến hào ( nghe bẩu vết thương sau này làm sẹo chớ ko phải hắn tự rạch mặt, chả pít có đúng ko!

Lưu Mành vất cái hộp cứu thương cho Chí Tèo,bực tức nói:

  • Tự sơ cứu đi… Cái đồ não… đậu hũ… đã dặn ký thế còn ko nghe
    Chí Tèo ngồi trong chiến hào tự sơ cứu, trong khi đồng đội của hắn tiếp tục hô " Xông Lên".

Cứ mỗi đợt " xông lên" thì tiếng súng bên địch lại giảm dần. Nửa tiếng sau Lưu Mành hô to " Xông lên" nhưng bên kia im bặt tiếng súng.!

Lúc này theo dấu hiệu của Lưu Mành, cả đại đội rời chiến hào xông thẳng về phía quân địch.

…Lưu Mành sau đó chính thức được phong hàm sỹ quan cao cấp, còn Chí Tèo thì bị giải ngũ cho về quê chăn vịt…!

( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí xả stress Làng Trứng truyền kỳ )

11 Likes

Hi anh! Chúc mừng anh hoà nhập cộng đồng f247, những câu chuyện rất hay ạ :blush::coffee::apple:

5 Likes

Cám ơn bạn đã động viên và ủng hộ! :blush:
Chúc bạn luôn may mắn và thành công! :partying_face: :tropical_drink:

5 Likes

Em hay sinh hoạt cùng anh ở Nhà Tản Mạn của anh Vũ Thành Nguyên cùng anh mà.:blush:

6 Likes

Hjhj … Chào em! :laughing:
Anh mới qua bên này, có gì nhờ em giúp đỡ nhé! :smiley:

6 Likes

Nhà Tản Mạn f 319 của anh Vũ Thành Nguyên toàn đại cao thủ võ lâm tập trung ở đó ạ :blush:

5 Likes

Anh @Andjku các Mods f247 @Suzy @@@ sẽ tích xanh cho anh đấy ạ :blush:

6 Likes

Đúng rùi nè :partying_face:
Nhưng anh thì ko phải, Anh chỉ là Mõ Làng Ngư phủ thui hà :sweat_smile:

7 Likes

Oh … thật vậy à!? :astonished:
Nếu vậy thì tốt quá! :star_struck:
Cám ơn em và cám ơn các Mods nhiều! :laughing:

9 Likes

Góc thư giãn: Xông lên ( p2)

Sau chiến thắng hoành tráng nhờ mưu kế của Lưu Mành, Chí Tèo phục hắn sát đất. Lưu Mành sau đó được thăng chức thì không còn ở trong đại đội.

Một bữa nọ đại đội của Chí Tèo lại xảy ra giao tranh với kẻ thù. Hai bên giao tranh quyết liệt suốt 1 giờ đồng hồ vẫn chưa phân thắng bại.

Chí Tèo nhớ kế của Lưu Mành liền bảo mọi người làm theo. Hắn chắc mẩn phen này lập công to chả khác gì Lưu Mành.
Mọi người nghe lời Chí Tèo, cùng hô " Xông Lên" rồi giơ mũ cối lên giống đợt trước

Một hồi sau tiếng súng bên địch im bặt sau tiếng Hô. Chí Tèo mừng rỡ ra hiệu cho mọi người xông lên
Bất chợt Thằng Đậu ở kế bên nắm vai hắn và ra hiệu cho mọi người thụt xuống chiến hào.

Chí Tèo bức xúc quát:

  • Thằng Đậu…Hũ. Mài làm gì thế hả? Sao không cho mọi người xông lên?
  • Địch hết đạn rồi mà?
    Thằng Đậu vội nói:
  • Trước khi ra trận Đại Tá Lưu Mành đã nhắc nhở không được dùng kế này nữa.
  • Đẹt - Chí Văng tục - Sao lại ko dùng chớ?
  • Quân tất yếm trá - Thằng Đậu nói - Kế đó quá thành công và nổi tiếng chả khác gì ba cái phân tách kỹ nghệ nên " bị lộ bài" rùi!
  • Không còn là tuyệt chiêu nữa. Nếu dùng nữa tất bị gậy ông đập lưng ông
  • Chuyện - Chí Tèo gắt - Ông sợ tôi lập công nên nói thế chứ gì. Đừng xấu bụng thế

Rồi quay qua các đồng đôji khác, Chí Tèo dõng dạc nói:

  • Giờ tôi " tiên phong" xông lên trước. Ai tin tôi thì xung phong lập công đầu.

Nói rồi Chí Tèo nhô đầu nhảy khỏi Chiến Hào.

  • Đoàng…đoàng…
    Tiếng súng đạn vang lên dồn dập. Chí tèo đổ gục xuống đất!
    Thằng Đậu nhanh tay nắm hai Chân Trí Tèo lôi xuống Hào.

Chí Tèo bị trúng đạn vào bụng, mặt xanh lè vì đau, miệng thở hổn hển:

  • Đẹt… đẹt… Chết tao rùi… Bọn nó lừa tao…
    Thằng Đậu băng bó sơ cứu cho Chí Tèo rồi thở dài nói:
  • Chiến tranh rất ác liệt và đầy thủ đoạn Ông Chí Tèo à
  • Cái thứ dở dở ương ương như ông. Nên giải ngũ về quê chăn vịt cho rồi…

( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí xả stress Làng Trứng truyền kỳ.)

10 Likes

Góc thư giãn: Nếu… :unamused:

… Nếu ngày xưa bước đj nhanh qua con đường mưa… Thì anh đã không gặp nàng…
Chí Tèo cúi mặt lầm lũi vừa đj vừa lẩm nhẩm hát, bất chợt tông phải ai đó đj ngược lại!

  • Á á á… Đau đau…
    Giọng á nghe quen quen ( Cá nhân em vẫn thấy la vậy hơi quá )
    Dáng điệu cao sang, lộng lẫy của Thị Mẩy làm hắn không khỏi há hốc mồm kinh ngạc
    Thị Mẩy cũng tỏ ra bối rối khi gặp hắn! Nhưng cái bối rối đó chỉ thoáng qua, thời gian bên Lưu Mành đã giúp Thị Mẩy lanh lợi hoạt bát hơn. Quay qua con Sen, Thị Mẩy nói:
  • Này, Em mang hết số đồ này về cho Chị. Chị muốn tản bộ tý để giữ eo…
    Rồi gằn giọng nói khẽ:
  • Mài ngoan, biết giữ mồm giữ miệng thì Chị cho mấy bộ đồ chị chán mà mặc… Không thì…
  • Dạ, em bít rùi! Nãy giờ em có thấy ai đâu!

Con Sen trả lời rùi mau mắn ôm mấy túi đồ bỏ đi.
Bóng con Sen vừa khuất sau cái Lò Gạch cũ, Chí Tèo vội nắm tay Thị Mẩy nói:

  • Thị Mẩy em, anh tìm em mãi…Giờ em ra sao? Cuộc sống em thế nào?
  • Buông! - Thị Mẩy giằng tay ra - Ở đây nói chuyện ko tiện. Vào cái Lò Gạch cũ kia đj…
    Chí Tèo bước theo Thị Mẩy vào cái Lò Gạch cũ, nơi ngày xưa hai đứa thường hẹn hò!

Vào đến nơi, Chí Tèo định ôm lấy Thị Mẩy thì bị xô ra. Thị Mẩy đanh giọng nói:

  • Anh Chí, Tôi với anh giờ đã khác xưa. Nếu anh muốn nói chuyện thì phải nghiêm túc. Nếu không tôi sẽ bỏ đj ngay
    Chí Tèo thoáng bối rối. Hắn co tay lại, nhỏ nhẹ hỏi:

  • Em dạo này sao rồi, ở đâu, làm gì, sao lại bỏ bán Cháo Hành vậy?
    Thị Mẩy hơi đượm buồn nói:

  • Anh nghĩ sao Cháo Hành bán được cho mỗi mình anh, mà anh thì nghèo, Làm sao em sống nổi!

  • Em giờ là… Vợ của Lưu Mành rồi anh ạ!

  • Em… em nói sao?! Sao lại chọn Lưu Mành?! Hắn… hắn có Vk con rùi mà? - Chí Tèo rất đỗi ngạc nhiên hỏi.

  • Đó là … việc riêng của em! Anh đừng hỏi sâu làm gì…
    Rồi Thị Mẩy hỏi:

  • Thế… Anh dạo này sao rồi?! Còn buôn bán Trứng không?

  • À…anh… anh bỏ buôn Trứng rồi. Giờ đi trông Rừng Me cho Ông Giáo
    Thị Mẩy thở dài nói:

  • Nhớ ngày xưa anh và Lưu Mành cùng giải ngũ về quê. Đều là anh hùng của Làng chúng ta. Hồi đó cả anh và Lưu Mành đều chuyển qua buôn Trứng. Thế mà giờ người thì nhà cao cửa rộng, kẻ thì cùng đường làm thuê…

  • Tôi hồi đó thấy anh to khỏe, siêng năng nên mới bán Cháo Hành cho anh. Lưu Mành hỏi mua chả bao giờ tôi bán… tiếc là tôi đã chọn sai…Đúng là Khoai to đôi khi lại là khoai Sùng…!
    Ậy! - Chí Tèo không hài lòng nói - Em nhớ lại đi… hồi đó mới buôn bán Trứng, anh gặp thời, tiền vô như nước… chẳng qua sau đó anh gặp… xui thôi.

  • “NẾU” MÀ ANH MAY MẮN NHƯ THẰNG LƯU MÀNH THÌ CŨNG ĐÃ GIÀU TO !

Thị Mẩy lắc đầu ngao ngán:

  • May hơn khôn… nhưng… May không sống thọ được!
  • Anh cứ húc đầu vào ba cái hiệu " Trứng giả, trứng ung, trứng bơm, trứng thổi, trứng của mấy thằng bất tín…" thì kết cục như vầy là tất yếu thôi…
  • Hồi đó em cũng đã bàn với anh rồi, " chân trong chân ngoài", tìm mua các hiệu Trứng có giá trị thực, người sản xuất uy tín mà mua rồi phụ em bán cháo hành mà anh chê… anh muốn “ăn nhanh, ăn bằng lần”. Anh nghe mấy thằng vớ vẩn nó khoe tài tào lao, phím Trứng tùm lum…

Chí Tèo buồn muốn khóc! Nhưng hắn vẫn cố bảo vệ quan điểm:

  • " Nếu" hồi đó không xảy ra mấy cái chuyện không mong muốn thì với cách buôn của anh, anh đã giàu gấp mấy lần Lưu Mành rồi!
    Thị Mẩy nắm bàn thay thô ráp của Chí Tèo nói:
  • Anh Chí, Trứng trường khắc nghiệt. Chỉ một quyết định sai lầm là lập tức lãnh hậu quả ngay!
  • “Nếu Chỉ với một chữ " Nếu” thì em còn có thể "bỏ cả cái tháp Ép phen vào 1 cái chai !
  • Ai… ai dạy em điều này?! - Chí Tèo thắc mắc.
  • Tất nhiên là Anh Lưu Mành rồi. - Thị Mẩy đáp - Em mặc dù không thông minh nhưng là người biết lắng nghe và suy nghĩ…

Rồi buông tay Chí Tèo ra, Thị Mẩy nói:

  • Thôi, em đj đây. Anh đừng tìm em nữa…
    Chí Tèo ráng níu kéo nói:
  • Thị Mẩy ơi, " Nếu" anh giàu lại, anh nhất định sẽ giành lại em khỏi tay Lưu Mành…

Thị Mẩy cau mày nói:

  • Nếu… anh còn tiếp tục " Nếu" để bào chữa cho các sai lầm và ảo tưởng của mình, mà không thực tế suy nghĩ , cải thiện bản thân thì… anh sẽ mãi mãi sống trong tiếc nuối…!

Chí Tèo thẫn thờ nhìn theo cái dáng Lộc Bình của Thị Mẩy. Hắn giận bản thân mình đã " Nhặt Vàng lại để Vàng rơi"

( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí xả stress Làng Trứng truyền kỳ )

11 Likes

Câu chuyện của bác rất hay vừa dí dỏm vừa lột tả chân thực TT. Cảm ơn bác đã chia sẻ ạ

6 Likes

Góc thư giãn: Cá ăn Kiến hay Kiến ăn Cá (p2)

Sau khi bán lại, chuyển lỗ con Vàng qua cho Chí Tèo ( xem lại các hồi trước) Lão Hạc bắt đầu ngộ ra được sức mạnh của “Tri Thức tự thân”

  • Mình phải cố gắng học hỏi để nâng cao trình độ của mình, chớ không được phụ thuộc vào kẻ khác - Lão Hạc tự dặn lòng.
    Lão đi tìm mua cho bằng được cuốn " Binh pháp Tôn Tử" và các cuốn sách chuyên về kinh doanh Trứng. Sau đó về nhà bỏ rượu chè, thuốc lá, đóng cửa nghiền ngẫm

Sau vài tháng học hỏi nghiên cứu, cảm thấy đủ tự tin, Lão Hạc quyết định quay trở lại với Trứng trường
Lão xăm xăm xách bịch Tiền đi về phía “Phố Tường” để chọn Tiệm Trứng giao dịch . Khi đi ngang qua quán nước đầu Làng thì nghe tiếng gọi giật ngược từ trong quán:

  • Lão Hạc, Lão Hạc…
    Lão Hạc dừng bước, quay đầu nhìn vào. Thì ra là Lợi Trưởng quầy Kim Tiền Bang và Môi Tới, phụ trách kinh doanh của một hiệu trứng khá nổi tiếng trong Làng.
  • Vào đây, vào đây… - Lợi Trưởng Quầy nhiệt tình mời chào - Vào làm tách trà đã…

Lão Hạc bước vào, ngồi xuống. Môi Tới niềm nở rót trà cho Lão, không quên liếc ánh mắt sắc như Dao vào bịch tiền nơi thắt lưng Lão Hạc
Chỉ với ánh nhìn nhanh của mình, Môi Tới đã xác định được số tiền Lão Hạc mang theo là không hề nhỏ. Hắn niềm nở hỏi:

  • Anh Hạc dạo này đi đâu mất tích cả mấy tháng trời vậy?
    Hớp ngụm trà móc câu, lão Hạc từ tốn đáp:

  • Dạo trước nghe theo lời Cậu buôn Trứng thua lỗ quá nên tôi chả mún gặp ai…

  • Ậy… - Môi Tới nhanh miệng phân bua - Lão lại nhắc chuyện buồn rồi

  • Đợt đó là khó khăn chung! Ai cũng thua lỗ. Bản thân em lỗ còn nhiều hơn Anh Hạc nè!

  • " Đệt" tính dùng kế " mèo khóc chuột chết" với anh à?! Anh không còn ngu như ngày xưa đâu em à - Lão Hạc nghĩ thầm trong bụng.

  • Phải đó! - Lợi trưởng quầy hùa vào nói - Đợt đó tôi cũng lỗ chổng vó

Lão Hạc cười nhẹ vỗ vai Môi Tới nói:

  • Tôi có trách chú đâu mờ . Cũng may bán được con Vàng và còn một mớ Trứng nên vẫn còn ít vốn . Đang tính bán hết mớ Trứng này, gom lại đj mua con GTK để dưỡng già

Môi Tới nắm tay Lão Hạc nói giọng đầy cảm xúc:

  • Anh này, giờ mà mua con GTK đúng là phí của. Đoạn này Trứng trường đang thuận lợi, nhiều hiệu Trứng tăng bằng lần lun á!

  • Em đã bỏ rất nhiều công sức, vung bút vẽ hình các kiểu, phân tách trái, phải đủ đường… Em đã lọc ra một siêu danh mục " Ăn bằng lần", " Ăn chắc như bắp"

  • Anh theo em nha, anh em mình sẽ gỡ lại tất cả và còn " mang được nhà thằng khác về làm hố xí nhà mình!!!

  • Hừ… biết ngay mờ - Lão Hạc lẩm bẩm trong miệng.

  • Anh, Anh nói gì thế? !

  • À Không… - Lão Hạc hỏi ngược lại - Thế… nếu ăn chắc vậy sao Chú không bán nhà bán cửa, vay mượn họ hàng để mua?

  • Này, này…- Lợi trưởng quầy chen vào - Ông nói chuyện thách đố thế…

  • Quý ông bọn này mới nói, chớ nhiều kẻ năn nỉ xin theo bọn này còn chả cho theo đó

Vẫn nắm chặt tay Lão Hạc, Môi Tới bình thản cười đáp:

  • Nói thật anh, em chả cần anh theo em làm gì đâu!! - Chẳng qua vẫn thấy có lỗi với anh đợt trước nên giờ có hàng chắc như bắp, ăn bằng lần mới kêu anh. Mà nếu anh không thích thì thui…

-Ậy… - Lão Hạc phân bua - Tui sập hầm 1 lần, chim sợ cây cành cong là bình thường…
Rồi tò mò, Lão Hạc hỏi:

  • Mà… là những hiệu trứng nào vậy?
  • Đúng là một khi đã nghiện thì dễ gì bỏ được" - Môi Tới cười thầm trong bụng - Cá lại sắp cắn câu !

Mở sổ ghi chép ra, Môi Tới nhiệt tình xé hẳn một tờ giấy đưa cho Lão Hạc xem các hiệu trứng gã " kết".
Lão Hạc chăm chú xem rồi hỏi:

  • Sao mấy hiệu Trứng chú đưa anh xem toàn có giá cả trên trời, chất lượng kém, nhà sản xuất bất tín không vậy?

  • Anh chả biết gì cả?! - Môi Tới giải thích - Không có hiệu Trứng xấu, chỉ có hiệu Trứng giúp ta lời hay làm ta lỗ thôi

  • Chả tự nhiên mờ chúng nó tăng vài lần trong có vài tháng như vậy đâu. Này nhé: Cơ cấu sở hữu đậm đặc nè, quay tay mỗi ngày nè, tiềm năng nở con khủng nè… mà quan trọng là có bọn nó đang đẩy giá lên nè… Múc vô là có ăn ngay và ăn bằng lần… nhà lầu xe hơi là đây chớ đâu !

  • Thế nhưng thực tế là đã tăng vài lần rùi… Vô lỡ bị úp bô vào đầu thì sao?

  • Chuyện! Tụi nó đã hứa là không bán ra dù chỉ 1 trái Trứng, xuống là tụi nó gom hết… Chả nhẽ bọn nó giàu thế mà lại đi lừa mình…
    Lão Hạc cau mày suy nghĩ. Lợi Trưởng quầy chen vào:

  • Lão mua đj, nể chỗ quen biết và cũng muốn cho Lão sớm lấy lại tất cả, Tôi sẽ cho Lão vay tỉ lệ X:Y lun

  • Thật sao?! - Lão Hạc sáng mắt quay qua Lợi trưởng quầy hỏi.

  • Ừ… Tôi hứa mà…

  • Vậy may quá! - Lão Hạc vui mừng nói - Trong số Trứng Môi Tới giới thiệu cho tôi nãy giờ có vài hiệu tôi rất thích và tôi có mang theo đây nè. Ông cho tôi cầm để mua thêm nhé!?

Nói đoạn Lão Hạc mở bọc Trứng ra cho Môi Tới và lợi trưởng quầy xem.

  • Được, Ông cứ đưa hết đây, tôi sẽ mua thêm cho ông. Chúng mà lên giá là ông giàu to. - Lợi trưởng quầy dứt khoát nói, rồi nhẹ giọng nhắc nhở - Mà… nếu xuống thì tui phải bán thu hồi nhé…
  • Lo gì! - Môi Tới đốc vào - Quả này ăn chắc!

Lão Hạc liền đưa toàn bộ số Trứng đang mang theo cho Lợi trưởng quầy. Cả hai vui vẻ bắt tay nhau… Lợi trưởng quầy cáo biệt ra về trước để tranh thủ mua thêm trứng theo tỷ lệ đã thỏa thuận.
Khi bóng Lợi trưởng quầy vừa khuất sau đám Me đầu Làng. Lão Hạc quay sang Môi Tới nói:

  • Anh còn khá nhiều tiền, Chú giúp anh mua hết mấy hiệu trứng trong tờ giấy này nhé…

Môi Tới liếc nhìn tờ giấy Lão Hạc đưa, bất giác giật mình, nói khẽ:
-Toàn hàng giá trị cao, giá cả thấp, đang tăng trưởng thực, lãnh đạo uy tín, đang bị đè gom… Danh mục này ở đâu anh có ???

  • Chú cứ mua theo ý tôi! - Lão Hạc vo viên cái tờ giấy ghi danh mục của Môi Tới lúc nãy ném xuống đất nói - Tôi bị dụ 1 lần là lỗi của chú, nếu tôi để bị dụ lần nữa thì đó là lỗi của tôi.

  • Vâng…vâng…em biết rùi… - Môi Tới vừa ngạc nhiên vừa bối rối hỏi - Mà sao… anh lại cầm số trứng vừa rồi để mua thêm thế…
    Lão Hạc không trả lời mà nói:

  • Thôi, cứ vậy nhé. Tôi đj đây…

Lão Hạc kêu tính tiền rồi bình thản bước đj. Nhìn theo cái dáng đầy tự tin của Lão. Môi Tới toát mồ hôi nhủ thầm : Lão già này nay dường như đã đắc đạo. " Cá sẽ ăn Kiến hay Kiến ăn lại Cá đây…"

( Trích chuyện tưởng tượng tào lao giải trí xả Stress Làng Trứng Truyền Kỳ…)

9 Likes